Ào ào.
Từng đợt linh lực giống như nước suối chảy xuôi, men theo kinh mạch toàn thân không ngừng vận chuyển từ trên xuống dưới.
Hừ.
Rất nhanh Lâm Diệp chấn động, hắn cảm nhận được một tia dị thường.
Linh lực trong người hắn ít đi một nửa.
Tại sao như vậy?
Mày Lâm Diệp nhăn lại, hắn bây giờ đạt đến chân võ nhị trọng cảnh tầng thứ Nội Tráng, linh lực tích trữ trong cơ thể đã sớm đạt đến cực hạn, nếu không phải Tâm Mạch Tứ Huyệt bị thương, chỉ sợ từ hai năm trước hắn đã có thể tấn cấp chân võ tam trọng cảnh tầng thứ Khai Phủ.
Tuy rằng cảnh giới tu hành bị dừng lại từ hai năm trước, nhưng ở trong chân võ nhị trọng cảnh, Lâm Diệp rèn luyện vô cùng vững chắc, ít người cùng cảnh giới có thể so sánh cùng hắn.
Đây coi như một ưu thế mà hắn có thể dùng để tự an ủi mình.
Nhưng mà hiện giờ linh lực trong cơ thể hắn biến mất gần một nửa!
Không kịp nghĩ ngợi chuyện khác, Lâm Diệp bắt đầu vận chuyển Bão Nguyên Quyết, chậm rãi điều tức.
Bão Nguyên Quyết là công pháp tu luyện Lộc tiên sinh truyền lại cho hắn, chú tâm một chữ tĩnh, vận nguyên chuyên nhất, phong cách công pháp tựa như thanh phong lưu thủy, an tĩnh ôn hòa.
Từ nhỏ Tâm Mạch Tứ Huyệt của Lâm Diệp bị thương khiến kinh mạch ngừng trệ yếu ớt, bộ Bão Nguyên Quyết này không phải là công pháp đứng đầu nhất nhưng lại là công pháp phù hợp với hắn nhất.
Lúc này theo công pháp vận chuyển, Lâm Diệp rất nhanh phát hiện nguyên nhân làm cho linh lực biến mất, bởi vì Tâm Mạch Tứ Huyệt.
Mỗi khi linh lực toàn thân đi vào, Tâm Mạch Tứ Huyệt sẽ biến thành bốn vòng xoáy linh lực, mà mỗi khi linh lực đi qua một vòng xoáy sẽ được rèn luyện một lần.
Sau khi rèn luyện linh lực nhìn như ít hơn nhưng lại trở lên cô đọng hơn trước, trong lúc vô hình tăng lên phẩm chất linh lực.
Mà nếu rèn luyện một lần thì cũng thôi, nhưng mấu chốt ở chỗ Tâm Mạch Tứ Huyệt của Lâm Diệp biến hòa thành bốn cái vòng xoáy linh lực làm cho mỗi vòng tuần hoàn linh lực của hắn sẽ được rèn luyện bốn lần.
Như vậy vừa nghĩ, cứ tiếp tục rèn luyện như thế, phẩm chất linh lực trong cơ thể Lâm Diệp sẽ tăng lên bao nhiêu.
Lấy ví dụ so sánh dễ hiểu, nếu như coi linh lực trong cơ thể Lâm Diệp là một khối sắt cứng, trải qua nhiều lần rèn luyện giống như vứt cục sắt này vào trong lò nung trải qua thiên truy bách luyện tới khi ra lò, tất nhiên sẽ trở thành bảo kiếm phong mang tất lộ.
"Trách không được linh lực ít đi, nguyên lai là bị cô động lại chừng bốn lần, phẩm chất linh lực chắc hẳn cũng tăng lên bốn lần so với trước..."
Trải qua bất ngờ ban đầu, lúc này trong lòng Lâm Diệp đã bị hưng phấn thay thế.
Hắn hiểu rất rõ linh lực càng tinh thuần, phẩm chất sẽ càng cao, kể từ đó, uy lực bộc phát lại càng lớn.
"Như thế tính ra, từ nay về sau mỗi khi tu hành mình không cần để ý đến thương tổn trên Tâm Mạch Tứ Huyệt nữa..."
Đôi mắt Lâm Diệp trong suốt sáng ngời, tràn ngập vui sướng.
Đây đúng là nhân họa đắc phúc, bởi vì việc tước đoạt Bản Nguyên Linh Mạch để lại thương thế không thể chữa trị làm cho hắn suýt nữa không thể tu hành.
Ai dám nghĩ đến, thương thế này bây giờ lại biến thành bốn vòng xoáy linh lực, khiến cho việc tu luyện từ nay về sau của hắn lột xác biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Ngay cả chính bản thân Lâm Diệp cũng cảm thấy ngoài ý muốn, thậm chí không dám tưởng tượng.
Hồi lâu sau, Lâm Diệp mới chậm rãi bình tĩnh