Trên đường đi tới viện võ đạo, bốn người họ liền chạm mặt Dư Lịch.
Dư Lịch hắn đang theo hướng dẫn của các học trưởng đi đến chỗ viện môn để chọn môn học
Nghe mọi người nói thì hắn là một triệu hồi sư cấp 4 sơ trung. Đối với một thường dân mà nói đạt được cấp 4 thì thiên phú quả thực rất trội. Tuy nhiên theo suy tư của Kỷ Nguyệt với độ tuổi này của Dư Lịch ít nhất cũng phải lên cấp 6, nhưng chẳng qua không biết cách phát huy linh lực mà thôi. Nếu đã vào Học Viện Linh Ân chắc chắn năng lực của hắn sẽ được phát huy và nàng cũng dễ dàng điều tra hơn
Nhưng cũng phải nói Dư Lịch khả năng cảm nhận của hắn vô cùng nhạy, Kỷ Nguyệt bước từng bước vô cùng nhẹ nhưng khoảng cách lại không quá gần vậy mà hắn lại nhận ra.
Hắn quay mặt sang hướng bốn người họ, gương mặt có chút ngạc nhiên nhưng lại điềm tĩnh vô cùng.
Nàng tiến tới gần hắn chào hỏi "Chúng ta lại gặp nhau rồi"
Thấy nàng tiến tới chào hỏi, sắc mặt Dư Lịch kinh ngạc, hắn nhẹ nhàng nói "Cô là..."
"Bốn ngày trước tại hội Hoa Đăng chúng ta đã gặp mặt rồi" Nàng tươi cười với Dư Lịch
Đám học trưởng, tân sinh xung quanh dồn tất cả ánh mắt vào Dư Lịch. Kẻ ngạc nhiên, kẻ ngưỡng mộ, kẻ đố kỵ
Từ lúc nhập học đến bây giờ cũng đã được hai tháng, nhưng ngoại trừ bọn người Cát Anh ra thì nàng chưa từng nói chuyện thân thiết như vậy với bất kỳ ai, kể cả các trưởng lão.
Hơn nữa đám học sinh này lại vô cùng kính nể nàng, từ các học trưởng đến tân sinh. Nhiều khi bọn chúng muốn tiếp cận với nàng còn không thành, bởi vì linh lực của nàng đứng đầu cả Học Viện.
Bây giờ bọn họ lại được chứng kiến nàng nói chuyện vui vẻ với một tân sinh xuất thân thường dân tất nhiên sẽ đố
"Chuyện hôm đó ta còn chưa đa tạ ngươi vì đã ra tay cứu giúp" Nàng cười nói, giọng nàng chứa đầy tôn trọng
"Ta đã nói đó là việc nên làm, cô không cần khách khí" Dư Lịch thẳng thắn đáp lại nhưng lại nể nàng
Chợt một nam học trưởng đi tới, người đó chạm vào vai Dư Lịch. Dư Lịch quay đầu lại, nam học trưởng vẻ mặt nghiêm nghị nhắc nhở hắn "Dư Lịch, ngươi mới vào ta không trách ngươi. Nhưng về sau gặp cô ấy ngươi không được vô lễ như vậy. Cô ấy là Kỷ Nguyệt Quận Chúa đấy"
Lúc này Dư Lịch thấy hơi sợ trong người, hắn không biết nàng là Quận Chúa nếu nàng tức giận thì há chẳng phải sẽ...
"Không cần phải khách khí như vậy. Bọn ta là bằng hữu với nhau cả" Nàng mỉm cười
Tất cả mọi người xung quanh đều ngạc nhiên vì câu nói của nàng, bọn họ không nghĩ nàng và Dư Lịch là bằng hữu với nhau, nếu cho họ một cơ hội họ thật sự cũng muốn kết giao với nàng
"Tân sinh này là bằng hữu của Quận Chúa"
"Sau này phải lấy lòng hắn mới mong được Quận Chúa để ý"
...
Lúc này nam học trưởng bên cạnh Dư Lịch mới để ý ba người đi cùng Kỷ Nguyệt, hắn sầm mặt lại "Ngũ Công Chúa, bát Công Chúa, Di Nhiên Công Chúa vạn an"
Dư Lịch kinh ngạc, đôi mắt hắn mở to tròn như muốn nhảy ra ngoài. Trước mặt hắn không chỉ có vị Quận Chúa người người ngưỡng mộ mà còn có ba vị công chúa cao cao tại thượng, hắn đúng là có mắt không tròng
Dạ Phi Vi