Thiên Kim Báo Thù

Quỳ xuống


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cũng không biết là do Cam Cửu thấy nóng hay là cố ý khoe khoang mà hắn mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen, để lộ các hình xăm chằng chịt trên người!

Đứng ở hai bên hắn đều là những người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục màu đen

Vì sao lại nói là vạm vỡ? Bởi vì bộ âu phục mà bọn họ mặc trên người trông có vẻ chật ních, lộ rõ cả cơ bắp cuồn cuộn

Có điều, dù bọn họ ăn mặc như vậy thì cũng chẳng tạo ra được cảm giác ngầu lòi, thứ duy nhất có thể cảm nhận được chính là những người này có vấn đề

Tất nhiên, ngoài việc trang bị những thứ này ra thì cả đám chỉ còn thiếu mỗi việc là viết lên mặt dòng chữ “chúng tôi là xã hội đen“.

Trương Nhất Nhất bị người ta trói tay vào ghế, khóe miệng bị thương

Tim Lâm Sở Sênh hơi nhói lên, không biết Trương Nhất Nhất có bị thương chỗ nào khác nữa không, nghĩ lại những vết thương trên người Trịnh Điềm, cô lại càng thấy căng thẳng hơn

“Sở Sênh, đừng lo lắng, tớ không sao.” Trương Nhất Nhất hét lớn lên, cô ấy rất sợ Lâm Sở Sênh sốt ruột.

Những người xung quanh vô thức đưa tay lên bịt tai lại

Tất nhiên, Trương Nhất Nhất không buồn để ý đến phản ứng của những người này, cô ấy ngồi đó hét lớn lên: “Sở Sênh, tớ rất ổn, cậu đừng chỉ nhìn vết thương của tớ, thằng cha mất nết kia cũng không dễ chịu đâu.” Trương Nhất Nhất hất đầu, chỉ chỉ về hướng Cam Cửu.

Trương Nhất Nhất nhắc như vậy, Lâm Sở Sênh mới để ý là mắt Cam Cửu bị bầm một mảng đen xì, xem ra hai người đã so chiều với nhau rồi

“Im mồm, nói thêm câu nữa là ông đây giết mày luôn đấy!” Cam Cửu bị chọc giận, đá một cái vào ghế của Trương Nhất Nhất

Cơn giận này có vẻ khá gắt, hắn đạp một nhát mà ghế của Trương Nhất Nhất đã lùi ra phía sau hai đến ba mét

“Họ Cam kia, có giỏi thì giết tao đi xem nào, để tạo đi đầu thai rồi sau này ám quẻ con mày, khiến nhà mày phải tuyệt tự tuyệt tôn!” Trương Nhất Nhất vốn dĩ đã là người rất nóng tính, cô ấy hừ một tiếng rồi bắt đầu mắng chửi ầm lên!

“Bịt miệng nó lại cho tao!” Cam Cửu bị nói như vậy, tức giận trừng mắt, nhưng lại không thể làm gì được Trương Nhất Nhất.

“Con mẹ mày, đổ họ Cam kia, sao mày cứ chơi bẩn mãi thế, ngon thì nhào vô solo với tao xem nào!” Sau khi bị bịt miệng, Trương Nhất Nhất không được chơi, không được gào thét, nhưng chân cô ấy thì vẫn cố với ra, giống như muốn liều mạng với những người khác

Lâm Sở Sênh thấy gân xanh của Cam Cửu nổi hết lên, thậm chí còn hơi giật giật, giống như sắp không khống chế nổi nữa.

Cuối cùng thì Trương Nhất Nhất cũng chịu yên tĩnh lại, tiếp sau đó là màn ra sân của các mỹ nữ, nguyên một đám người dáng vẻ thướt tha đi đến trước mặt đám đàn ông này, chưa cần nói đến những thứ khác, chỉ riêng dáng vẻ trêu ngươi của bọn họ cũng đủ để hấp dẫn đám đàn em của Cam Cửu.

