Thế nào là kiến cắn chết voi? Thế nào là mở rộng tầm mắt? Cho dù có dùng kiến và voi để hình dung thực lực của La Mông và Lam Tạp Tây cũng không thỏa đáng.
Nhưng như thế cũng có thể thấy được lần đột biến này khiến ọi người khó có thể tin vào mắt mình.
Đúng là không thể tin nổi. Phải nhớ rằng La Mông dù sao cũng chỉ là một Đức Lỗ Y cấp hai. Còn Lam Tạp Tây thì đã là chiến sĩ cấp bốn, sắp sửa đột phá lên tới cấp năm.
Một Đức Lỗ Y mới cấp hai mà mất đi pháp thuật, còn một người là chiến sĩ cấp bốn. Nếu chỉ so sánh về sức lực thì La Mông không phải là đối thủ của Lam Tạp Tây.
Dù sao thì với chiến sĩ, mỗi một cấp tăng lên đều không phải là chuyện dễ dàng. Có thể nói, tăng lên được một bậc cũng đồng nghĩa với việc thực lực bản thân tăng lên rất mạnh.
Vì vậy mà trong tình hình như vậy, La Mông chỉ đánh cược một lần và đã làm ọi người kinh ngạc.
Hắn và Lam Tạp Tây có thù hận rất sâu tới mức không thể hóa giải. Nếu không giết Lam Tạp Tây thì cũng bị y giết. Trong tình hình như vậy, hắn phải dốc hết khả năng của mình.
Mà thuật ám sát của đạo tặc hắn đã từng học, luyện tập rất nhiều nên tới lúc này phát huy tác dụng.
Còn cây chủy thủ mà La Mông cầm trong tay rất sắc bén, không giống với những con dao nhỏ mà đám mạo hiểm hay sử dụng. Thanh chủy thủ này cứng hơn, dùng để ám sát rất tốt. Nó có thể xuyên thủng một bộ giáp bình thường thì làm sao mà thân thể con người có thể chịu được? Hơn nữa, nếu nhìn kỹ còn có thể phát hiện ra rằng trên thanh chủy thủ đó còn có một chỗ vát. Tác dụng của chúng nó khiến cho người ta ớn lạnh. Một khi rút nó ra, thì cái đó sẽ móc vào thịt làm cho vết thương của đối phương nặng hơn. Điều đó khiến cho vũ khí của La Mông chiếm ưu thế.
Mà căn cứ vào tình hình lúc đó thì Lam Tạp Tây đã coi La Mông không còn sức phản kháng. Vì vậy mà hành động của hắn hoàn toàn nằm ngoài suy nghĩ của y.
Trên thực tế, tình huống đúng như sự tưởng tượng trước đó của La Mông. Con dao găm đâm thẳng vào tim đối phương rồi sau đó rút ra kéo theo một phần nhỏ của trái tim.
Khi hắn rút mạnh con dao găm ra, máu tươi phun ra từ ngực đối phương nhưng không hề dính vào người La Mông. Đây là chỗ inh của thuật ám sát, cho dù giết người nhưng không để máu của đối thủ dính vào. Sau đó, Lam Tạp Tây trợn mắt, không tin được vào chuyện đã xẩy ra mà ngã ngửa lên mặt đất.
Nhìn gã đổ gục xuống, La Mông nở nụ cười lạnh.
La Mông cảm thấy may mắn khi giết chết được đối phương. Đồng thời, qua lời của Lam Tạp Tây hắn cũng có được một cái cơ để xử lý mục sư Đặc Ni Tư.
So với Lam Tạp Tây thì việc để lại mục sư Đặc Ni Tư lại càng uy hiếp tới sự an toàn của hắn. Nhưng đối phương từ trước tới giờ làm việc rất cẩn thận, từ sau chuyện của Ba Tạp Nhĩ đã trở nên vô cùng an phận. La Mông vẫn không tìm được một lý do nào thích hợp để loại bỏ cái tai họa ngầm đó.
Cuối cùng thì hôm nay cơ hội đó cũng tới. Vừa rồi, Lam Tạp Tây nhắc tới mục sư Đặc Ni Tư, trong lòng La Mông ngoại trừ một chút hồi hộp do tìm được cơ hội ra thì còn có một sự thoải mái vì đã tìm được nhược điểm của đối phương.
- La Mông! Ngươi có sao không? - Thấy thi thể của Lam Tạp Tây đổ xuống đất, La Mông liền thở phào rồi giả vờ yếu ớt ngồi trên mặt đất mà thở hổn hển. Hắn không muốn bản thân mình làm lộ bí mật của pho tượng nữ thần.
Còn đội trưởng Hải Ngõa Duy gần với La Mông nhất, nhìn mọi chuyện xảy ra trước mặt, một lúc sau mới tỉnh táo lại, rồi nhìn La Mông một cách kinh ngạc. Y không hiểu La Mông lấy sức ở đâu để giết người, và đồng thời lo cho vết thương của hắn nặng thêm.
Vừa rồi, y chỉ thấy La Mông bật dậy sau đó cắm dao vào ngực của Lam Tạp Tây. Còn La Mông không muốn mọi người thấy mình biểu hiện quá khác nên cũng ngồi trên mặt đất khiến cho Hải Ngõa Duy thấy hắn rất yếu.
Còn những người khác thì thấy La Mông bị trọng thương vẫn có thể đả thương người thì ngạc nhiên. Nhưng Lam Tạp Tây chết vẫn khiến cho họ thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi tình huống trở nên nguy hiểm nên chẳng ai nghĩ rằng La Mông ra tay tàn nhẫn.
Mà cách thi thể của Lam Tạp Tây không xa, mắt của Chu Mã Lệ vẫn còn mở trừng trừng như không hiểu tại sao mình lại biến thành oan hồn trong tay Lam Tạp Tây.
- Ta vẫn còn...vẫn còn một pháp thuật trị liệu. Nên thương tích của ta có thể chữa được. Có điều không hiểu sao bây giờ không còn lấy một chút sức lực. - La Mông chống tay xuống