Vào cung diện kiến thánh thượng không phải là nói gặp là gặp, ở giữa còn phải chú trọng nhiều thứ. Một trong những điểm quan trọng là học tập lễ nghi. do quan viên lễ bộ giảng dạy, nên nói gì. nên hành lễ gì, đều được trình bày rõ ràng, nếu là dân thường hoặc binh sĩ không chức tước, còn phải ban thưởng 1 bộ áo trắng, mặc bộ áo trắng vào sau đó mới được cẩn kiến, cuối cùng phải tắm gội xông hương, đêm hôm đó phải ở lại trong cung, để phòng ngày thứ hai đi trễ hoặc vắng mặt. Truyện "Thiên Hạ " Truyện "Thiên Hạ "
Đêm nay, mỗi người họ đều không ngủ được, tổng cộng 24 người, 24 tướng sĩ quân công hiển hách trong chiến dịch Tiểu Bột Luật, có Lý Tự Nghiệp thống Lĩnh Mạch Đao quân chiếm lấy Liên Vân Bào, Lệ Phi Nguyên Lễ và Hạ Lâu Dư Nhuận dẫn 100 người chặn đường rút quân Thổ Phồn Liên Vân Bào.
Lý Khánh An là hiệu úy quân Xích Hầu. tiêu diệt quân Thổ Phồn Ca Lam Thành, phát hiện bí mật qua sông, anh dũng chiếm giữ A Nô Việt Thành, chém đứt cầu mây, công trạng của hắn có thể nói là số một. nhưng do tự ý bắn chết công chúa Thổ Phồn, làm trái mệnh lệnh bắt sống công chúa Thổ Phồn của Cao Tiên Chi, lấy công chuộc tội, trên sổ công lao xếp hạng 2, phó úy của hắn Lệ Phi Thú Du cũng do theo hắn tác chiến, trên sổ công lao xếp hạng 5.
Thậm chí cả 2 thù hạ Hạ Nghiêm Minh và Hàn Tiến Bình cũng được lên sổ công lao, cùng được tiến kinh nhận thường.
“Các ngươi không ngủ được à?” Trên giường, Lý Khánh An cười hỏi.
“Nghĩ đến mai là phải gặp hoàng thượng thụ phong rồi, thuộc hạ làm sao cũng không ngủ được.”
Hạ Nghiêm Minh phấn khởi hỏi: “Tướng quân, người nói thuộc hạ có thể phong chức quan gì?”
“Thế ngươi muốn phong chức quan gì?”
“Nếu thăng một chức thì thuộc hạ sẽ là lữ soái rồi, nhưng nếu may mắn hơn. không chừng thuộc hạ có thể làm phó úy, chính thức đi vào hàng ngũ tướng quân. Đây là việc ao ước bấy lâu của phụ thân thuộc hạ. người suốt đời chỉ làm một hỏa trường, nói không chừng con trai người sau này có thể làm tướng quân đô úy. ha ha! Tổ phần Hạ gia bốc khói xanh rồi.”
Hạ Nghiêm Minh lúc phấn khởi nói rất nhiều, hắn lại đá Hàn Tiến Bình một cái, nói: “Lão Hàn. hi vọng lớn nhất của ngươi là gì?”
Hàn Tiến Bình than thở nói: “Nguyện vọng lớn nhất của ta là có thể xá miễn tội lưu vong của ta. cho ta trở về quê hương đoàn tụ với vợ con.”
“Lão Hàn. ngươi cứ yên tâm đi! Nếu Cao soái đã liệt tên ngươi vào danh sách công thần, thì ngươi chắc chắn sẽ được xá miễn, nếu không làm sao phong thưởng ngươi?”
Lý Khánh An cười an ủi hắn.
“Thuộc hạ hi vọng chứ! Cũng không biết con trai còn nhớ thuộc hạ không nữa.”
Hàn Tiến Bình ngây người nhìn vào vầng trăng trước cửa sổ, tường tưởng hình dáng của con trai minh. Hạ Nghiêm Minh lại hỏi Lý Khánh An: “Tướng quân, thế còn người, kỳ vọng lớn nhất của người là gì?”
“Ta cũng không biết nữa.”
Lý Khánh An gối đầu lên hai tay, âm thầm cười khổ sờ nói: “Kỳ vọng lớn nhất của hắn là tìm được đường vượt thời gian không gian, trở về với thế giới đó của hắn. nhưng thật sự để hắn trở về, hắn lại không nỡ xa Đại Đường rộng lớn bao la.”
“Tướng quân, thuộc hạ cảm thấy người nên tìm một nương từ rồi, người năm nay đã 25 tuổi rồi, đã đến lúc thành gia lập nghiệp rồi.”
Hạ Nghiêm Minh đột nhiên nhớ lại một việc, liền cười tinh quái nói: “Tướng quân, ngươi không phải là vẫn còn vương vấn cô nàng Thạch Quốc đó chứ? Tên là gì nhỉ. Thạch Câu Lan. đúng không?”
Lý Khánh An xuất thần nhìn vào ánh trăng lưỡi liềm ngoài cửa sổ, Câu Lan. thiếu nữ dị quốc đã từng đem lại mùi vị đàn ông lần đầu tiên cho hắn. nàng bây giờ đang ở đâu? Nàng còn nhớ mình không?
Bất giác, hắn lại nhớ đến thiếu nữ giống như nguyệt cung tiên tử đêm qua, tiếng đàn ngân nga thanh thoát ấy, làm cho hắn lâu rồi vẫn không thể nào quên.
Đêm nay như sắp đặt rất nhiều người cũng không ngủ được. An Lộc Sơn thăm hỏi thương tích của con trai xong, tâm trạng nặng trĩu trở về thư phòng. Hắn đã nhận được tin. việc này sẽ giao cho tướng quốc toàn quyền xử lý, đó khiến cho hắn thêm mấy phần lo nghĩ. Nếu để hoàng thượng xử lý, dập đầu nhận tội, tin rằng ngoài hoàng thượng có thể tha bổng cho mình, nhưng nếu là Lý Lâm Phủ thì hắn không có tí chắc chắn nào. Từ trưa đến giờ, đã qua 4 canh giờ, nhưng việc này Lý Lâm Phủ lại không có bất kỳ động tĩnh gì. giống như chưa từng xảy ra vậy. Nhưng càng như vậy, trong lòng An