Đến đêm tại Phủ Công Chúa
Không như những đêm khác Kỷ Nguyệt thường nghỉ ngơi hoặc thức luyện đan dược. Nhưng hôm nay nay nàng lại bế con Bạch Linh Miêu ra Hoa Viên Mạn Châu Sa để thưởng trăng
Trăng đêm nay rất tròn lại sáng, ánh trăng chiếu sáng qua những cánh Mạn Châu Sa trông thật ảo diệu
Vào những đêm trăng như này nếu để Bạch Linh Miêu hấp thụ thì linh lực của nó cũng sẽ không ngừng tăng và có thể tiến cấp bậc hoá linh thú
Kỷ Nguyệt ôm Bạch Linh Miêu vào lòng, nàng nhẹ nhàng vuốt ve tiểu miêu nhỏ, gương mặt nàng thoáng chút buồn phiền. Có lẽ nàng lại nhớ về chuyện kiếp trước, cũng có thể là do nàng đang suy tính điều gì đó hoặc là mọi chuyện của ngày hôm nay làm nàng mệt mỏi rồi
Gió nhè nhẹ thoảng qua làm nàng có cảm giác dễ chịu hơn, nhưng đối với kẻ khác một mình ở dưới khung cảnh Mạn Châu Sa này về đêm chắc sẽ lạnh lẽo đến run sợ
Mắt nàng nhắm lại nhưng chỉ hời hợt.
Bỗng từ không gian linh thú truyền âm hiệu mà chỉ nàng mới nghe được, còn Bạch Linh Miêu vẫn ngoan ngoãn nằm cuộn tròn trong vòng tay nàng
*Chủ nhân* Vĩ gọi nàng
*Chuyện gì?* Nàng hỏi
*Người hình như không tốt, có chuyện gì sao?* Vĩ lo lắng
*Chút chuyện cũ thôi* Nàng đáp lại
*Người có chuyện cũ gì sao?* Vĩ tò mò
*Không liên quan đến người. Từ khi nào ngươi biết quản chuyện của ta vậy?* Nàng khó chịu
*Ta lo lắng cho người thôi mà* Làm nũng
*Vậy ngươi để ta yên tĩnh một chút đi* Nàng thở dài
Vĩ không nói gì cả, nó nghe lời nàng im lặng để nàng có chút yên tĩnh. Có lẽ Vĩ biết hiện tại nàng đang rất mệt
Màn đêm tĩnh lặng, trăng thanh gió mát khung cảnh này rất thích hợp với Kỷ Nguyệt, chỉ như vậy nàng mới cả thấy bình yên
Nhưng rồi từ phía sau nàng, hắn xuất hiện. Lần nào cũng vậy hắn luôn đến gặp nàng nhưng lại luôn xuất hiện từ phía sau, hắn bước chân rất nhẹ không hề phát ra tiếng động
Hắn khẽ lên tiếng, giọng ôn nhu với nàng "Nguyệt Nhi..."
Chợt nhận ra bản thân mình lại thiếu cảnh giác, nàng nhanh chóng quay đầu lại nhìn. Người đó không phải ai khác mà chính là Dạ Tử Duy
"Ta đến rồi" Vừa nói vừa bước đến gần nàng, giọng ôn nhu khiến nàng chút ấm áp trong lòng
Nàng tự hỏi rõ ràng bản thân nàng không làm được gì cho hắn, nhưng tại sao hắn lại quan tâm nàng đến vậy?
Như mọi lần trước mặt Tử Duy nàng lạnh nhạt "Huynh đến đây làm gì?"
Tử Duy cũng thật không hiểu nổi vì sao nàng lại lạnh nhạt đến như vậy cho dù người đó là