Sáng sớm, ở phía Tây của thành.
Đây là một chỗ gần hồ nước có phong cảnh rất đẹp.
Tất cả hoa cỏ ở đây đều tươi tốt. Tại một thành thì đang dần trở nên náo nhiệt thì một cái nơi này chỉ cần mùa xuân đã làm cho sức sống của nó bừng bừng.
Cái hồ ở đây có diện tích không lớn lắm, ước chừng bằng một cái sân bóng. Nó chảy xuyên qua góc phía Tây của thành rồi hòa vào với một con sông lớn ở bên ngoài.
Có điều, so với con sông thì cái hồ nhỏ hết sức yên tĩnh, chỉ có những lớp cỏ non mơn mởn, những đóa hoa tuyệt đẹp mọc ở mảnh đất ven hồ, lẳng lặng sinh trưởng. Trông không gian tràn ngập một bầu không khí tươi mát của mùa xuân.
Ở xung quanh cái hồ nhỏ, được người ta làm một con đường để cho những hộ gia đình lúc rảnh rỗi hay là nam nữ, ông cháu đi dạo. Trong sáng sớm bầu không khí ở đây rất trong lành nên có rất nhiều người tới đi bộ.
Bên cạnh chiếc hồ nhỏ có một tòa lâu thanh lịch. Người sáng sớm đi ra đây thư dãn, mỗi khi tới tòa lầu đó liền cố ý hạ thấp giọng, nét mặt cũng hết sức thành tâm, nghiêm túc chậm rãi đi qua. Thậm chí có lúc khi tới trước cửa có người còn dừng lại, hai tay chắp trước ngực rồi nhắm mắt mà cầu nguyện. Sau đó mới nhẹ nhàng rời khỏi đây. Cho tới khi đi xa khỏi phạm vi của tòa lầu, những người đó mới hồi phục tính cách vui đùa ầm ĩ nói cười.
Ở bên trong tòa kiến trúc đó, có một chỗ như một cái quảng trường nhỏ. Một pho thần tượng cao năm thước được điêu khắc vô cùng sống động. Đây là thần tượng của một nữ thần, được điêu khắc với một sự đang nhìn chúng sinh từ trên đài cao.
Ở phía sau lưng của nàng, có trâu đực cùng với vô số những loại hoa cỏ xinh xắn được điêu khắc.
Pho tượng nữ thần đó được điêu khắc bằng đá trắng, trên đầu đội một cái vương miện lằm bằng hoa, mặc quần áo màu xanh lục, dung mạo xinh xắn. Đứng từ xa có thể thấy được những đường cong mơ hồ đầy quyến rũ. Hơn nữa, khi người ta ngắm có cảm giác tim đập nhanh đó là do mặc dù nàng chỉ là một pho tượng nhưng đôi mắt lại vô cùng sống động. Đó chính là nữ thần Mùa màng Y Tịch Địch Ty.
Vừa rồi, những người đó dừng lại cũng chính là để cầu nguyện với nàng. Đây là một cái thần điện của nữ thần mùa màng, có phong cách hoàn toàn khác so với ở trấn Lý Tạp. Ngôi thần điện mặc dù chiếm một diện tích rộng lớn nhưng kiến trúc được xây dựng theo khuynh hướng thanh nhã, yên lặng, ôn hòa, chất phác. Có điều, sự chất phác chỉ là cái cảm giác ban đầu của người đứng xem, thực sự trải nghiệm sẽ có cảm giác rằng ở trong thần điện có một thứ linh khí khổng lồ và hơi thở ma pháp. Mặc dù kiến trúc nhìn cũng không lớn hơn so với trấn Lý Tạp lắm nhưng vẫn khiến cho người ta có cảm giác muốn lễ bái.
Đi theo con đường chính của thần điện, hai bên cây cối sinh trưởng tươi tốt.
Có điều, khác với thực vật, vào mùa xuân, con người lại lười biếng hơn.
- Hôm nay thời tiết thật đẹp. - Một vị mục sư mặc áo bào đang nằm trên một cây ghế được đặt bên thân cây. Thông qua kẽ lá, lão có thể cảm nhận được hơi nắng mặt trời ấm áp.
Người mục sư đó có hình dạng bình thường, ngũ quan tề chỉnh, khiến cho người ta có một thứ cảm giác ôn hòa, hiền lành.
Râu của lão rất dài buống xuống ngực, được tỉa tót một cách sạch sẽ. Mỗi khi có cơn gió thổi qua, chòm râu lại phất phơ. Hơn nữa, lão mặc một bộ áo bào mục sư mặc trắng nên khiến cho người ta có cảm giác thần thánh.
Trước mặt lão mục sư có một cái bàn nhỏ bằng gỗ không cao lắm được đặt rất gần. Chỉ cần lão đưa tay ra là có thể chạm được. Trên cái bàn gỗ có bày một ít nước trong vắt, một chút hoa quả. .
Lão mục sư thở dài, giơ tay cầm lấy trái cây rồi ăn một cách thong thả. Dường như lão rất thích hưởng thụ cái cảm giá yên lặng ôn hòa này. Cho dù ăn cái gì cũng không chỉ đơn thuần là ăn mà như phối hợp với cả không khí.
Vừa lúc đó, có tiếng bước chân từ bên ngoài vọng vào, như đang chạy tới đây.
Lão mục sư hơi nhíu mày, như không hài lòng lắm với người đang đến quấy rầy.
- Lão sư! Nghe nói ngài tim tôi? - Thoáng cái, ngừi đó đã tới nơi. Thấy lão mục sư mở mắt, y liền cung kính đứng trước mặt lão mà hỏi.
Thấy đó là một gã học sinh của mình, lão mục sư bớt khó chịu hơn nhưng vẫn nhíu mày:
- Sa Tư Đặc! Ta chẳng dặn ngươi, bình thường ngươi rất được nhưng ở thời điểm quan trọng luôn thiếu kiên nhẫn khiến cho ta lo lắng. Hiện giờ ta đã già mà vẫn ở cấp năm, có thể thấy là rất khó đột phá. Ngươi còn trẻ, hiện giờ đã tới cấp ba, con đường về sau có thể nói là rất tốt. Hy vọng sau này ngươi sẽ cố gắng. Được rồi, biểu hiện của ngươi rất tốt. Nhưng cũng đừng có ganh đua với người khác. Là một gã mục sư, thì điều cần phải làm đó là tín ngưỡng, rất nhiều thứ không cần phải tranh.
- Vâng! Vâng! - Người vừa tới là một gã mục sư, tuổi chừng hai mươi lăm tới hai mươi sáu. Có điều nét mặt