Thậm chí đã có người bắt đầu động chân động tay

Lâm Sở Sênh đặc biệt chuẩn bị cho Cam Cửu ba người, không phải người nào cũng là tuyệt sắc giai nhân, nhưng ai cũng có điểm riêng của mình

Một người nóng bỏng trong trang phục nữ sinh, nếu chỉ nhìn mặt thì rất giống học sinh trung học, chỉ có thể dùng một chữ “non” để miêu tả.

Một người thì thuần khiết như “thần tiên tỷ tỷ”, chỉ cần đứng yên một chỗ cũng có thể tỏa ra khí chất xung quanh

Mà điều quan trọng nhất là người này chính là “Bạch Hổ” trong truyền thuyết, một cô gái vô cùng xuất sắc

Người còn lại trang điểm đậm, thân hình cực kì nóng bỏng, mà hành động của cô ta cũng rất to gan, vừa đến trước mặt Cam Cửu, cô ta lập tức quỳ xuống, đưa tay sờ từ mu bàn chân của hắn, di chuyển dần lên trên

Ba người, mỗi người một vẻ, kiểu gì cũng sẽ có người phù hợp với Cam Cửu! “Cô đang làm gì vậy?” Cam Cửu đá chân một cái, từ chối lời mời gọi của người đẹp nóng bỏng kia, nhưng hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Sở Sênh, rõ ràng đang có ý từ chối “ý tốt” của cô.

“Đương nhiên là muốn nịnh bợ Cửu gia rồi, nghe nói anh hùng thì thường thích mỹ nhân, nên tôi đã dốc hết tâm tư để tìm mấy người này đến cho anh, tôi không dám chắc anh thích kiểu nào, vì vậy đã chọn đủ các loại phụ nữ khác nhau.” Lâm Sở Sênh tùy tiện kéo một cái ghế ra rồi ngồi xuống, vắt chéo chân lên, khí chất của cô có vẻ rất hợp với chỗ này.

“Lâm Sở Sênh, tốt nhất là cô đừng có giở trò với tôi, chỉ cần cô không nhúng tay vào chuyện của Trịnh Điềm thì sau này tôi cũng sẽ không gây chuyện với cô nữa.” Cam Cửu không thích lòng vòng, trực tiếp nói vào vấn đề chính

Lâm Sở Sênh gật đầu, “Được, tôi đồng ý.” Nói rất dứt khoát, Cam Cửu không biết phải nói gì tiếp nữa, hắn không thể ngờ là cô lại đồng ý nhanh như vậy

“Lâm Sở Sênh, cô đừng có giở mấy trò vặt của cô ra đấy!” Lúc mắng chửi người thì vốn từ của Cam Cửu rất phong phú, nhưng lúc này, Cam Cửu giống như bị bí từ, chỉ có thể lặp đi lặp lại câu nói kia.

“Đương nhiên, tôi nói rất chân thành mà.” Lâm Sở Sênh hạ chân xuống, “Mặc dù tôi cũng rất thương Trịnh Điềm, nhưng tôi quan tâm đến bạn của tôi hơn.” Lâm Sở Sênh đưa tay ra chỉ vào Trương Nhất Nhất.

“Hôm nay, tôi cũng nói thẳng luôn, Cửu gia đã liên lạc riêng với tôi, coi như cũng khá tốn sức, có thể thấy là Cửu gia rất có thành ý, những thứ khác thì không nói, cho dù là quan hệ giữa hai nhà họ Cam và họ Thẩm thì tôi cũng không thể được voi đòi tiền, có phải không?.” Thấy Cam Cửu có vẻ không tin, Lâm Sở Sênh chuyển sang nói đạo lý.

“Tất nhiên, mấy chuyện trước kia thì coi như tôi quá thô lỗ, qua chuyện này mới biết được Cửu gia là người ân oán rõ ràng

Hơn nữa, tôi cũng thừa nhận là mình có ý đồ riêng, tôi và Thẩm Mạc cũng đã đến thời điểm bàn chuyện hôn nhân, Cửu gia đã ném cành ô liu ra mà tôi còn không biết ý gây chuyện nữa thì chẳng phải là tôi sẽ không biết phải ăn nói như thế nào với ông Thẩm hay sao.” Về tình về lý, Lâm Sở Sênh đểu phân tích rất rõ ràng!

