Khảm Phổ tiêu sái đến cực huy động Mâu Đao trong tay, nhẹ chém hướng về phía cơn lốc đâm đầu mà đến, đánh đâu thắng lợi, cơn lốc không gì cản nổi ở Mâu Đao chạm đến phong thể trong nháy mắt hóa thành hư vô.
Bóng người chớp động lưng lở bay, Khảm Phổ đã xuất hiện ở sau lưng Hình Khôn, nhìn như chậm rãi thật ra lài cực kì nhanh hướng về phía Lâm Phong chạy đi, mọi người hoảng sợ nhìn thấy, thân hình thật lớn của Hình Khôn kia ở lúc Khảm Phổ chạy qua từ chính giữa một phân thành hai, bị chém thành hai đoạn.
Nguyên Anh của Hình Khôn từ trong thân thể bay nhanh dời ra, vừa mới muốn chạy trốn, Khảm Phổ giơ ra tay trái, ngón tay thon dài hư bắt một cái, Nguyên Anh của Hình Khôn liền ở trong tiếng vang lớn ầm ầm tự nổ.
Uy lực năng lượng của Nguyên Anh tự nổ rất lớn, nhưng lúc sắp đến gần Khảm Phổ lại giống như bị một loại lực lượng vô hình dắt đi, bị dẫn hướng về phía nơi khác.
Mọi người ở đây không có ai dám lên tiếng, cái này vẫn là người tu chân trên Vô Cực Tinh có thể làm được sao? Viễn Cổ Hồng Hoang đệ nhất Mãn Thú Hình Khôn, lúc hiện ra trạng thái bổn tôn không ngờ không phải là một chiêu chi địch của người trước mắt này.
Cái này cần phải có thực lực mạnh như thế nào mới có thể làm được? Mọi người đều âm thầm tự phỏng đoán.
Phương Nghiêu im lặng xoay người rời khỏi nơi này, đại ca của bản thân chết rồi, không chít năng lực phản khán mà chết, bản thân cho dù lại muốn vì Hình Khôn báo thù, chống lại người này cũng không có chút cơ hội chiến thắng nào. Cùng với tiến lên vô ích chịu chếtm không bằng tự minh bảo vệ cái tính mạng này trước, sau này mới tính toán.
Lúc Phục Tịch ở Lâm Diệp vọt người hướng về bản thân bay đến, liền cực kì hoảng sợ, nếu như bản thân không thể ở lúc Lâm Diệp công kích đến bản thân né tránh qua, cho dù bản thân là Thiên giới Cửu Chuyển Hỗn Thế Yêu Vương, cũng sẽ bị Lâm Phong gây trọng thương.
Dưới tình thế cấp bách, Phục Tịch mạnh mẽ tụ tập tất cả lực Tiên Nguyên của bản thân, đột nhiên bức hướng về phía thân thể của Lâm Phong không ngừng thêm áp lực của Ma Huyết năng lượng hướng về phía bản thân, chỉ thấy khi Lâm Phong ở Phục Tịch bộc phát trong nháy mắt, bị khí lưu mạnh mẽ đánh bay.
Lần này Lâm Phong bị tổn thương không nhẹ. Sử dụng quá độ Ma Huyết năng lượng khiến Lâm Phong có chút cảm giác say xỉn. Lâm Phong biết, là bản thân bởi vì thời gian dài sử dụng một chiêu áp bức này mà dẫn đến thoát lực.
Phục Tịch cũng không thoải mái, vừa rồi đem Lâm Phong mạnh mẽ chấn bay, quyền ảnh nặng nề của Lâm Diệp thì đã bay đến trước mặt của chính mình, chẳng quan tâm điều tức lực Tiên Nguyên có chút hỗn loạn, Phục Tịch vội vàng nghiêng mình né qua công kích của Lâm Diệp.
Lúc này, Khảm Phổ cực kì phiêu dật bước chậm đi tới trước mặt của Lâm Phong, nhìn thấy bộ dáng nhếch nhách của Lâm Phong nằm trên đất, không khỏi cười nói:” Thế nào? Ngươi duy trì không nổi sao? Có cần ta đi giúp bạn ngươi diệt trừ tên Phục Tịch đáng ghét kia?”
Lâm Phong có chút cố hết sức đứng lên thân thể. Tức giận nói:” Ta nghĩ nếu ngươi lần nữa không ra tay, ta rất có thể sẽ ra tay với ngươi.”
Khảm Phổ lắc đầu khổ cười nói:” Ta biết ngươi là đang oán giận ta tại sao chậm chạp không chịu ra tay, cần phục hồi toàn bộ tu vị đâu có nhanh như vậy, hiện giờ ta cũng chỉ là phục hồi chừng tám phần, không có tĩnh tu một thời gian, là sẽ không phục hồi toàn bộ.”
Nhìn thấy bộ dáng lạnh nhạt bình tĩnh của Phục Tịch trong công kích của Lâm Diệp, Lâm Phong thì biết sư phụ Lâm Diệp nhất định không phải là đối thủ của Phục Tịch, dẫu sao ở trên tu vị thì khoảng cách còn kém không nhỏ.
Nhìn thấy Mâu Đao trong tay Khảm Phổ. Trên mặt của Lâm Phong lộ ra biểu tình cực kỳ ghen ghét. Cố ý không chút quan tâm quét mắt nhìn Khảm Phổ một cái, thấp giọng nói:” Hôm nay thì để ta nhận thức nhận thức thực lực của Ma Thần Khảm Phổ đi! Ta rất muốn biết rốt cuộc thực lực của ngươi có lợi hại nhiều!”
Khảm Phổ nghe vậy khẽ cười, không có nói gì, lập tức xoay người hướng về phía nơi Lâm Diệp và Phục Tịch vẫn đang trong đánh nhau.
Lâm Phong truyền âm cho Lâm Diệp nói:” Sư phụ, ngài tạm thời không cần đối chiến với Phục Tịch kia nữa, có người sẽ đối phó hắn.”
Sau khi Lâm Diệp nghe thấy truyền âm của Lâm Phong, lập tức phi thân lui ra, đến bên cạnh của Lâm Phong, mắt đầy ân cần nói:” Phong nhi. Ngươi tổn thương như thế nào? Có nghiêm trọng không?”
“ Sư phụ. Ngươi yên tâm, ta không sao. Lập tức thì phải trình diễn ra một vở kịch đại chiến!” Lâm Phong có chút hưng phấn nói.
Mặc dù trong lòng vẫn là có chút lo lắng tình trang thương thế của Lâm Phong, nhưng nhìn thấy bộ dáng tràn đầy hưng phấn của Lâm Phong, Lâm Diệp đem ánh mắt cũng xoay hướng về nơi Phục Tịch ở trên sân.
Phục Tịch vẻ mặt đầy khiếp sợ nhìn Ma Thần Khảm Phổ đang từng bước đi hướng về phía bản thân, gần như mỗi bước đi của Khảm Phổ đều là đang xao kích tâm tình bất an của Phục Tịch. Khảm Phổ không phải là ở trong Tiên Ma đại chiến hai vạn năm trước chết rồi sao? Tại sao hiện giờ lại sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt bản thân chứ?
Phục Tịch nghi vấn đầy bụng cho dù nghĩ như thế nào cũng nghĩ không hiểu rõ, Khảm Phổ là như thế nào thoát qua một kiếp đó, nhưng Khảm Phổ sẽ không cho tâm trạng Phục Tịch tiếp tục suy nghĩ xuống, ở nơi khoảng cách cách nhau chừng mười thước, Khảm Phổ dừng lại bước chân đi về trước.
“ Phục Tịch, lúc này nhất định rất nghi hoặc tại sao ta vẫn chưa có chết, ta rõ ràng nói cho ngươi biết, ta không phải là không chết, mà là ở chết đi một lần sau đó lại phục hồi, cái này hẳn người rất hiểu rõ chứ?” Khảm Phổ trầm giọng nói.
Phục Tịch lạnh nhạt nói:” Khảm Phổ, ngươi như thế nào phục hồi ta một chút cũng không quan tâm, hiện giờ ta chỉ muốn biết tin tức liên quan đến Vô Tự Thiên Thư mà ngươi lấy trộm, chỉ cần ngươi đem Vô Tự Thiên Thư kêu ra ngoài, ta tuyệt đối sẽ không làm khó ngươi.”
“ Ha ha ha ha! Ngươi sẽ không cho rằng Vô Tư Thiên Thư vẫn đang ở trên người ta chứ? Đúng là hoang đường! Trong trận Tiên Ma đại chiến của năm đó, ta bị tiểu nhân đánh lén đến chết, kém một chút hồn bay phách tán, ngươi còn dám hỏi ta lấy lai Vô Tự Thiên Thư? Đừng nói là ta không biết, cho dù ta biết tin tức của Vô Tự Thiên Thư, ta sẽ tuyệt đối không nói cho Phục Tịch ngươi biết!” Khảm Phổ không xem thường nói.
“ Tốt lắm! Khảm Phổ ngươi quả thật là rất cuồng vọng, nhưng, ta sẽ cho ngươi hối hận!” Con mắt âm độc của Phục Tịch nhìn chằm chằm Khảm Phổ.
Khảm Phổ không có trả lời, chỉ là Mâu Đao trong tay lờ mờ chấn động, giống như tùy thời sẽ tự động công kích vậy.
Từ trên người song phương giằng có đều tán phát ra một luồng hơi thở cực kì cường đại, hơi thở âm lạnh bức người của Phục Tịch, cho người ta một loại ảo giác dường