Sáng hôm sau, Tinh Vân mang theo tâm trạng không vui bước lên chuyên cơ và bay về Chicago khá sớm. Đúng chín giờ sáng, Đoàn Nam Phong đã có mặt ở văn phòng. Cả công ty trên trên dưới dưới thấy sếp từ tám giờ sáng đã xuất hiện khiến ai cũng nghĩ hôm nay có việc hệ trọng cho nên ai nấy cũng đều sốc lại tinh thần làm việc của mình.
Lúc thư ký báo có người của Hoàng Thiên muốn gặp, lòng anh có biết bao hân hoan rạo rực. Miệng liền nở nụ cười hớn hở phấn khích đồng ý. Đoàn Nam Phong không giấu nổi tâm trạng vui vẻ, anh hồi hộp nghĩ thầm: “Nửa năm, hơn nửa năm rồi chưa được đối mặt với Tinh Vân mình nên dùng thái độ gì để gặp cô ấy đây?”
Nghĩ nghĩ một lúc Đoàn Nam Phong lại tự nhủ: “Không nên quá sỗ sàng, cũng không thể quá lạnh lùng. Vậy thì vui vẻ gặp mặt. Phải rồi, nên vui vẻ.” - Nghĩ vậy, Đoàn Nam Phong liền nhìn gương mặt của mình vào màn hình điện thoại, soi soi một chút thấy ổn rồi thì mỉm cười ngẩng lên.
Phía ngoài cửa, thư ký của anh và hai người lạ hoắc bước vào. Họ ăn mặc âu phục