Đi một lúc lâu sau
- Hàn ly hình như đi vào rừng sâu hơn thì phải- huyết tịch mệt mỏi là rào.
Ngôn Tình Cổ Đại
- không phải đi ra sao - Hàn ly quay lại nói
- haizz nếu đi ra, chúng ta đi lâu vậy chí ít cũng gặp được vài người mà, sao đi nảy giờ lại không gặp ai hết- huyết tịch
- Hồi nảy cô nói chỉ đường giờ có khác gì ta đâu- Hàn ly
- !.
- huyết tịch
bên kia cách đây không xa có một người bị thương rất nặng ở cạnh là hai người thân cận chăm sóc, nhìn thấy hai nàng đi qua, một trong hai tên đó, cằm kiếm bắt huyết tịch
- hai người là ai- Xuyên Nguyên bắt huyết tịch
- ! có gì từ từ nói ngươi vỏ kiếm trước đi- huyết tịch bị kiếm kè cổ
- Ngươi giết cô ta tên đó ( chỉ người bị thương) cũng không sống nổi đâu- Thiên ly
- (chạy đến) ý cô nương là cô có thể cứu công tử phải không- Mật lâm hối hả
- phải- thiên ly cười
- Xuyên Nguyên bỏ kiếm xuống ( hướng nhìn Ly) cô xin hãy cứu công tử tôi đi- Mật lâm
Nguyên bỏ kiếm xuống
- phù, tưởng là bỏ mạng rồi- huyết tịch thở dài
xong, bốn người đến chỗ người bị thương ngồi kế gốc cây toàn thân đầy máu, tay trái còn cằm một thanh kiếm nhìn rất quý giá
- khụ!.
khụ - Bạch Dạ Kỳ nhị hoàng tử Bạch triều
- sắp chết rồi, cứu làm gì- thiên ly
- cô nương hãy cứu công tử cô muốn gì cũng được- Mật Lâm nhìn Dạ Kỳ ủ rũ
- Mật!.
Lâm.
.
ngươi làm gì vậy- Dạ kỳ cố nói
- ( quỳ xuống) cô nương xin cô hãy cứu lấy công tử- Xuyên Nguyên
- Hàn ly, để ta cứu nếu