Thiên Kim Báo Thù

Chống đẩy


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi gào khóc một trận, Lý Chí Thành chậm chạp đứng lên, cả người anh ta bị dính ướt, ôm đầu đi về phía trước.

Đi được khoảng hai mươi phút thì gặp ba Lý và mẹ Lý

Trên đầu mẹ Lý quần áo của ba Lý, nhìn mẹ Lý có vẻ không sao cả, ít nhất là có thể tự đi được

Có điều, trong thời tiết này, nhất là khi vết thương dính nước mưa rất dễ bị nhiễm trùng

Bây giờ bọn họ không chăm nổi người bệnh, chỉ có thể suy nghĩ xem phải giữ gìn như thế nào

Bọn họ dứt khoát đón xe về nhà, tuy rằng nhà | bị đốt cháy, nhưng suy cho cùng vẫn có thể tránh mưa

Lúc này đã là hơn mười giờ tối, xe taxi bắt đầu thu phí ban đêm, về đến nhà tốn tận bốn mươi tệ

Cuối cùng cũng có một nơi để trú mưa

Nhưng vừa về đến trước cửa, cả ba người đều trợn tròn mắt, bởi vì cửa nhà đã bị khóa lại, bọn họ không thể vào trong được

Đôi mắt Lý Chí Thành đỏ lên, dù sao thì còn lâu lắm mới hết hạn thuê nhà, mà anh ta đã trả xong tiền rồi

Anh ta nổi giận đùng đùng đi tìm chủ cho thuê

Kết quả, anh ta gõ cửa một lúc lâu, chủ nhà mới đi ra

Không đợi anh ta mở

miệng, chủ nhà đã mắng một trận

“Cậu còn dám về đây à? Cậu làm nhà tôi bị đốt thành thế này, tôi không bắt cậu bồi thường là đã may cho cậu lắm rồi

Mau cút đi! Ở đâu ra thì cút về nơi đó!” Vóc dáng chủ nhà vạm vỡ, đẩy một cái đã khiến Lý Chí Thành lùi lại mấy bước.

Lý Chí Thành nhích sang bên một bên, đúng lúc thấy chiếc Audi A6 đỗ trong sân chủ nhà

Đó là xe của anh ta, ngày hôm trước ba Lý muốn học lái xe, lái đến đụng cả vào tường, đành phải gửi xe ở tiệm 4S sửa chữa, bây giờ chiếc xe này lại ở trong sân nhà bọn họ.

Chủ nhà cũng chú ý tới ánh mắt của Lý Chí Thành, lại đẩy anh ta lùi ra sau mấy bước, “Cậu đừng có nhớ thương chiếc xe đó nữa, người ta có thể đưa xe cho cậu thì cũng có thể đưa xe cho tôi

Đi đi, đi mau đi, bây giờ chiếc xe đó không có chút quan hệ nào với cậu cả!”

“Cạch” một tiếng, chủ nhà đóng sầm cửa lại

Lý Chí Thành tức giận thầm mắng Trương Nhất Nhất độc ác, nhưng biết làm sao bây giờ, ba mẹ Lý vẫn còn đang chờ anh ta

Cuối cùng, ba người dùng số tiền còn lại thuê một phòng khách sạn ba người ở

Đến rạng sáng, mẹ Lý bắt đầu sốt, hiện giờ Lý Chí Thành không thể phân thân ra được, chỉ có thể mượn điện thoại của ông chủ khách sạn gọi cho ba người chị của mình, nhưng hình như ba người họ đã bàn trước với nhau, cho nên anh ta không thể liên lạc được với bất cứ ai.

Không mượn được tiền, Lý Chí Thành dứt khoát cắn răng lấy quần áo buộc đùi lại, giả dạng làm người què, ngồi xổm ở lối đi bộ ăn xin.

Kết quả, còn chưa kiếm được bao nhiêu tiền thì đã bị người ta đánh

Hóa ra ăn xin cũng phân địa bàn, loại người mới tới như anh ta nhất định phải bị ức hiếp.

