Thiên Kim Báo Thù

Chơi đúng là thông minh


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Cơ thể em đã yếu thành như vậy rồi mà còn có tâm tư đi ăn với người khác à?” Tuy rằng Thẩm Mạc chỉ lẩm bẩm một câu, nhưng nụ cười của anh lại rất rạng rỡ

Lâm Sở Sênh cảm thấy mình lại bị Thẩm Mạc gài bẫy, đang yên lành bỗng nhiên giành ăn tôm hùm với cô, nếu không thì cô sẽ không ăn cua, sẽ không bị anh giễu cợt

“Thật ngại quá, tôi có chút chuyện phải đi trước, sau này có cơ hội chúng ta lại gặp nhau.” Vân Ly gật đầu với hai người họ rồi vội vã ra ngoài

Vân Ly hiểm khi thất thố như vậy, cũng không biết là có chuyện gì mà anh ta lại sốt sắng đến thế

“Người đã đi rồi, em còn trưng vẻ mặt mong3chờ này cho ai xem?” Thẩm Mạc ở bên cạnh bắt đầu lên cơn ghen.

Lâm Sở Sênh quay đầu, tức giận ném đũa lên bàn, “Anh đang ghen đấy hả!” Thẩm Mạc mở to mắt nhìn Lâm Sở Sênh với vẻ như gặp phải quỷ, “Em lấy đâu ra cái tự tin đó vậy? Chẳng qua anh chỉ thấy là dù sao chúng ta cũng đang ở bên nhau, nếu tư chất của em quá kém thì người ta sẽ nghi ngờ mắt nhìn người của anh không tốt thôi.”

Anh bưng cốc nước trên bàn lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm như uống rượu để, “Em nói xem, nếu người ta nghi ngờ mắt nhìn người của anh thì chắc chắn sẽ nghi ngờ Thẩm Thị, tương lai đơn hàng sẽ giảm, một khi đơn hàng giảm1đi, chúng ta sẽ không có tiền, một khi không có tiền, chắc chắn em sẽ bỏ chạy.”

Nói đến đây, Thẩm Mạc nhìn Lâm Sở Sênh với vẻ mặt đau buồn, “Sao tính như thế nào anh cũng thấy em sẽ chạy theo người ta vậy?” Lâm Sở Sênh lườm Thẩm Mạc, sao trước đây cô lại không phát hiện Thẩm Mạc nói nhiều như vậy nhỉ? Thẩm Mạc vẫn cứ lải nhải, Lâm Sở Sênh nghe mà sắp có sức miễn dịch luôn rồi

Cô mặc kệ anh nói, chỉ bận tâm vào việc ăn uống, ăn xong lập tức đứng dậy chuẩn bị đi.

“Em vội vàng như vậy làm gì?” Thẩm Mạc đứng dậy ngăn lối đi của Lâm Sở Sênh

Anh cầm chiếc cốc lắc lắc, trong cốc chỉ còn lại nửa cốc nước, “Em nói8xem, em ăn nhiều thức ăn bổ dưỡng như vậy, liệu sau này có chảy được nhiều nước như thế này không nhỉ?”

Để tiện!

Bi ổi!

Lần này, Lâm Sở Sênh không chịu nổi nữa mà hét lên: “Tránh ra!” So về da mặt, cô kém xa Thẩm Mạc vạn dặm.

Thấy Lâm Sở Sênh sầm mặt xuống, Thẩm Mạc dứt khoát uống hết nửa cốc nước còn lại, hai tay anh ôm đầu cô, buộc cô quay qua, sau đó cắn lên miệng của cô.

Miệng đầy mùi rượu khiến Lâm Sở Sênh sặc rất khó chịu

Một khi khó chịu, cô nhất định phải giãy giụa để Thẩm Mạc buông cô ra

Lâm Sở Sênh càng giãy, Thẩm Mạc càng ôm chặt.

Chát!

Thật ra Lâm Sở Sênh cũng không biết tại sao tiếng vang lại lớn như vậy

Lâm Sở Sênh thừa nhận9vì bực mình nên cô đã đẩy mạnh Thẩm Mạc ra, cũng thừa nhận vì đẩy mạnh nên vừa khéo đánh trúng mặt của Thẩm Mạc

Nhưng mà, cô không cố tình tát anh mà.

Lúc nãy là do Thẩm Mạc đột nhiên nghiêng mặt sang một bên, cả bên mặt hứng trọn cái tát của Lâm Sở Sênh, trở nên rất khó coi

Lâm Sở Sênh còn chưa hoàn hồn thì đã bị Thẩm Mạc khiêng lên.

