Ở vị trí trung tâm của mật thất này, có một nam nhân trung niên khuôn mặt hơi kinh dị lẳng lặng nhìn chăm chú Lâm Phong.
Người này chính là Mộ Dung Hàn Sơn gia chủ Mộ Dung gia, Lâm Phong chưa thấy qua Mộ Dung Hàn Sơn, cho nên cũng không có nhận ra hắn là ai,chỉ là sau khi nhìn thấy Mộ Dung Hàn Sơn, Lâm Phong liền xác định người này chính là cao thủ linh thức bản thân liếc nhìn ra.
“ Ngươi là người gì? Tại sao dám cả gan như thế xông vào Mộ Dung gia ta, rốt cuộc ngươi muốn cái gì?” Rốt cuộc Mộ Dung Hàn Sơn là gia chủ của Mộ Dung gia, đang lúc kinh dị qua đi liền nhanh chóng khôi phục tĩnh táo.
Lâm Phong có chút xấu hổ nói:” Ta đến ngươi nơi này không có ác ý, chỉ là đến tìm một số đồ vật bốn thuộc về ta, ngươi yên tâm, ta tìm được đồ vật thì sẽ lập tức rời khỏi.”
Mộ Dung Hàn Sơn nghe vậy giận dữ nói:” Láo xược! Ngươi tưởng rằng Mộ Dung gia là hậu hoa viên muốn đến thì đến , muốn đi là đi sao? Hôm nay ngươi không nói rõ ràng đừng nghĩ đến bình yên rời khỏi!”
Nói xong, thân hình Mộ Dung Hàn Sơn vừa động, lấy tay hướng về phía nắm lấy Lâm Phong, Thiên Hồng thương trong tay Lâm Phong hư vẽ một cái nửa vòng tròn, ung dung đem công thế của Mộ Dung Hàn Sơn hóa giải còn đem bức lui.
“ Ta nói rồi, ta chỉ là đến tìm thừ thuộc về ta, không có ý đồ khác, mong người đừng lấy làm phiền lòng.” Lâm Phong biết bản thân không hợp đạo lý, dưới thứ tình trạng này, bất cứ ai đều sẽ cảm thấy hoài nghi với lai lịch của bản thân.
Sau khi Mộ Dung Hàn Sơn bị Lâm Phong bức lui, không khỏi âm thầm cảm thấy kinh hãi, vũ khí trong tay người nàu xem ta không phải phàm vật, chỉ là không biết hắn có phải là đến đoạt bảo, nếu là vậy tuyệt đối không thể cho hắn sống sót rời khỏi Mộ Dung gia, nếu không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Nghĩ tới đây, đột nhiên sắc mặt Mộ Dung Hàn Sơn biến đổi, khẽ cười nói:” Như vậy không biết thứ thuộc về ngươi các hạ nói trong miệng, rốt cuộc là vật gì chứ?”
Lâm Phong đảo mắt nhìn mật thất này một cái, khi nhìn thấy đúng chỗ bên trái mật thất hai bên tượng đá, mắt của Lâm Phong dừng lại, bởi vì trong tay hai tọa tượng đá, mỗi cái đều cầm một thanh Huyền Kiếm.
Lâm Phong có thể xác định, Huyền Kiếm trong tay tượng đá kia chính là Ma Thần Khí tàn kiện phải tìm, bởi vì hình dáng dữ tợn của hai tọa tượng đá đó, với lúc trước Lâm Phong ở Ma Thần Điện nhìn thấy tượng đá giống hệt nhau.
Càng huống chi giờ phút này Thiên Hồng thương trong tay chấn động càng thêm lợi hại, dường như Lâm Phong vừa thả tay, Thiên Hồng thương liền tự động bay ra dung hợp với Huyền Kiếm vậy.
“ Ta nói chính là hai thanh Huyền Kiếm trong tay hai tọa tượng đá kia, hy vọng ngươi có thể cho ta lấy đi. Nếu như không thuận tiện, thì ta trực tiếp thu lấy.” Lâm Phong lạnh nhạt nói.
Mộ Dung Hàn Sơn nghe vậy nhìn về hướng tượng đá Lâm Phong chỉ, đột nhiên mặt hướng về Lâm Phong giận dữ nói:” Nói năng bậy bạ! Bảo vật Mộ Dung gia ta tại sao sẽ là thứ thuộc về ngươi! Rõ ràng ngươi là muốn trộm bảo không thành, cố ý bịa đặt lời nói dối muốn trêu đùa ta!”
Hai tọa tượng đá kia sở dĩ khiến Mộ Dung Hàn Sơn phẫn nộ như thế, chính là bởi vì tượng đá này là một trong Mộ Dung Hàn Sơn tìm kiếm trong đông đảo bảo vật, Lâm Phong nói là thứ thuộc về hắn, lúc lơ đãng xúc động đến tật của Mộ Dung Hàn Sơn, Mộ Dung Hàn Sơn không phát hỏa mới là chuyện lạ.
Lâm Phong nhìn thấy Mộ Dung Hàn Sơn thật sự tức giận, liền thấp giọng nói:” Nếu ngươi không nguyện ý, vậy ta cũng chỉ chính mình động thủ lấy đi.”
Quanh thân Mộ Dung Hàn Sơn đột nhiên chấn động, đại lượng lực chân nguyên dâng lên, tiện tay giương lên, một thanh Thượng Phẩm Tiên Khí vô cùng sắc bén xuất hiện trong tay Mộ Dung Hàn Sơn.
“ Hừ! Muốn đoạt bảo, ngươi cũng nhìn xem bản thân rốt cuộc thân đang ở chỗ nào, đúng là nói khoác mà không biết ngượng! Nếu như ngươi có thể ở dưới không coi vào đâu của Mộ Dung Hàn Sơn ta đem Huyền Kiếm lấy đi, ta nguyện ý đem tất cả bảo vật của ta cùng lúc tặng cho ngươi.” Mộ Dung Hàn Sơn trầm giọng nói.
“ Lâm Phong, lập tức giết chết tên người đáng ghét này, trong tay hắn cầm là Băng Phong Tiên Kiếm là từ trong Ma Thần Điện ta có được.” Tiếng của Ma Thần Khảm Phổ trong đầu của Lâm Phong vang lên.
Lâm Phong chậm rãi đem Thiên Hồng thương hoàng đương ở trước ngực chính mình, lạnh lùng nhìn Mộ Dung Hàn Sơn, xem ta cửa đá đó cực có thể chính là Mộ Dung Hàn Sơn này mở ra, và Mặc Kỳ Lân cũng chính là hắn thả ra.
Bởi vì lúc đó người có thể cùng với Lâm Phong đi vào bên trong điện của Ma Thần Điện, cũng không có Mộ Dung Hàn Sơn, cho dù Mộ Dung Hàn Sơn là gia chủ Mộ Dung gia, lúc này Lâm Phong cũng không lo được nhiều như vậy. Vì thỏa mãn dục vọng của bản thân, lại hại chết nhiều người tu chân như vậy, ngay cả sinh mệnh của chính mình cũng khó giữ được, lúc này trên mặt Lâm Phong tràn đầy sát ý nồng nặc.
Mặc dù Mộ Dung Hàn Sơn bị bộ dáng lãnh khốc vô tình của Lâm Phong làm hoảng sợ, nhưng kiếm thế trong tay lại không có dừng lại, trong lúc đó hàn quang thoáng hiện lên, một kiếm phải giết đã đến trước mặt của Lâm Phong.
Đương nhiên Lâm Phong sẽ không ngốc đến dùng thân thể cứng kháng tiên khí công kích của Mộ Dung Hàn Sơn, thân thể hối hả chớp động chớp động tránh qua Băng Phong Tiên Kiếm của Mộ Dung Hàn Sơn, ở trong mật thất trăm thước nhỏ này, thân ảnh của Lâm Phong không ngừng**xê dịch, Thiên Hồng thương ảnh tung hoàng qua lại, Thương Hồng Thương rót đầy lực Hỗn Nguyên, mang theo tiếng gió lờ mờ tương công kích lẫn nhau với Băng Phong Tiên Kiếm.
Mộ Dung Hàn Sơn càng đánh càng kinh hãi, tại sao cây thương dài màu đen của người thần bí này khác thương như thế, mỗi một lần đón đỡ hoặc là công kích đến trên cây thương dài màu đen kia, Mộ Dung Hàn Sơn đều có một loại cảm giác không ra sức chút nào. Giống như cây thương dài màu đen kia sẽ hấp thu công kích của bản thân vậy, rất là cổ quái.
Đương nhiên Mộ Dung Hàn Sơn không biết lợi hại của lực Hỗn Nguyên mà Lâm Phong dung2m mặc dù Băng Phong Tiên Khí sắc bén hơn Thiên Hồng thương rất nhiều, nhưng Thiên Hồng thương thắng ở trong úc vũ động xuất thần nhập quỷ, hơn nữa thương tính thông linh, cho dù không phải là Tiên khí cũng có thể địch nổi với Băng Phong Tiên Kiếm.
Lâm Phong không muốn lãng phí thời gian với Mộ Dung Hàn Sơn, liền ở lúc thân ảnh lần nữa vọt qua, sử dụng ra Phong Vân Động tầng thứ nhất, cảnh giới Vô Cục.
Ba mưới sáu tôn phân thân với nhanh đánh nhau cấp tốc công kích Mộ Dung