Lý Chí Thành chỉ có thể đi mua bữa sáng trong tình trạng cả người đầy bụi đất, sau đó mang về cho ba mẹ mình rồi tính cách sau:

Đương nhiên, Lý Chí Thành cũng muốn đi tìm Trương Nhất Nhất, những căn bản là anh ta không vào được Trương Thị.

Anh ta từng mặc kệ tất cả, ăn xin trước công ty để làm mất mặt Trương Nhất Nhất

Thế nhưng, anh ta còn chưa kịp ngồi xuống thì đã bị quản lý trật tự đô thị kéo đi.

Lý Chí Thành cố ý đến khu biệt thự của Trương Nhất Nhất dây dưa, nhưng không sao gặp được Trường Nhật Nhất, mà bệnh của mẹ Lý thì không thể kéo dài mãi được.

Tìm một công việc đàng hoàng sao? Ngay cả quần áo và chứng minh thư đều không có thì tìm việc thể nào được?

Nhìn thấy quảng cáo tuyển tiếp viên nam nữ, anh ta cắn răng đi thử

Đêm đầu tiên không tệ, anh ta gặp được một quý bà khá giàu cho anh ta năm trăm tệ tiền boa

Anh ta trở về mua thuốc cho mẹ Lý, ăn một bữa thức ăn ngon, trả tiền phòng, còn hai trăm tệ dùng để đi đường về quê khi mẹ Lý hết bệnh.

Lý Chí Thành đã tính xong rồi, kết quả ngày hôm sau gặp phải tên biến thái, hắn ép anh ta cắn thuốc rồi chơi một vài thứ kích thích, anh ta suýt chút nữa bị làm cho tới chết, khó khăn lắm mới làm xong, cả người nằm tê liệt trên giường không dậy nổi thì đụng phải cảnh sát càn quét tệ nạn, bị nhốt vào trong đồn cảnh sát

Một khi đi vào đồn cảnh sát thì trong hồ sơ sẽ có vết nhơ

Mấy năm nay, những thủ đoạn kinh doanh xấu xa được tung ra ngoài ánh sáng, ngành kinh doanh càng thêm cấm kị những chuyện này

Mà Lý Chí Thành lại là người làm trong ngành, sau này muốn tìm việc cũng khó.

Đương nhiên, Lý Chí Thành bị giam hơn mười ngày

Còn về tiền phạt, hiện giờ anh ta không có một đồng nào, chắc chắn là không có tiền đóng phạt, mà anh ta lại không dám nói với ba mẹ Lý.

Sau khi ra ngoài, Lý Chí Thành không một xu dính túi trở về khách sạn

Có điều ba mẹ anh ta đã đi lâu rồi

Anh ta thất vọng đi ra ngoài, vừa mới tới cửa khách sạn, liền bị một đám người đè ra đánh

Đám người này ra tay rất độc ác, rõ ràng là muốn đánh cho đến chết

Hơn nữa, bọn họ còn đánh tàn “món đồ chơi” kia của Lý Chí Thành

Nhìn cách đánh cố ý nhắm vào chỗ kia của mình, Lý Chí Thanh liền biết là chuyện anh ta làm trai bao bị lộ ra rồi, cho nên ông chồng phú bà mới cho người tới gây chuyện

Sau khi bị người ta đánh xong, Lý Chí Thành nằm co người trên mặt đất, cả người đau đớn không thôi.

Anh ta nằm đó khoảng ba bốn tiếng

Chỗ này là một góc khuất, còn không có người đi ngang qua, nói chi là ra tay giúp đỡ

Đợi đến khi hết đau, anh ta vịn tường chậm chạp bước đi.

Có đôi khi, ý chí của con người sẽ bị mài mòn không còn một chút gì.

Bây giờ Lý Chí Thành chỉ là một cái xác không hồn đi lại mà thôi.

