Lúc này Phục Quyến đang trong Ma Thần Điện không e dè sưu tầm bảo vật nói:” Lâm Phong! Nhân vật khó giải quyết như thế Phục Ngao ngươi lưu hắn lại trong tộc làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi muốn với hắn một quyết cao thấp sao? Một món Ma khí mà thôi, không đáng vì hắn hao tốn trí óc, lập tức đuổi hắn rời khỏi!”
Phục Ngao không nghĩ tới bình thường tộc trưởng Phục Quyến nhìn thấy cực phẩm linh khí đều sẽ tìm cách đoạt lấy, giờ đây lại sẽ không chút để ý thượng phẩm Ma khí? Lúc này Phục Ngao rất không hiểu rõ, nhưng nếu tộc trưởng đã nói, vậy cụng không có cần thiết tiếp tục lưu Lâ, Phong ở đây nữa.
Nhìn thấy bộ dáng tức giận của Phục Quyến, Phục Tịch lạnh nhạt nói:” Phục Quyến, ngươi đang nói chuyện với ai?”
“ Tổ vương, trong tộc có chút chuyện, chuyện nhỏ mà thôi, có một người tu chân tên là Lâm Phong, gần đây ở Vô Cực Tinh phạm tội lớn đồ sát Mộ Dung gia toàn tộc, hiện giờ đang ở trong tộc ta, tộc nhân hỏi ta có cần lưu hắn lại không.” Phục Quyến cung kính nói.
“ Ừ? Có cao thủ lợi hại như thế sao? Vừa đúng lúc ta phải với ngươi cùng nhau về trong tộc, ngươi cho tộc nhân đem hắn ổn định lấy, ta rất muốn nhận thức một chút người này.” Phục Tịch đầy hứng thú nói.
Phục Quyến vội vàng ứng tiếng nói:” Vâng, Tổ vương”
Nói xong liền lập tức đem tin tức này lại truyền âm cho Phục Ngao, nói cho Phục Ngao biết cho dù dùng biện pháp gì cũng phải lưu Lâm Phong lại.
Phục Quyến thay đổi thất thường khiến trong lòng Phục Ngao rất kỳ quái, nhưng thân là trưởng lạo phản ứng vẫn phải có, Phục Ngao cũng không có hỏi nhiều, liền dặn dò tộc nhân chuẩn bị tiệc rượu, chiêu đãi Lâm Phong.
Phục Tịch nhìn thấy bọn tộc nhân sau khi thu lấy không ít Tiên khí bảo vật, khẽ quát nói:” Được rồi, chúng ta lập tức quay về trong tộc.”
Sau khi bọn người Phục Quyến lên tiếng, liền bay ra Ma Thần Điện, hướng về phía Kỳ Lân tộc động phủ của chính mình bay đi.
Người tu chân vốn không cần phải bất cứ cơm nước thực vật gì. Trong quá trình tu luyện, hấp thu thiên địa linh khí thì có thể chuyển hóa vì năng lượng tự thân cần đến. Mới bắt đầu Lâm Phong vẫn còn muốn chối khéo tiệc rượu của Phục Ngao, nhưng sau khi trải qua giới thiệu của Phục Ngao, Lâm Phong liền có ý nghĩ muốn nếm thử một chút.
Rượu Phục Ngao chuẩn bị chiêu đãi Lâm Phong không phải là rượu thông thường, mà là linh tửu rất có ích lợi với tu luyện của người tu chân- - - -Tầm Tiên Thánh Tửu.
Tầm Tiên Thánh Tửu là dùng Tiên quả mọng, Hàn Trùng Thảo với lại nước thiên tĩnh trải qua hơn vạn năm thời gian mới chế riêng mà thành. Người tu chân thông thường chỉ cần uống một ly có thể cải tạo thân thể gân mạch bình thường, tăng nhanh tốc độ thường ngày hấp thu linh khí, từ đó đề cao tu vị tự thân, với lại có thể có hiệu quả tăng cường hiệu quả tu luyện.
Mà người tu chân có tu vị tương đối cao nếu uống vào một ly. Liền sẽ bảo trì không linh, vứt trừ hết mọi thứ tạp niệm, phát ra nổi dịu hòa và tâm cảm kích động, tránh cho lúc tu luyện sẽ có nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma.
Ngoài Tầm Tiên Thánh Tửu ra, Phục Ngao còn chuẩn bị rất nhiều Tiên quả của người tu chân, Lâm Phong là khách đến không cự, lúc uống hơn mười bình Tầm Tiên Thánh Tửu, sau khi không biết ăn bao nhiêu Tiên quả, cuối cùng Lâm Phong cũng dừng lại. Chuyển tải từ.
Phục Ngao ở một bên thế nào cũng cùng khuôn mặt cười lòng thầm thở phào một hơi. Lần này chiêu đãi Lâm Phong, đủ bị Lâm Phong uống hết đại khái toàn bộ hai phần ba Tầm Tiên Thánh Tửu. Phục Ngao nhìn thấy rất là đau lòng. Phải biết rằng, chế riêng Tầm Tiên Thánh Tửu rất là không dễ, chỉ là tìm kiếm thứ cần tiên quả mọng, Hàn Trùng Thảo với Thiên tịnh chi nước thì phải dùng hơn vạn năm thời gian.
