24 tướng An Tây thụ phong ở Hàm Nguyên Điện, nhất thời kinh động cả Trường An. Trà quán tửu lâu khắp nơi đều bàn luận việc này, bàn luận công tích của họ, nhất là tên của Lý Tự Nghiệp và Lý Khánh An loan truyền khắp cả thành. Họ một người đao pháp thần dũng, một người tiễn thuật vô song, được khen tặng là An Tây song hố. Truyện "Thiên Hạ "
Quân An Tây khải hoàn trở về, mọi người đều có phong tặng, ngay cả Hạ Nghiêm Minh cũng được phong làm hiệu úy, thường bạc 300 lượng. Nhưng người vui mừng nhất vẫn là Hàn Tiến Bình, sự phong thưởng của hắn khác với người khác. Hắn được xá miễn tội lưu vong, vì hắn có công danh trên người, Lý Long Cơ thương hắn thư sinh Tông quân, sửa lại ban hắn huyện lệnh huyện Đan Đồ, thường bạc 300 lượng, cho phép hắn áo sấm về làng.
Nhưng việc đáng tiếc là. Tiến Tấu Viện An Tây bị thiêu, việc tu kiến vẫn phải mất một khoảng thời gian. mọi người đành phải tìm nơi ở mới. nhưng Lý Lâm Phủ đã giúp họ sắp xếp ổn thỏa, dọn đến chỗ nhà trống cũng nằm ở Sùng Nhân Phường. Nơi đây vốn là một chỗ ở khác của Vũ Tam Tư, diện tích gần trăm mẫu, có 10 mấy gian nhà lớn. Nhưng điều làm quân An Tây hài lòng nhất là kế bên nơi này là một bãi mã cầu. có thể để cho họ luyện cầu.
Tuy nhiên tâm tư của mọi người hôm nay đều không nằm ở mã cầu. mạnh ai người ấy đi làm việc, Lý Tự Nghiệp được Kim Ngô Vệ mời đi truyền dạy Mạch đao đao pháp, Đoàn Tú Thực và Bạch Nguyên Quang rủ nhau đi mua nhà. Lệ Phi Nguyên Lễ hầu bao sung túc, dĩ nhiên là đi chìm đắm trong làng lầu xanh dịu dàng rồi.
Lý Khánh An thì dẫn Hạ Nghiêm Minh và Hàn Tiến Bình đến một tửu lâu của phố đông, hôm kia Hàn Tiến bình đã phải về quê rồi, Lý Khánh An phải làm tiệc tiễn đưa hắn.
“Tướng quân, ly rượu này ta kính ngài, nếu không có ngài, ta Hàn Tiến Bình bây giờ vẫn ở thú bảo vất vưởng năm tháng, làm sao có được hôm nay.”
Hàn Tiến Bình cầm một ly rượu, kính về phía Lý Khánh An, Lý Khánh An nâng ly một hơi uống cạn, mỉm cười nói: “Ta vốn tường là ngươi sẽ được phong làm quân quan văn chức của quân An Tây, không ngờ ngươi lại được sửa đổi thụ phong huyện lệnh huyện Đan Đồ, Lão Hàn. vận mệnh thật là kì diệu!”
Hạ Nghiêm Minh bên cạnh hiếu kỳ hỏi: “Lão Hàn. huyện Đan Đồ cách quê của ngươi bao xa?”
“Không xa, chỉ khoáng 100 mấy dặm. cỡi ngựa một ngày là tới được, Tiểu Hạ. có muốn đi cùng ta xem xem không?”
“Ta cũng muốn đi lắm...” Hạ Nghiêm Minh nhìn lướt Lý Khánh An một cái, quan trọng là người này có cho phép không.
Lý Khánh An với tay đánh đầu hắn một cái, cười chùi nói: “Tiểu tử ngươi đừng mơ mộng nữa. hãy ngoan ngoãn ở lại Trường An cho ta.”
Mấy cô gái trẻ ở bàn bên cạnh thấy Hạ Nghiêm Minh bị đánh tơi tà, cũng đều bất
giác bật cười ra thành tiếng. Hạ Nghiêm Minh mất mặt. sờ vào sau gáy, thấp giọng la lối: “Không cho thì không cho, tại sao lại động thủ, dù gì thuộc hạ cũng là hiệu úy rồi.”
“À! Ta cũng quên rồi, Ngươi bây giờ là Hạ tướng quân rồi. Hạ tướng quân, có cần ta thi một quân lễ cho ngươi không?” Lý Khánh An như cười như không cười nói.
Nếu Lý Khánh An trách giận. Hạ Nghiêm Minh lại không sợ, nhưng nét mặt cười mà như không cười của Lý Khánh An lại khiến lòng hắn e sợ liên hồi. hắn không dám nhìn vào mắt của Lý Khánh An. nhỏ tiếng nói: “Hạ tướng quân gì chứ. nghe cử như gọi người khác vậy, vẫn là gọi là Tiều Hạ làm cho người ta cảm thấy chân thật.”
“Hử! Ngươi cũng biết cái gì gọi là chân thực ư? Ta nói lần cuối với ngươi cho dù ngươi thăng chức quan gì. được bao nhiêu ban thưởng, ngươi vẫn phải xem mình là đội chính.” (Đội chính: là quân quan cơ bản nhất trong quân Phủ của phủ binh)
Hàn Tiến Bình cũng vỗ vai Hạ Nghiêm Minh khuyên răn: “ Tiểu Hạ. tướng quân là muốn tốt cho ngươi. ngươi hôm nay mới 19 tuổi, Tông quân chẳng qua 3 năm. đã làm đến hiệu úy, ngươi nghĩ thử xem. bao nhiêu ngươi sẽ đố kỵ, hơn nữa ngươi lại không có phụ huynh thúc bác là cao quan trong quân ngũ. toàn nhờ vào tướng quân bào hộ ngươi, nếu ngươi tự mình không biết tốt xấu. cuồng ngạo tự đại, e là ngày mai ngươi sẽ đánh mất chức quan luôn.”
Hạ Nghiêm Minh cuối đầu không dám lên tiếng. Lý Khánh An nhìn hắn một cái. dịu giọng xuống nói: “Bắt đầu từ mai chúng ta phải tập cầu rồi, nhiệm vụ của ngươi là dẫn người đi nơi khác thám thính, hiền rõ thực hư của đối thủ, biết chưa?”
“Thuộc hạ biết rồi.”
Lý Khánh An gật gật đầu. bèn nâng ly rượu nói với Hàn Tiến Bình: “Lão Hàn. ly rượu này chúc ngươi thượng lộ bình an. sớm ngày đoàn tụ với vợ con. hi vọng sau này chúng ta còn có ngày gặp lại.”
Hàn Tiến Bình cũng nâng ly rượu nói: “Tôi cũng chúc tướng quân có thể bộ bộ cao thăng, sớm ngày trở thành chù nhân An Tây.”
Uống rượu xong. Hàn Tiến Bình đi Lại bộ xử lý thủ tục, Lý Khánh An thì dẫn theo Hạ Nghiêm Minh trở về nơi ở. Họ vừa mới tới trước