Bữa tiệc kết thúc cũng là lúc tối muộn.
Dọn dẹp Lê Hương Điện mọi người trong phủ đều đã nghỉ ngơi trừ nàng. Lúc này nàng đang ở trong khuê phòng nhìn chăm chăm vào chiếc hộp gỗ đang ở trên tay
Chiếc hộp gỗ đó là Dương Vân Nhược bí mật tặng nàng sau khi bữa tiệc kết thúc. Từ lúc ả đưa nàng vẫn chưa mở ra xem, nhưng cho dù không xem thì bên trong món quà này cũng chẳng có gì tốt đẹp
Nhưng Kỷ Nguyệt vốn rất tò mò nên đã mở chiếc hộp đó ra, dĩ nhiên nàng có sự phòng bị.
Chiếc hộp được mở ra bên trong không có gì khác ngoài con hắc tuyến xà. Hiện nó chỉ là một con non nhưng nọc độc của nó có thể làm chết người ngày tức khắc.
Nhưng với nàng nó chỉ là một món đồ chơi mà thôi.
Hắc tuyến xà nhìn nàng với ánh mắt hung tợn, định lao đến cắn nàng. Nhưng nàng trừng mắt nhìn nó một cái khiến nó sợ run không dám động đậy. Song nàng nhanh chóng bắt lấy nó để lại vào hộp.
Nàng nhếch môi cười một cái, một nụ cười nham hiểm khiến người khác lạnh tận sống lưng.
"Vĩ Thành" Một giọng nói lạnh lùng cất lên
Phải, là nàng gọi hắn. Giọng nàng lạnh tới mức tưởng chừng như có thể đóng băng cả căn phòng
Vĩ Thành xuất hiện trước mặt nàng, hắn quỳ xuống chờ lệnh
"Đem cái hộp này đến khuê phòng của Dương Vân Nhược, không được để ai biết" Nàng ném chiếc hộp lại cho Vĩ Thành, lạnh giọng ra lệnh
"Vâng, thưa Thái Tử Phi" Vĩ Thành cầm chiếc hộp nhận lệnh rồi đi ngay
Nàng bước đến gần tủ lấy ra một chiếc áo choàng làm từ lông thú rồi khoác lên người. Song nàng đi đến Hoa Viên, một mình ngồi trong đình ngắm nhìn cảnh tuyết xung quanh
Vốn dĩ trời đêm mùa hạ đã khá lạnh, càng huống hồ đây là mùa đông lại bao phủ bởi tuyết cũng không tránh khỏi cái lạnh rét run người. Cũng thật khó hiểu, thời điểm này mà nàng cũng có thể ra ngoài. Trên tay ôm con tiểu miêu miêu
Chợt tiếng bước chân nhẹ nhàng tiến lại gần nàng từ phía sau
"Đêm khuya rất lạnh, muội sao còn ra đây?" Giọng nhẹ nhàng, hỏi han
Tuy nhẹ nhàng, nhưng cũng đủ để biết đó là giọng của nam nhân. Không nghĩ ngợi, nàng quay người lại nhìn người đó.
Thấy hắn nàng ngây người, miệng không thốt lên lời
Người đó chính là Dạ Tử Duy. Lúc thọ yến kết thúc, hắn đã cố tình ở lại và chạy đến Hoa Viên chờ nàng.
"Sao