Ba người Kỷ Nguyệt bỏ mặc những gương mặt thân thiết mà đến ngự đình nơi mẫu tử Bách Lý tiểu nghi đang đợi.
Vừa đến tiểu công chúa Minh Nguyệt liền nhảy khỏi lòng Bách Lý tiểu nghi mà chạy đến bám lấy váy Kỷ Nguyệt, đôi mắt long lanh nhìn nàng, có vẻ như tiểu công chúa muốn nàng ôm. Thật là một biểu hiện đáng yêu, dễ gần a.
Hiểu ý của Minh Nguyệt, Kỷ Nguyệt cúi người xuống một chút, hai tay xóc nách ôm lấý tiểu công chúa vào lòng: "Để biểu tỷ ôm ngươi nha"
"Tỷ tỷ" Ngân Tuyền bên cạnh kéo tay áo nàng khẩn cầu: "Muội với Ly tỷ tỷ đi chơi một chút nha."
Lúc nãy là bị đám người Tô Lạc Y giữ chân làm khó nên không thể chơi được gì. Với cả bây giờ có Ninh Tuệ Ly đi cùng chắc chắn sẽ không có gì đáng lo.
Chiều ý Ngân Tuyền, Kỷ Nguyệt gật đầu: "Được, chơi xong nhớ về Tuyết Điện đấy."
Ngân Tuyền vui vẻ cười tươi: "Dạ!"
Nói rồi Ngân Tuyền chạy lại chỗ Ninh Tuệ Ly kéo lấy tay nàng ta mà rời đi nhanh chóng.
Bách Lý tiểu nghi nhìn mà cười trừ: "Tiểu muội của Quận Chúa thật sự vô ưu a"
Lời nói đó liền khiến Kỷ Nguyệt để ý.
Xem ra Bách Lý tiểu nghi vẫn còn lo lắng về cuộc sống của Minh Nguyệt. Cũng phải, hiện tại bây giờ vẫn là trong cung, tương lai sau này như thế nào cũng khó mà nắm bắt được. Lúc nãy Bách Lý tiểu nghi còn nhìn cái dáng vẻ hồn nhiên, không chút âu lo nào của Ngân Tuyền và sự chiều chuộng theo ý thích của Kỷ Nguyệt, thực trong lòng nàng ta thấy chút ganh tị.
Cứ cho là Kỷ Nguyệt cũng giống bản thân nàng ta, từ lâu đã định bản thân sẽ gắn liền với thâm cung tranh đấu. Nhưng mà hôm nay ở Sùng Vãn Cung, Bách Lý Lăng Tích đã thấy sự giải quyết, từ chối đến mức mà mẫu tử Huyền thị bị xử phạt. Chỉ chút đó thôi Bách Lý Lăng Tích cũng biết tấm lòng nàng dành cho Dạ Tử Duy là thế nào, nếu không đối với nữ tử khác mà xảy ra chuyện này chắc chắn sẽ phải gả.
Xét về mặt nào thì Kỷ Nguyệt vẫn là người có quyền đưa quyết định về cuộc đời bản thân, đau giống như nàng ta dù muốn hay không vẫn trở thành vật phẩm dâng vào trong thâm cung.
May mắn là sinh được một hài tử cũng coi như có người bầu bạn, nhưng may mắn hơn đó chính là nữ nhi, nếu là một hoàng tử chắc chắn không thể sống đến bây giờ.
"Tiểu nghi nói gì vậy chứ?" Kỷ Nguyệt mở lời: "Minh Nguyệt cũng giống vậy, cuộc đời của tiểu công chúa sẽ luôn rạng rỡ, không bị ưu phiền bởi điều gì."
Nghe vậy Bách Lý tiểu