Ngày hôm đó cũng từ từ mà trôi qua. Nhưng thật lạ, Kỷ Nguyệt lại cảm thấy ngày hôm nay lại trôi qua một cách chậm chạp hay là do nàng mệt mỏi quá nhỉ?
Tối đến.
Lúc này Kỷ Nguyệt đã dùng bữa xong, hiện đang ngồi ngoài ban công trên lầu Ngưng Sương Các uống trà tịnh tâm.
Hương thơm hoa lê dìu dịu từ lư hương phát ra quyện vào làn gió khiến tâm trạng vô cùng dễ chịu. Lại nói hoa lê có tác dụng an thần nhưng ở Tinh Thiên Quốc hoa này rất hiếm. Tính cả Tinh Thiên Quốc cũng chưa tới mười cây hoa lê và chỉ có ba nơi có là Hoàng cung, Hoài An Vương phủ và phủ Công Chúa.
Riêng phủ Công Chúa thì có tới tận năm cây, trong đó có ba cây là do Hoàng Thượng ban cho trưởng công chúa làm hồi môn, hai cây còn lại thì là do Dạ Tử Duy sai người đem tới đền bù. Lý do đền bù là do mấy năm trước hắn cùng Tiên. Hồ Tiểu Bạch phá hủy cả cái Hoa Viên của phủ Công Chúa, nên lúc tu sửa hắn đã đem tới.
Hoa lê thì thường vào hạ mới nở rộ nên hiện tại cây chỉ có um tùm lá. Những bông hoa lê khi nở thì vào hạ gia nhân sẽ ra thu thập dự trữ làm hương liệu.
Kỷ Nguyệt uống trà hóng mát, cạnh nàng còn có một bàn cờ vây. Nhàn rỗi là vậy nên ngồi đây đánh cờ một mình để giết thời gian. Nhưng đánh một mình đúng thật vô vị nếu có người đánh cùng thì hay biết mấy. Đánh một mình rồi cũng chán, Kỷ Nguyệt tay chống cằm, tay còn lại hai ngón kẹp một quân cờ mà chán nản.
Ngồi vây vẩy quân cờ trong tay mà nàng không hay biết trong khuê phòng nàng từ lúc nào đã lấp ló một bóng dáng nhỏ. Thoáng qua thoáng lại mà đến gần nàng không chút động tĩnh.
Khi đã đến đủ gần để tiếp cận, bàn tay nhỏ ôm lấy đùi nàng cười khúc khích: "Hì hì, muội vào phòng mà tỷ tỷ không phát hiện luôn rồi."
Lúc này Kỷ Nguyệt mới hoàn hồn ngẩn ngơ nhìn con mèo nhỏ đang ôm đùi mình mà cười khoái chí như vừa được ăn kẹo.
Thấy mèo nhỏ Kỷ Nguyệt mỉm cười dịu dàng đỡ lấy đặt vào lòng mà ôm: "Đi chơi đã rồi giờ về mới nhớ đến tỷ tỷ sao?" Nàng lựa lời mắng yêu.
Đến đây mèo con nhỏ là ai cũng không phải nói nữa rồi. Nha đầu được ôm cựa quậy trong lòng nàng quay người dụi đầu nũng nịu: "Không có mà tỷ tỷ. Tuyền Nhi lúc nào cũng nhớ đến tỷ a."