Sau khi sửa xong cây trâm nàng liền quay lại khắc khung tranh của mình mất nửa ngày nàng đã hoàn thành. Song liền kêu Thủy Hi đưa tới cho Vũ Lam Uyên
Kỷ Nguyệt lấy ra từ nạp giới một miếng ngọc lớn! Đây là ngọc lưu ly cũng là một trong số những loại ngọc hiếm. Bình thường có được một chiếc vòng làm từ ngọc lưu ly đã khiến người ta đố kỵ tới mức nào rồi, đằng này nàng lại sở hữu một miếng ngọc lớn như vậy
"Oa! Miếng ngọc lưu ly này thật lớn quá đi!" Đôi mắt Tịnh Nhi sáng loé lên tỏ vẻ thèm muốn. Từ trước đến giờ đấy là lần đầu Tịnh Nhi nhìn thấy bảo vật quý giá như vậy
"Haha..." Kỷ Nguyệt nhìn Tịnh Nhi cười lớn, nhưng cũng nhẹ nhàng nói "Xem ngươi kìa, bộ dạng này là sao đây!?"
"Tiểu thư ai trong tình huống này cũng vậy thôi mà!" Tịnh Nhi bĩu môi
"Được rồi, thu cái vẻ mặt đó lại đi! Sau này ngươi sẽ thấy nhiều thứ đáng giá hơn nhiều! Đây chưa tính là gì đâu!" Kỷ Nguyệt cười
"Phải rồi, những thứ ta kêu ngươi đi lấy, đã đủ chưa!?"
"Đã lấy đủ rồi tiểu thư!" Tịnh Nhi tươi cười đưa ra những thứ mà Kỷ Nguyệt yêu cầu
Kỷ Nguyệt lấy xấp quảng hàn tơ dẹp nhỏ từ thành những sợi chỉ, màu hoa nhuộm chỉ trông rất đẹp mắt
Dạ Minh Châu mài bột vụn tẩm vào hàn tơ chỉ tạo sắc chỉ phát sáng
Tịnh Nhi đứng một bên nhìn với vẻ đầy kinh ngạc. Khi trước, nàng ta thấy bức tranh Kỷ Nguyệt vẽ đã ảo diệu lắm rồi bây giờ lại được thấy cảnh này quả thực không thể không ngạc nhiên
Bất chợt, Tịnh Nhi hỏi "Tiểu thư, người từ lúc nào lại biết làm những thứ này vậy?!"
Kỷ Nguyệt điềm nhiên "Trước đây, ta thấy mẫu thân làm nên biết!"
Nghe vậy, Tịnh Nhi còn ngạc nhiên hơn! Đúng là trưởng công chúa có tài nghệ như vậy, nhưng Tịnh Nhi cũng từng nghe nói trưởng công chúa mất đến 2, 3 năm để học! Vậy mà giờ đây nữ nhi của nàng chỉ nhìn là biết, như vậy chỉ có thể nói là thiên tài
Tịnh Nhi rưng rưng nước mắt "Tiểu thư người thật sự tài giỏi, nếu trưởng công chúa biết người nhất định sẽ rất vui!"
Kỷ Nguyệt cười "Mẫu thân ta nhất định sẽ