Thế giới của phàm nhân, có một truyền thuyết, người chết sẽ xuống địa ngục,người xử án dưới địa ngục sẽ căn cứ vào hành vị trước đó làm mà tiếnhành phán xét, người sống thiện giả, sẽ được sống lại.
NhưngLâm Phong biết, dẫu sao đó là chỉ là truyền thuyết, giờ đây Lâm Phongđã đi trên con đường tu luyện, tự nhiên cũng biết sức yếu ớt của linhhồn, phàm nhân chết đi, linh hồn sẽ tan biến, căn bản không có cái gìlà địa ngục.
Nhưng, trước mặt Lâm Phong lại có một địa ngục, mộtđịa ngục tràn đầy mùi máu tanh, dưới chân Lâm Phong, những cái tạ củahơn bốn trăm người tu chân, đã hội tụ thành một ao nhỏ, trong ao và bênbờ, toàn là thi thể và khối thịt của người tu chân.
Thiết côn trong tay Lâm Phong, cũng đang không ngừng chấn động tê rợn, hơn bốntrăm người nguyên anh, gần như đều bị thiết côn hấp thu, đối với nhữngngười nguyên anh giết cha, Lâm Phong sẽ không, cũng không nguyện đi hấpthu bọn họ.
Nhưng đối với Lâm Phong mà nói, năng lượng thiết cônhấp thu và hắn hấp thu cũng không là gì, thời khắc quan trọng, thiếtcôn vẫn có thể lấy năng lượng dự trữ của nó truyền đến trong cơ thể LâmPhong, nhiều lần thiết côn lấy phương thức này cứu lấy Lâm Phong.
Ban đêm, Thiên Tinh thành, đống hoang tàn Lâm gia.
Mảnhđống hoang tan này trải qua hai lần người tu chân đại chiến sớm đã trởthành cấm địa của phàm nhân, hơn nữa nói đến thế giới quỷ quái của phàmnhân, lúc này càng không có người dám đi vào trong đó.
NguyênLâm phủ hậu hoa viên, hơn mười người y quan chỉnh tề đứng xếp hàng,trước nhất, một phần mộ lớn nhất, chính là nấm mộ của Lâm Chính Vân phụthân của Lâm Phong, lúc này Lâm Phong đang quỳ trước nấm mộ.
“ Cha ~”
Lầnnữa nước mặt nhịn không được chảy ra, mười tuổi Lâm Phong rời nhà, lúcnhỏ thời gian với phụ thân không nhiều, cô đơn phân tán cũng có chúthồi ức, nhưng Lâm Phong biết, phụ thân là thương bản thân, đến giờ LâmPhong tỉnh táo nhớ kỹ, lúc trước bản thân không lý giải phụ thân, biểuhiện đau khổ của phụ thân khi tiến vào sơn miếu.
“ Ta đã báo thù cho ngài, giết hại người Lâm gia chúng ta, đã đều bị ta giết chết!”
Tiếngkhóc đau khổ của Lâm Phong, lúc này hắn, không có chút vui sướng củasự báo thì, chỉ có hối hận và phẫn nộ, thù đã bế rồi, nhưng phụ thânlại vĩnh viễn không quay về được.
Sơn miếu, Phật Tượng đã bị đónvề Lâm thành trị thương, chỉ để lại mấy đệ tử ở ngoài canh giữ Truyềntống trận, Lâm Phong ngơ ngác đứng ở cửa sơn miếu một hồi, mới chậm rãiđi vào.
Đệ tử Truyền tống trận nhận biết Lâm Phong, đối với việcLâm Phong đột nhiên xuất hiện ở đại lục Thiên Hồng cũng cảm thấy kinhngạc, bọn họ vẫn canh giữ ở đây, nhưng không nghe nói khi nào Lâm Phongđến đại lục Thiên Hồng, nhưng xuất phát từ trách nhiệm, bọn họ vẫn phảidùng Truyền tống trận tiễn Lâm Phong quay về đại lục Bắc cực, lệnh cấmcủa Lâm Nam Thiên chỉ ở bên kia Lâm thành, bên đây không có thông báo.
Tam trưởng lão phủ.
LâmNam Thiên đối với việc Lâm Phong tự tiện bỏ đi cũng rất căm giận, đốivới tình huống bây giờ của Lâm Phong ai cũng không biết, mọi người chỉđoán là hắn bay trở về, nhưng không ai tin, dẫu sao trận gió chưa có aitừng đột phá qua.
Báo thù rồi, trong lòng Lâm Phong ổn đi rấtnhiều, mặc kệ Tam trưởng lão có xử phạt gì đối với hắn, Lâm Phong cũngnhận, sau khi từ Truyền tống trận đi ra, Lâm Phong trực tiếp bay về Tamtrưởng lão phụ.
“ Tiểu Phong!”
Canh giữ trước cửa Tamtrưởng lão phủ lại là Lâm Nguyên, Lâm thành sau khi trải qua mấy lầnnguy cơ, rõ ràng nhân thủ cũng không đủ, thứ đệ tử thứ ba như LâmNguyên cũng không muốn lười biếng, toàn bộ đều bị sắp xeo61 công việc,đồng thời cả Lâm thanh đối với việc huấn luyện đệ tử cũng tăng tốc rấtnhiều, dẫu sao số lượng đệ tử của Lâm gia có hạn, chết một người thì ítmột người, với lại đào tạo một người vẫn rất là khó.
“ Nguyên sư huynh, Sư tổ có ở nhà không?
TuyLâm Phong tu vị đã đột phá đến cấp biệt trưởng lão, nhưng hắn đối vớiđáy lòng của