Từ đó về sau, trong vòm cầu có thêm một người đàn ông trung niên, sáng sớm mỗi ngày thức dậy đi nhặt ve chai đổi thành tiền, buổi tối dùng tiền đi mua rượu uống

Gã dần dần quên đi mọi thứ, thậm chí quên luôn gã là ai, tên là gì

Còn về phong cảnh trước kia, những lúc loáng thoáng, hình như trong đầu gã có hình ảnh đôi mắt chân thành của một cô gái, còn có không ít người cúi đầu khom lưng với gã.

Nhưng từ đầu đến cuối gã chỉ cười thôi

Với bộ dạng chật vật này của gã, làm sao những thứ đó có thể xuất hiện trong cuộc đời của gã được? Quả nhiên là vì uống nhiều rượu nên xuất
hiện ảo giác mất rồi.

Đương nhiên, những thứ này đều là chuyện của về sau

Bên này, sau khi Lý Chí Thành đi, Trương Nhất Nhất không khống chế được mà khóc lên, cô ấy dùng sức kéo hết tất cả vòng cỏ treo trên tường xuống.

Lâm Sở Sênh chợt nhớ đến lần đầu tiên khi cô tới đây, Trương Nhất Nhất tràn đầy vui vẻ giới thiệu với cô những vòng cổ treo trên tường

Khi đó, Trương Nhất Nhất cười tỏa nắng, hoàn toàn là dáng vẻ của một cô gái đang yêu

Trong nháy mắt, tất cả chỉ là một âm mưu mang mục đích hèn hạ

Thấy Trương Nhất Nhất khóc đến mức không thở nổi, Lâm Sở Sênh lại không thể làm gì

Khi tấm lòng chân thật của mình bị người ta phụ bạc thì đau lòng là chuyện hết sức bình thường.

Đêm càng lúc càng khuya, Trương Nhất Nhất khóc tới gần bốn giờ sáng

Lâm Sở Sênh không làm gì cả, chỉ im lặng ở bên cạnh Trương Nhất Nhất

Thấy Trương Nhất Nhất đã khóc đủ rồi, Lâm Sở Sênh liền cầm một cốc nước ẩm tới.

“Sở Sênh, tớ khó chịu!” Trương Nhất Nhất uống nước xong liền chớp chớp đôi mắt đã sưng đến mức không mở ra được nhìn Lâm Sở Sênh với vẻ đáng thương.

“Tớ biết mà.” Lúc này Lâm Sở Sênh ôm Trương Nhất Nhất vào lòng

Hai người dựa sát vào nhau, Lâm Sở Sênh mới cảm nhận được Trương Nhất Nhất không ổn

Cách hai lớp quần áo mà cô cũng cảm giác được người Trương Nhất Nhất nóng đến mức đáng sợ

Cô lập tức sờ trán Trương Nhất Nhất, sau đó vội vàng rút tay lại.

Trương Nhất Nhất híp mắt, không biết là do khóc mệt hay là mơ màng vì cơn sốt mà trông cô ấy có vẻ có thể ngủ bất cứ lúc nào

“Người đâu!” Lâm Sở Sênh không dám buông Trương Nhất Nhất ra, chỉ có thể gọi lớn lên.

Chắc chắn là ba mẹ Trương Nhất Nhất chưa ngủ

Nghe thấy tiếng gọi, bọn họ đẩy cửa đi vào

Thấy Trương Nhất Nhất giống như bị ngất đi, bọn họ hoảng sợ gọi người lái xe đưa Trương Nhất Nhất đến bệnh viện

Tới lúc kiểm tra nhiệt độ, Trương Nhật Nhất đã sốt tới bốn mươi hai độ.

Người trưởng thành sốt đến mức như thế này cũng thật không dễ dàng

Khuôn mặt Trương Nhất Nhất cắt không còn giọt máu

Bác sĩ cho cô ấy uống thuốc hạ sốt, sau đó truyền nước biển.

Lâm Sở Sênh ở bên cạnh tự trách

Rõ ràng là cô trông chừng Trương Nhất Nhất, vậy mà cô ấy còn có thể bị sốt, cô thật sự không biết ăn nói với ba mẹ Trương Nhất Nhất thể nào.

Đương nhiên, ba mẹ Trương Nhất Nhất không có ý trách Lâm Sở Sênh

Bọn họ chỉ thấy thương Trương Nhất Nhất, vì một người đàn ông cặn bã mà giày vò mạng sống của mình thế này sao? Nước mắt mẹ Trương rơi như mưa, bà cảm thấy chỉ trong chớp mắt mà mình như già đi mười tuổi

“Cô ơi, cháu đi lấy nước cho Nhất Nhất.” Lâm Sở Sênh lấy cớ cầm một chiếc cốc đi ra ngoài, nhưng cô lại không phát hiện đối diện giường bệnh có máy nước uống

Thật ra là cô không chịu nổi cảnh tượng này, muốn đi ra ngoài tìm một chỗ yên tĩnh.

“Sở Sênh!” Lâm Sở Sênh còn chưa ra tới cửa đã bị mẹ Trương kéo tay lại, bảo Lâm Sở Sênh ngồi trước mặt mình

Mẹ Trương nắm tay Lâm Sở Sênh, nói: “Con bé đáng thương của cô.” Mẹ Trương từng nghe Trương Nhất Nhất nói về chuyện của cô.

Lần này Trương Nhất Nhất chỉ bị người ta lừa gạt tình cảm thôi mà bà đã đau lòng đến mức chết đi sống lại thì lúc đó Lâm Sở Sênh suýt nữa bị bạn trai hại chết, không biết phải hận thù cỡ nào đây

Nhất là em trai của Lâm Sở Sênh, vì chuyện này mà không rõ tung tích tới tận bây giờ, đủ biết cuộc sống của Lâm Sở Sênh khó khăn đến thế nào.

“Sau này nhà của cô chính là nhà của cháu, ở bên ngoài chịu uất ức gì thì cứ trở về nói với cô, có thể cô không giúp đỡ được gì cho cháu, nhưng cũng giúp cháu yên lòng hơn.” Giọng mẹ Trương càng lúc càng run rẩy

Bà cảm thấy ông trời không có mắt, hai đứa trẻ hiền lành ngoan ngoãn sao cứ luôn gặp phải loại đàn ông cặn bã

Lâm Sở Sênh gật đầu

Sau khi Trương Nhất Nhất xảy ra chuyện như vậy mà mẹ Trương còn có thể nghĩ đến cô, làm sao cô không cảm động cho được?

Hai người nói thêm vài câu, Lâm Sở Sênh mới đi ra ngoài hít thở không khí

Lúc này, chân trời đã có một vài tia sáng, cô kéo kéo áo mình, vốn định ra ngoài để lấy lại tinh thần, cô lại nhìn thấy một gương mặt có chút quen thuộc ngồi trên ghế ngoài hành lang ở xa xa.

Khi đối phương quay đầu lại vì nghe thấy động tĩnh, Lâm Sở Sênh ngây người đứng yên tại chỗ

Cô không ngờ Thẩm Mạc sẽ đến bệnh viện

Lâm Sở Sênh còn nhớ lần trước khi cô không về nhà, Thẩm Mạc gọi điện thoại hết cuộc này đến cuộc khác, thậm chí còn gọi vào điện thoại bàn nhà họ Trương

Mà hôm nay, anh không hề gọi một cuộc điện thoại nào cho cô

Cô cho rằng anh về nhà họ Thẩm có chuyện gì đó mới không rảnh để ý đến cô, không ngờ rằng anh lại tới bệnh viện.

Thấy Lâm Sở Sênh đứng yên không nhúc nhích, Thẩm Mạc liền chủ động đi tới, nhẹ nhàng xoa mặt cô, “Em nhìn em kìa, bọng mắt đen thế này, giờ trông em chẳng xinh gì cả.” Thẩm Mạc có vẻ đang chế giễu Lâm Sở Sênh, nhưng trong mắt anh lại tràn đầy đau lòng.

Lâm Sở Sênh bị Thẩm Mạc xoa mặt tới mức phát phiền, cô bèn kéo mạnh tay anh xuống, hỏi: “Sao anh lại tới đây?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện