Ở trên Vô Cực Tinh tu luyện nhiều năm như vậy, đối với biến đổi vô thường của thế sự, Lâm Diệp sớm đã nhìn thấu, người yêu nhất trong lòng của bản thân sớm đã rời bản đi xa. ζuilu.πet
Xuất hiện của Lâm Phong, không khác làm cho trên tinh thần của Lâm Diệp tìm được một loại ký gởi khác, tính cách cự kì giống nhau với bản thân, đối với chuyện bản thân cố chấp nhận định, cũng khiến Lâm Diệp đem Lâm Phong nhìn thành một người rất quan trọng đối với bản thân mà nói.
Trong bất tri bất giác, Lâm Diệp buông xuống tất cả gánh nặng trong lòng, chỉ cầu không muốn vô vi, hoặc nói là, Lâm Phong là ràng buộc duy nhất của bản thân vậy!
Lắng đọng mười mấy vạn năm, ngộ đạo ở trong nháy mắt, Lâm Diệp đột phá!
Tương đốu với cảnh giới luyện Kếp kỳ đầu của Lâm Thiên Hào, Lâm Phong mạnh hơn sư phụ của chính mình rất nhiều, bởi vì sau khi Lâm Diệp không ngờ ở giác ngộ, tự nhiên trực tiếp đi vào luyện Kiếp kỳ cuối.
Thậm chí ẩn ẩn, Lâm Diệp cảm ứng được Tứ Cửu Thiên Kiếp của bản thân sắp ở trong trăm năm phủ xuống.
Trong cơ thể mãnh liệt mênh mông, lực Chân Nguyên đại lượng tăng cường không có khiến Lâm Diệp cảm thấy hưng phấn, rõ ràng trên phạm vi lớn tăng lên với lại cường hóa thân thể cũng không có khiến Lâm Diệp cảm thấy bất cứ thoải mái nào.
Một khi giác ngộ, Lâm Phong không có một chút vui sướng, trái ngược nhau trong lòng dâng lên một luồng cảm giác vô sức thật sâu. Hư không cường liệt chiếm cứ nội tâm của Lâm Diệp, Lâm Diệp hiểu rõ, cho dù bản thân thành công Độ Kiếp, thoát xác thành tiên, cũng không thể thoát khỏi loại cảm giác này.
“ Phong nhi, sư phụ lập tức sẽ đi tìm ngươi, cho dù phía trước có bao nhiêu nguy hiểm không biết, sư đồ chúng ta cùng nhau đối mặt!”
Lâm Phong đã một ngàn sáu trăm bay mươi mốt lần đánh bại Cơ Trẫm cảnh giới có Ma Nguyên Qui Nhất, chậm chạp không có dấu hiệu đột phá xuất hiện, không chỉ bản thân Lâm Phong không hiểu rõ, mà ngay cả Cơ Trẫm và Ma Thần Khảm Phổ cũng không hiểu rõ.
Tại sao thực lưc của Lâm Phong rõ ràng đã thật to vượt qua cảnh giới Ma Nguyên Qui Nhất, lại không thể thành công đột phá đến Ma Thần Độn tầng thứ ba, cảnh giới Ma Vương Tụ Linh chứ?
Chẳng lẽ nói Ma Thần Độn trên người Lâm Phong sẽ xuất hiện biến hóa gì sao? Lâm Phong trăm mối không có cách giải, hoặc là nói bản thân thiếu hụt loại điều kiện cần thiết. Từ thực lực trên thân thể mà nói, Lâm Phong sớm thì có thể lần nữa trong một vạn lần trọng lực không gian tự nhiên hành động.
Hiện giờ giải thích duy nhất chính là, Lâm Phong vẫn chưa lĩnh ngộ được huyền ảo của trên tu vị cảnh giới. Không thể lĩnh ngộ được thì không thể đột phá, Lâm Phong lần đầu tiên vì tu vị cảnh giới mà cảm thấy rất là đau đầu.
Bất đắc dĩ của Lâm Phong, đành phải hướng về phía Cơ Trẫm đưa ra mọt ý tưởng can đảm, thì chính là lập tức cho bản thân đi vào mười vạn lần trong trọng lực không gian tu luyện thân thể, cũng có lẽ ở thời khắc khẩn cấp, nói không chừng bản thân có thể lĩnh ngộ được huyền bí thành công đột phá trên cảnh giới.
Ngay từ đâu căn bản Cơ Trẫm thì không có cho Lâm Phong cơ hội, lập tức thì cự tuyệt ý tưởng này của Lâm Phong, mà ngay cả Ma Thần Khảm Phổ cũng nói đây là ý tưởng tự tìm đường chết của Lâm Phong.
Nhưng không qua nhiều lần thỉnh cầu của Lâm phong, cuối cùng Cơ Trẫm cũng là đồng ý cho Lâm Phong thử một lần. Chỉ là thêm một điều kiện, thì chính là nếu Lâm Phong chịu không được áp bức của trọng lực, thì phải lập tức nói cho Cơ Trẫm biết đem Lâm Phong cứu ra ngoài.
Cơ Trẫm sẽ không nghĩ tới. Với tính cách quật cường của Lâm Phong, nếu như không thể đạt thành mục tiêu của bản thân, cho dù là gặp phải tử vong, hắn cũng sẽ không lên tiếng kêu cứu, đó là nguyên tắc của Lâm Phong.
Trước lúc đi vào mười vạn lần trọng lực không gian, Cơ Trẫm lần này nghiêm túc nhìn chằm chằm mắt của Lâm Phong nói:” Nếu như ngươi đúng là kiên trì không nổi, lập tức phải báo cho ta biết, nếu không, một khi xuất hiện sai lầm gì, ai cũng cứu không được ngươi!”
Lâm Phong lạnh nhạt cười nói:’ Yên tâm đi! Cơ tiền bối. Ta sẽ không khiến ngươi thất vọng.”
Ma Thần Khảm Phổ ở một bên nhìn giảo hoạt trong mắt chợp lóe của Lâm Phong, trong lòng kêu to không tốt, nhưng, lúc này Lâm Phong đã đi vào mười vạn lần trọng lực không gian.
Cảm giác áp bức nghiêm trọng của mười vạn lần trọng lực không gian quả thật là Lâm Phong không tưởng tượng được, vừa mới đi vào trong trọng lực không gian, Lâm Phong thì lập tức bị trong lực áp nằm dưới đất, không chỉ là trên thân thể không ngừng truyền đến đau đớn. Nguyên Anh ở nơi đơn điền của chính mình cũng không ngừng run rẩy.
Lâm Phong có thể rõ ràng cảm giác được ý thức của chính mình dần dần tan biến, kịch liệt đau đớn cũng không thể giảm bớt tinh thần tan rã, ở lúc này, Lâm Phong nhìn thấy Mộ Dung Nhược Tuyết chậm rãi bước đi về phía hướng chính mình, sư phụ Lâm Diệp chắp tay thẳng thở phào, bóng lưng to lớn dày rộng, nụ cười hiền lành của bản thân mẫu thân.
Mọi thứ tất cả này không ngừng ở trong đầu Lâm Phong không ngừng thoáng hiện, bản thân phải chết sao? Lâm Phong hỏi bản thân, nhưng bản thân rõ ràng vẫn còn có ý thức, không được!
Nhược Tuyết hiện đang bị Đoan Mộc Khuất Sùng bắt giữ. Không biết đang chịu đựng hành hạ và đau khổ như thế nào, bản thân tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ cuộc như thế, nếu như bản thân chết ở nơi này, như vậy sẽ có ai đi cứu Nhược Tuyết chứ?
Lúc này Lâm Phong không biết từ chỗ nào tuôn ra một luồng năng lượng không hiểu, khiến ý thức của bản thân đột nhiên phục hồi tỉnh táo, nhìn thấy trước mắt bản thân xuất hiện ánh mắt ân cần của Cơ Trẫm và Ma Thần Khảm Phổ, Lâm Phong cười.
“ Trên mặt ta có phong cảnh sao? Cơ Trẫm tiền bối, Ma Thần Khảm Phổ tại sao các ngươi vẫn luôn nhìn chằm chàm ta?” Lâm Phong khẽ cười nói.
“ Trên mặt ngươi cái gì cũng không có. Nhưng cảnh giới của ngươi đã đột phá!” Ma Thần Khảm Phổ thấp giọng nói.
Lâm Phong kinh dị nhìn về phía Cơ Trẫm. Cơ Trẫm cũng chậm rãi gật gật đầu.
Lâm Phong vội vàng dùng linh thức cảm ứng một cái thân thể của chính mình, quả nhiên. Nguyên Anh trong cơ thể bản thân sinh ra biến hóa cực đại.
Lúc này Nguyên Anh quanh thân lại là có một đạo Nguyên Thần Hư Ảnh lượn lờ, ở trên người Nguyên Anh không dừng chuyển động, giống như u linh vậy đang quỷ dị thổi nhẹ, Lâm Phong càng nhìn càng là kì quái.
Mà Nguyên Anh bản thân lại là mở to hai mắt, kiên cường đứng thẳng, đôi tay tự nhiên thả lỏng sau lưng, cho dù là biểu tình hay là ánh mắt đều với không chút khác biệt nhau với chính mình.
Tốc đô vận chuyển của Ma Huyết năng lượng tăng nhah rất nhiều, màu sắc cũng sáng ngời không ít, trong quang hoa lưu chuyển, ở trong kinh mạch qua lại xuyên thấu. Lâm Phong thử thả ra linh thức, toàn lực nhìn