Với lại những thiên tài địa bảo quý giá này không phải lúc nào đi tìm cũng sẽ có, phải cần một đoạn chu kỳ rất dài sinh trưởng mới có thể thành thục ngắt lấy. Nhất là thiên tịnh chi nước. Trong thiên tịnh băng động, mỗi cách trên vạn năm mới sẽ từ tuôn ra một cái đàm nhỏ mà thôi.
Tầm Tiên Thánh Tửu dị thường trân quý ở trong một ngày thời gian thì bị Lâm Phong uống đi một nửa, sao có thể khiến Phục Ngao không đau lòng?
Vẫn tốt tộc trưởng Phục Quyến truyền âm đến nói đã động người đang trên đường trở về, còn nói mang đến một đại nhân vật thần bí, mặc kệ al2 đại nhân vật gì, chỉ cần là bạn không phải địch là được.
Lâm Phong lòng thầm rất là đắc ý, không nghĩ tới bản thân không chỉ tìm được dung hợp món thứ sáu Ma Thần Khí tàn kiện, còn có thể không e dè uống Tầm Tiên Thánh Tửu của Phục Ngao đưa lên, trong một lúc, khiến Lâm Phong cũng có chút phơi phới.
Đương nhiên. Lâm Phong sẽ không quen mục đích của chính mình, hiện giờ chỉ là theo những người này chơi đùa mà thôi.
“ Phục Ngao trưởng lão, không biết tộc trưởng các ngươi khi nào mới có thể trở về, Lâm Phong còn phải ở đây chờ đợi bao lâu hả?” Lâm Phong cố ý hỏi.
“ Lâm Phong đạo hữu không nên nóng lòng, tộc trưởng nhà ta ở trong nửa ngày chắc chắn chạy về, xin ngươi lại chờ đợi thêm chút canh giờ.” Phục Ngao khẽ cười nói.
Lâm Phong gật gật đầu, liền nhắm mắt dường thần.
Nhìn thấy bộ dáng nhàn nhã của Lâm Phong, trong lòng Phục Ngao thầm hận nói:” Muốn lưu tiểu tử họ Lâm này vẫn đúng là không dễ. Không chỉ phải dâng lên Tầm Tiên Thánh Tửu. Còn phải đem khuôn mặt cười có cầu với hắn, đúng là tức giận!”
Nửa ngày sau. Trên mặt Phục Ngao vốn không có chút biểu tình đột nhiên lộ ra một tia cười lạnh, chỉ là một chút liền mất đi.
“ Lâm đạo hữu, tộc trưởng nhà ta đã quay về.” Phục Ngao cười nói.
Lâm Phong mở hai mắt ra, liếc mắt nhìn Phục Ngao một cái, nhẹ giọng nói:” Vậy sao? Tộc trưởng nhà ngươi hiện giờ đang ở chỗ nào?”
“ Ha ha ha! Quả nhiên là anh húng xuất thiếu niên, không thể tưởng tượng được Lâm Phong tiểu hữu tuổi còn trẻ, liền lợi hại như thế! Có thể chỉ sức một người, thì đem Mộ Dung gia diệt môn, bọn ta cảm thấy không bằng a!” Tiếng cười xa xa của Phục Quyến liền truyền qua đây.
Lâm Phong nhìn về phía bên ngoài trung sảnh, Phục Quyến đi ở phía trước nhất, ở theo sau có hơn mười hán tử áo tím tinh tráng khuôn mặt hung tợn, vừa nhìn chính là Kỳ Lân tộc nhân.
Chỉ là, Lâm Phong phát hiện đi phía sau nhất có một người áo đen âm lạnh, hơi thở phát ra khiến bản thân có chút quen thuộc, nhưng lại không nghĩ ra người áo đen này ở đâu nhìn thấy qua, vì vậy liền thôi vậy.
“ Nói vậy ngươi chính là tộc trưởng đại nhân chứ? Tại hạ Lâm Phong, đối với khích lệ của tộc trưởng thật sự e thẹn không dám nhận,kia chỉ là nhựng người thế tục có thành kiến với ta mà thôi, thật ra người của Mộ Dung gia cũng không một mình ta giết.” Lâm Phong giải thích nói.
Phục Quyến phất tay khuyên can nói:” Lâm Phong tiểu hữu ngươi thì không cần quá khiêm nhượng, ta đến cho ngươi dẫn gặp một người.”
Nói xong người áo đen kia chậm rãi đi tới, Phục Quyến ngang thanh nói:” Vị này là Vương tổ tộc ta, rất muồn biết Lâm Phong tiểu hữu ngươi.”
Người áo đến từ mới vừa đi vào liền đem cho Lâm Phong một cảm giác rất không thoải mái, giống như