“Buông ra, buông ra!” Lâm Sở Sênh đập mạnh sau lưng Thẩm Mạc

Sau đó, cô nhìn thấy gần như là tất cả mọi người trong khách sạn đều nhìn bọn họ bằng ánh mắt kì lạ

Thậm chí, còn có người lén lấy điện thoại ra chụp ảnh

Thẩm Mạc không có phản ứng gì, chỉ khiểng cô đi thẳng đến quầy tiếp tân

Lâm Sở7Sênh vẫn còn đang giãy giụa, Thẩm Mạc đập một tay lên bàn, “Thẻ mở cửa phòng!” Cô gái ở quầy tiếp tân nhanh chóng đưa thẻ, thậm chí còn quên cả đăng kí thông tin, may nhờ Thẩm Mạc chủ động đọc số chứng minh thư mới khiến cô gái nhớ tới

Còn về tiền cọc phòng, Thẩm Mạc trực tiếp để ví tiền lại.

Không nói trong ví tiền có bao nhiêu thẻ, chỉ tính tiền mặt thôi cũng đủ để thanh toán rồi

Thẩm Mạc khiêng Lâm Sở Sênh cả đoạn đường

Cho dù vào thang máy, hai người vẫn giữ nguyên tư thế đó.

Đợi đến khi Thẩm Mạc khiêng Lâm Sở Sênh vào phòng, cô có cảm giác như bị xuất huyết não do bị chống ngược đến nơi, không còn chút tinh thần nào cả

Lúc bị anh ném lên giường, cô quay người, chọn một tư thế khá thoải mái để nằm, thật sự là cô không còn chút sức lực nào để chơi với anh nữa

Thấy Lâm Sở Sênh không nhúc nhích, Thẩm Mạc liền vui vẻ, “Thấy em phối hợp như vậy, anh thật sự không dám ăn em.”

Lâm Sở Sênh vỗ lồng ngực khó chịu, cô trợn mắt lườm Thẩm Mạc, không hề nói một lời nào với anh mà xoay người lại mặc kệ anh

“Em đừng lạnh lùng như vậy, hai chúng ta cùng nghiên cứu xem hôm nay sẽ chơi tư thế nào đi.” Thẩm Mạc ném áo khoác qua một bên, nằm trước mặt Lâm Sở Sênh

Lúc đầu cô còn muốn chạy, nhưng lại bị Thẩm Mạc ôm, buộc cô nằm trên cánh tay anh.

Trong tay Thẩm Mạc là chiếc điện thoại

“Hôm nay, anh vô tình nhìn thấy bức tranh này, có tổng cộng ba mươi sáu tư thế, có tư thế chúng ta thử rồi, có tư thế chúng ta chưa thử

Em xem, hôm nay có thể thử hay không?” Nói đến loại chuyện này, miệng của Thẩm Mạc bắt đầu làm việc.

Lâm Sở Sênh tùy ý liếc nhìn bức tranh, bức tranh vẽ một đám người tí hon đang thực hiện một số hành động yêu đương.

Lâm Sở Sênh thật lòng
nghĩ, không biết là ai rảnh rỗi đến mức lại làm ra mấy thứ đáng ghét này.

Lúc Thẩm Mạc chuẩn bị đi vào chủ đề, Lâm Sở Sênh giơ tay ngăn cản cái miệng đụng chạm lung tung của anh, “Nói đi, lần này anh lại có mục đích gì?” Nghe Lâm Sở Sênh hỏi như vậy, Thẩm Mạc cười tự hào, nói: “Anh biết là Sở Sênh của anh thông minh mà.”

Lâm Sở Sênh đạp Thẩm Mạc một cái từ phía sau, chủ yếu là vì hành động của anh khiến cô không thể không nghi ngờ, “Anh cố tình làm vậy để người ngoài nhìn thấy?” Lâm Sở Sênh chớp mắt, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ tới mục đích của Thẩm Mạc, “Lần sau dù anh có mục đích gì đi chăng nữa thì anh có thể báo trước với em một tiếng được không? Em tin chắc là diễn xuất của em sẽ không khiến anh thất vọng.”

Đương nhiên, Lâm Sở Sênh không có lòng tốt như lời cô nói

Cô chợt quay người lại, giơ tay muốn tát Thẩm Mạc.

Thẩm Mạc thích Lâm Sở Sênh

Anh sẽ không vì bị cô đánh mà tức giận với cô, nhưng nó không thể trở thành lý do cho việc cô có thể tùy tiện đánh anh

Tay của cô bị anh cản lại.

“Em có thể diễn được, nhưng sẽ không còn tình thú trong đó nữa.” Thẩm Mạc trở tay đè tay Lâm Sở Sênh xuống, ngón tay nhẹ nhàng lướt từng chút một theo cánh tay cô, độ mạnh yếu vừa đủ để cô có thể cảm nhận được

Toàn thân Lâm Sở Sênh đều nổi da gà, khi cơn khó chịu qua đi, cô nhanh chóng leo qua phía bên kia giường

Lần này Thẩm Mạc không đuổi theo cô nữa

Đợi đến khi cô sắp chạm được vào cánh cửa, anh mới đột nhiên bật dậy, nắm cổ chân cô kéo lại

Động tác của Thẩm Mạc rất nhanh nhẹn

Lúc cô trở về vị trí cũ, anh khiêng cô nhảy qua, đặt cô nằm trên giường, cách lớp quần áo làm vài động tác thân mật.

Toàn bộ quá trình diễn ra nhanh đến mức Lâm Sở Sênh không có một chút lực nào để chống đỡ.

Thẩm Mạc dùng sức đâm vài cái, rồi đột nhiên buông Lâm Sở Sênh ra

Lâm Sở Sênh không đề phòng, ngã nằm xuống giường

Thẩm Mạc cũng theo đó ghé vào trên người cô, “Hai ta bàn chuyện này đi, dù sao thì ở trên giường, em cũng không phải là đối thủ của anh

Hay là thế này, sau này chuyện trên giường em phải hoàn toàn nghe theo anh, em thấy sao?”

Rõ ràng là lời nói rất dứt khoát, nhưng Thẩm Mạc cứ phải ra vẻ như mệt mỏi lắm, cứ nằm đó há to miệng thở dốc.

Toàn bộ hơi thở phả lên mặt Lâm Sở Sênh

“Nằm mơ!” Lâm Sở Sênh bị Thẩm Mạc chơi đùa, cả người căng cứng lên, trong đầu cũng căng chặt, cô rất sợ chỉ cần có sơ ý liền bị anh tính kế

“Lần nào em cũng thua, cứ tiếp tục giày vò như vậy thú vị lắm sao?” Thẩm Mạc như sợ Lâm Sở Sênh phản kháng, anh dùng một tay cố định tay cô ở phía trước, tay còn lại bắt đầu đốt lửa trên người cô, “Hay là em thích chơi kiểu này?”

Giày vò, đối với Lâm Sở Sênh mà nói, chắc chắn là giày vò.

“Cút!” Lâm Sở Sênh giữ vững khí phách nên có của mình

Nhưng ở trên giường, Thẩm Mạc thật sự vô cùng bất chấp, anh chưa từng coi lời nói của Lâm Sở Sênh ra gì.

Anh tiếp tục lướt ngón tay đi xuống, càng xuống dưới anh càng thấy Lâm Sở Sênh căng thẳng tới mức da thịt cứng đờ,“Thả lỏng, thả lỏng!” Thẩm Mạc tùy ý vỗ vỗ Lâm Sở Sênh, “Yên tâm, bây giờ anh sẽ không làm gì em.”

Anh thuận tay buông hai tay của cô ra

“Anh sợ lát nữa phải nghe điện thoại, sẽ quấy rầy đến tâm tình của anh

Em phải biết rằng, không phải ai cũng có thể tưởng tượng ra được sức bền ở trên giường của anh.” Thẩm Mạc nở nụ cười sâu xa, anh nghiêng người nằm lên giường, bỏ qua cho Lâm Sở Sênh

Lâm Sở Sênh há to miệng thở hổn hển, vốn tưởng rằng chuyện này coi như xong, nào ngờ Thẩm Mạc lại sáp lại, thì thầm bên tai cô, “Sau này em thật có phúc.”

Không biết xấu hổ, quá không biết xấu hổ!

Chắc chắn Lâm Sở Sênh không cùng đẳng cấp với người này

Cô dứt khoát nhắm mắt lại, không muốn lải nhải với anh

Thẩm Mạc còn muốn phát huy khí chất không biết xấu hổ hơn nữa thì điện thoại của anh đổ chuông.

Rõ ràng là Thẩm Mạc đang chờ điện thoại của người ta, nhưng khi điện thoại đổ chuông, anh lại cầm lên rồi liếc nhìn màn hình, chỉnh về chế độ im lặng, không để ý đến người ta

Đợi đến khi đối phương gọi lần thứ hai, Thẩm Mạc mới nhìn Lâm Sở Sênh, vỗ vai cô giống như người lớn vỗ trẻ nhỏ, “Bây giờ anh cần em phối hợp diễn với anh.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện