Edit & Beta: Song Ngọc.
Lâm An Ni còn đang kêu gào, "Được, được, cô liền diễn cho tôi xem, để Phàm ca nhìn thử. Đừng tưởng rằng diễn viên dễ dàng, cô cái người ngoài nghề này không biết như thế nào là mất mặt đi".
Kiều Na "Hừ" một tiếng, "Cô nói như vậy nói tôi lại không muốn diễn, cô để tôi diễn tôi liền diễn à? Cô lại không phải đạo diễn".
Lâm An Ni cực kỳ tức giận, từ lúc cô ta xuất đạo tới nay vẫn luôn rất thuận lợi, hơn nữa gia cảnh giàu có, chưa bao giờ chịu người khi dễ, càng không ai dám cùng cô ta cãi nhau như vậy, đối phương vẫn là một cố vấn lịch sử nho nhỏ, cô ta nơi nào chịu phục.
Nha đầu này trong chốc lát nói muốn diễn, trong chốc lát nói không cần diễn, căn bản không để ngôi sao lớn như cô ta vào mắt.
Kiều Na vốn không tính toán diễn, chỉ là muốn chọc tức Lâm
An Ni này, ai bảo cô ta vẫn luôn ăn vạ nơi này, mặt dày mày dạn mà phải làm nữ chính, chọc Phàm ca không vui.
Lại nói, nhân vật Đoan Ninh Hoàng Hậu này nếu để cho một cô gái yêu lí yêu khí (thiếu hiểu biết, hành xử lớn lối), như Lâm An Ni diễn, Kiều Na cảm thấy mắt của mình nhất định sẽ mù rớt.
Giang Phàm ở bên cạnh nãy giờ không nói gì, bỗng nhiên mở miệng nói: "Na Na, em diễn thử xem".
Kiều Na sửng sốt một chút, "Em?"
Mới vừa rồi cô chỉ là nói khí, cãi nhau với Lâm An Ni, Phàm ca đây là bị làm sao vậy (chỗ này cv là trừu cái gì phong, ý nói hành vi của Phàm ca bất thường, khó hiểu, kiểu động kinh