Thấy hai người đang say sưa trò chuyện với nhau, người bên dưới dần trở nên to gan hơn, có người còn ôm lấy một cô gái vào lòng rồi giở trò.

Khung cảnh bắt đầu có chút hỗn loạn.

“Xem tiền đồ của chúng mày kìa!” Cam Cửu phải thét lên thì đám đàn em của hắn mới yên phận một chút

Nhưng mà, lửa đã được chấm lên thì sao có
thể dập tắt nhanh như vậy được? Nhất là khi những cô gái này còn cố ý hầu hạ, đôi mắt nhỏ vừa liếc một cái đã cực kì quyến rũ, dù đám người này vẫn đang đứng đấy, nhưng đầu óc thì đã dán chặt vào mấy người phụ nữ này rồi

“Lâm Sở Sênh, cô đừng có ở đây nói chuyện phiếm nữa, nếu cô không chịu nói thật thì bây giờ tôi sẽ làm thịt cô ta đấy.” Cam cửu vừa lên tiếng, lập tức đã có người đẩy Trương Nhất Nhất đến

Mặc dù đám đàn em của hắn vừa có vẻ rất thác loạn, nhưng vừa thấy Cam Cửu nghiêm túc, cả đám ngay lập tức chỉnh đốn lại.

Lâm Sở Sênh liếc nhìn, xem ra Cam Cửu thủ đoạn nhưng vẫn có chút kỉ luật

Dù vậy thì đã sao? Hôm nay, Lâm Sở Sênh nhất định phải đạt được mục đích của mình!

Có điều, đã giở chiêu ác mà ngồi xuống thì sẽ mất đi khí thế, Lâm Sở Sênh thong thả đứng dậy, nói: “Được, vậy tôi sẽ nói rõ ràng, dù anh có tin hay không, giữa Trương Nhất Nhất và Trịnh Điểm thi tôi vẫn chọn Nhất Nhất

Những cô gái này, tôi tặng cho anh để làm đẹp mặt, cũng coi như là nể mặt nhà họ Thẩm và nhà họ Cam

Hôm nay, dù anh có đồng ý hay không thì tôi cũng sẽ dẫn Trương Nhất Nhất đi.”

Rầm!

Cam Cửu đứng lên, đá mạnh vào bàn một cái, tiếng động rầm rầm vang lên, rất nhiều đồ đạc đổ xuống, “Lâm Sở Sênh, tôi biết là cô sẽ không thành thật như vậy mà, ông đây muốn xem thử xem, cô định dẫn người đi kiểu gì?”

Đám đàn em của Cam Cửu lập tức vây lấy Lâm Sở Sênh.

Đương nhiên, những cô gái do Lâm Sở Sênh dẫn đến cũng bị cảnh này dọa sợ, cả đám căng thẳng không biết phải làm sao

Có điều, sau khung cảnh hỗn loạn vừa rồi, những bộ quần áo mỏng manh trên người bọn họ cũng bị kéo lệch đi, da thịt trắng nõn lộ hết ra ngoài.

Đám đàn em của Cam Cửu đứng đó nuốt nước bọt, ai cũng hi vọng hai người sẽ nói xong nhanh, để cho bọn họ có thể nhanh chóng ăn một bữa mặn

Lâm Sở Sênh không hề sợ cơn giận của Cam Cửu, cô đưa tay ra kéo Vương Phi đến, “Anh biết cô gái này không?”

“Không biết cũng không sao, để tôi giới thiệu với anh, cô ta là người nhà họ Thẩm, tất nhiên đây không phải là vấn đề chính, mà vấn đề chính là cô ta đang mang thai con của Thẩm Phong.” Lâm Sở Sênh kéo Vương Phi về phía trước

“Lâm Sở Sênh, cố định làm gì? Cô thả tôi ra!” Vương Phi cố giãy giụa, Thẩm Mạc nói với cô ta là đến gặp cô để bàn chuyện về dự án mới, tuy nhiên là phải bàn ở chỗ của Cam Cửu

Vương Phi đã đoán trước được rằng sẽ có người giày và cô ta, nhưng cô ta lại không ngờ rằng đối tượng giày vò mình lại là Lâm Sở Sênh

“Không muốn gặp chuyện không may thì ngoan ngoãn cho tôi.” Lâm Sở Sênh trừng mắt nhìn Vương Phi, đương nhiên với thể trạng bây giờ của Vương Phi, chắc chắn cô ta không phải là đối thủ của Lâm Sở Sênh

“Mang thai con của Thẩm Phong thì sao? Liên quan gì đến tôi?” Cam Cửu không thể hiểu nổi tại sao Lâm Sở Sênh lại kéo Vương Phi giống như đang kéo con tin đến đây

Đứa bé này có phải là con của hắn đâu, cô uy hiếp hắn làm gì?

Khóe miệng Lâm Sở Sênh nhếch lên thành một độ cong rất đẹp mắt, “Anh không làm ầm ĩ lên, đơn giản là vì không muốn hai nhà họ Cam và họ Thẩm trở mặt với nhau

Tôi vẫn nói lại câu cũ, Trịnh Điềm thể nào tôi không quan tâm, anh muốn làm gì thì làm, nhưng Trương Nhất Nhất thì tôi phải dẫn đi, nếu hôm nay anh không thả người thì...” Lâm Sở Sênh túm bùng Vương Phi, “Thì tôi sẽ để cho đứa con trong bụng cô ta đi gặp Diêm Vương.”

“Đứa con trong bụng cô ta mang họ Thẩm đấy, nếu bây giờ làm ầm lên thì anh sẽ gián tiếp trở thành hung thủ giết người, anh nghĩ nhà họ Cam có che chở cho anh không?” Lâm Sở Sênh dứt khoát nói rõ ra.

Những chuyện khác thì không nói, nhưng đúng là Cam Cửu rất quan tâm đến cái nhìn của nhà họ Cam.

“Lâm Sở Sênh, cô làm như vậy cũng chẳng có lợi lộc gì, nhà họ Thẩm sẽ không bỏ qua cho cô đầu.” Cam Cửu chỉ tay vào Lâm Sở Sênh, dường như cảm thấy rất may mắn vì đã nhìn ra vấn đề

Lâm Sở Sênh cười thoải mái, “Cam Cửu, tôi sợ chắc? Chỉ cần có Thẩm Mạc bảo vệ thì tôi việc gì phải sợ? Không phải anh vẫn còn muốn có Trịnh Điềm đấy sao? Tôi thấy xảy ra chuyện này thì người nhà họ Cam có còn cho phép anh gây chuyện như vậy nữa không!”

Ánh mắt Lâm Sở Sênh ánh lên vẻ khát máu, “Anh có biết trên đường tới đây tôi đã nghĩ gì không?” Giọng điệu cô trở nên cực kì dịu dàng

“Nghĩ gì?” Cam Cửu đáp lại Lâm Sở Sênh theo phản xạ

“Tôi nghĩ, ngộ nhỡ nhà họ Cam sụp đổ thì anh có còn hung hăng càn quấy như thế này nữa không?” Lâm Sở Sênh nói rất nhàn nhã

“Cô muốn làm gì?” Cam Cửu hơi căng thẳng, rõ ràng Lâm Sở Sênh chỉ là một nhân viên cấp cao trong công ty, nhưng hết lần này đến lần khác, cô lại khiến người ta cảm thấy mình là một người rất mạnh miệng, có tiếng nói

Lâm Sở Sênh cười cười, nhìn mấy người ở chỗ này một lượt, “Thật ra thì cũng không có gì, chỉ là tôi có mang theo ít quà, tôi đã để chúng ở trước cửa nhà họ Cam, anh nói xem, mặt mũi người nhà họ Cam phải giấu đi đâu bây giờ?”

Cam Cửu tức đến mức muốn đánh Lâm Sở Sênh

Đương nhiên, hắn có ra tay thật, nhưng cũng chỉ dám túm cổ áo cô, còn tay cô vẫn nắm chặt lấy Vương Phi, rất có khí thế muốn kéo thêm người chết cùng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện