夢.題///-歸(/夢 •40&/
Lúc đến nơi Tần Lộ bị ngăn tại cửa viện đồng dạng Mai thị cùng Tần Cầm.
"Tiểu Lộ!" Mai thị thất kinh chạy tới, "Tiểu Lộ, nhanh, ngươi mau vào đi, hắn ở bên trong, nếu hắn nói lung tung....ngươi nhanh đi, nhanh đi ngăn cản hắn!"
"Tốt, ta đã biết rồi." Tần Lộ vỗ vỗ tay Mai thị lại dùng ánh mắt làm yên lòng Tần Cầm.
"Tần thị vệ." Hai ma ma đưa tay ngăn trở Trúc Âm từ bên trong đi ra.
Nàng nghiêm mặt, Thanh Âm lạnh nhạt mà nói: "Tần thị vệ, công chúa hiện tại có việc, không gặp ngươi."
"Không biết công chúa lúc nào rảnh." Tần Lộ nói ra: "Ty chức, có một chuyện vô cùng quan trọng muốn bẩm báo."
Trúc Âm nói: "Ta cũng không biết."
"Không biết Trúc Âm cô nương có thể thay..." Tần Lộ lại nói một nửa, trong sân chợt truyền đến hai tiếng kêu thê lương thảm thiết.
"A!!!!"
Là thanh âm của Tần Đại Bảo.
Tần Lộ nhìn vào trong nội viện hận không thể lập tức xông vào liền có thể nhìn rõ ràng sự tình bên trong vì cái gì Tần Đại Bảo bị đánh.
"Tần thị vệ chờ tại đây a." Trúc Âm liếc nhìn nàng một cái, lạnh lùng nói ra.
"Tiểu Lộ, đây là thế nào?" Mai thị cũng nghe thấy tiếng van của Tần Đại Bảo làm cho yết hầu không tự chủ được run rẩy, tâm cũng nhảy càng lúc càng nhanh hầu như không thể hít thở.
"Đại, đại ca..." Tần Cầm níu y phục Tần Lộ.
"Đợi một chút " thanh âm Tần Lộ nói cũng không có quá mức kinh hoảng.
Hứa Thiên Kiêu là người không nói qua đạo lí nhưng.......Nếu trong tay có bạc, ván này tối thiểu có thể bảo vệ mấy mạng Tần Cầm Tần Nhã.
Thời gian từng điểm trôi qua, trong nội viện truyền đến tiếng quát tháo từ khóc lóc đến bắt đầu thê lương rống to sau cùng từ từ trầm xuống, kết cục chỉ còn lại tiếng hừ hừ nhẹ nhàng.
Mai thị cùng Tần Cầm sắc mặt càng ngày càng trắng bệch, hai người cơ hồ nửa tựa bên vai Tần Lộ mới miễn cưỡng trụ được thân thể.
Về phần Tần Nhã nàng đã sớm té xỉu, hoàn toàn là dựa vòng tay Hồng Liên một bên chờ đợi.
Thẳng đến lúc trong sân hầu như không còn thanh âm Tần Đại Bảo, Trúc Âm cùng Lan Âm tiếng đến.
Trúc Âm mặt không đổi sắc, Lan Âm nhưng vẫn lặng lẽ nháy mắt ám hiệu cho Tần Lộ.
"Tần thị vệ, ngươi có việc muốn cùng công chúa bẩm báo, vậy vào đi!" Trúc Âm nói ra, đồng thời ngăn cản ý nghĩ cùng nhau đi vào của Mai thị cùng Tần Cầm, "Công chúa chỉ truyền Tần thị vệ, nếu các ngươi đám cũng có chuyện quan trọng bẩm báo vậy tiếp tục chờ một lát."
Mai thị cùng Tần Cầm hoảng hồn nhìn Tần Lộ.
"Không có chuyện gì, yên tâm đi." Tần Lộ nói ra, hướng về phía Hồng Liên nhẹ gật đầu,
"Hồng Liên cô nương, có thể làm phiền ngươi giúp ta chiếu cố các nàng một chút?"
"Đây là tự nhiên." Hồng Liên cười nói.
Tần Lộ không do dự nữa, quay đầu đi theo Trúc Âm Lan Âm vào trong.
Đi vào trong bên tai liền truyền đến tiếng thở dốc hừ hừ suy nhược Tần Đại Bảo.
Lan Âm đi chậm lại hai bước.
"Tần thị vệ, công chúa rất tức giận, ngươi lưu ý một chút! " Nàng ghé vào Tần Lộ bên người, giảm thấp xuống thanh âm nói ra.
Tần Lộ hướng nàng ánh mắt cảm kích.
Lan Âm vươn tay ngắt Tần Lộ một cái sau đó đuổi theo Trúc Âm.
Tần Lộ vô tâm suy nghĩ ý tứ của Lan Âm ở trong đầu chỉ nghĩ làm sao để đánh một ván bạc có lời.
Nghĩ một hồi không ra, giận tái mặt, tay xốc mành che đi nhanh vào phòng.
"Ty chức tham kiến công chúa." Tần Lộ hành lễ.
Trong phòng mùi vị huyết tinh đậm đặc, Tần Lộ từ đầu đến cuối không thể ngẩn lên nhìn tình huống trong phòng.
Lúc này Hồng di quỳ trên mặt đất bên cạnh là Tần Đại Bảo không biết từ khi nào đã nằm rũ rượi trên mặt đất.
"Tiểu Lộ, tiểu Lộ, ngươi cứu cứu phụ thân a!" Tần Đại Bảo hô.
Hồng di nương trực tiếp quỳ gối ôm lấy chân Tần Lộ khóc cầu khẩn.
Tần Lộ bất vi sở động, lẳng lặng chờ đợi thanh âm Hứa Thiên Kiêu.
"A!?...." Trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười khẽ, Hứa Thiên Kiêu thong dong "Tần thị vệ thật đúng là bình tĩnh a, ta Hứa Thiên Kiêu cũng coi như sống nhanh hai mươi năm rồi, đây là lần đầu nhìn thấy người bình tĩnh như Tần thị đây.
Thật sự là làm cho lòng người khâm phục."
"Công chúa quá khen." Tần Lộ nói ra.
Tần Lộ sở vi bất động, Hứa Thiên Kiêu ngồi trên ghế quý phi bởi vậy từ góc nhìn này chỉ có thể nhìn đến đỉnh đầu Tần Lộ.
"Tần thị vệ cũng biết, hắn cùng Bổn cung, nói chuyện gì đi?".
Tần Lộ ngẩng đầu nhìn nàng một cái, ánh mắt thẳng tắp.
"Ty chức không biết."
Hứa Thiên Kiêu đón nhận ánh mắt của Tần Lộ, môi mỏng tươi cười càng lúc càng sâu, sau đó hướng về phía cung nữ trong phòng phất phất tay.
Hai hàng cung nữ hành lễ lui ra ngoài.
Ánh mắt Lan Âm lo lắng nhìn Tần Lộ liền bị Trúc Âm cùng Thanh Âm kéo đi ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Tần Đại Bảo, Hồng di nương,Tần Lộ cùng Hứa Thiên Kiêu.
Tần Lộ trong lòng nhảy dựng lên, nàng đoán không ra ý tứ Hứa Thiên Kiêu.Chính bởi vì đoán không ra trong lòng sợ hãi càng sâu.
Hứa Thiên Kiêu vóc dáng nhỏ nhắn lớn lên xinh xắn lanh lợi, có một cái nữ tử tốt như vậy từng bước một chậm rãi đi tới làm cho trên trán Tần Lộ đổ đầy hãn tích từng điểm từng điểm.
Hứa Thiên Kiêu dừng lại ngay trước mắt Tần Lộ.
Tần Lộ thua cuộc cuối đầu xuống.
Hứa Thiên Kiêu thập phần vui vẻ cười đến phát ra tiếng.
Thật sâu nhìn thẳng Tần Lộ từ tay áo lấy ra chiếc khắn tay thêu hoa Ngọc Trâm thoáng kiễng chân thay Tần Lộ lau đi cái trán đổ đầy hãn.
"Tần thị vệ, hình như ngươi rất sợ 歸nha!?." Nàng cười hì hì nói, động tác phá lệ nhu hòa.
Tần Lộ toàn thân cứng ngắc không dám cử động.
"Công chúa, nói đùa." Tần Lộ nghe xong thanh âm liền trầm xuống, mờ mịt.
"Ha ha!" Hứa Thiên Kiêu thu hồi khăn tay, trực tiếp sờ lên đôi má Tần Lộ.
Ngọc thủ thon dài vút ve đôi má trơn mềm, "Tần thị vệ, ta nhớ thời điểm này, ngươi phải nói, công chúa tự trọng mới đúng a!?"
Bàn tay của Hứa Thiên Kiêu không an phận nay đã trượt dài xuống hai đầu bả vai, nói tiếp: "Hay vẫn là nói, muốn ta thoát khỏi xiêm y, hoặc là thoát khỏi xiêm y của ngươi, ngươi mới có thể nói?"
Tần Lộ mím môi, ngẩng đầu lên.
Hứa Thiên Kiêu cùng Tần Lộ đối mặt.
Tiếu ý chưa dứt, cao hứng có thể nhìn thấy trong ánh mắt.
"Công