Thiên Kim Báo Thù

Không có người tôi không trị được


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Rốt cuộc là có chuyện gì?” Cảnh sát hỏi

Cảnh sát cũng biết Lâm Sở Sênh ở đây

Lúc đầu cảnh sát định giải thích với Lâm Sở Sênh trước, nhưng những người ở đây đều cầm gậy gộc, thật sự là quá rêu rao rồi

Lúc nhìn thấy Lục Thượng Phong, vẻ mặt cảnh sát trở nên nặng nề

Hôm nay Lục Thượng Phong mặc quân trang, thể hiện rõ cấp bậc của mình ra ngoài

Cho dù quân đội và cảnh sát không hợp nhau, nhưng khi đối mặt với người có cấp bậc cao, cảnh sát cũng phải tỏ ra cung kính

“Lục Thượng Phong, anh chơi tôi!” Đây là khách sạn của Thẩm Thị, bên trong phòng họp lại vô cùng yên tĩnh, làm sao có thể bị người ta tố cáo được, trừ phi là Lục Thượng Phong cố ý

Trương Nhất Nhất kích động, chuẩn3bị nhào lên đánh Lục Thượng Phong

Chắc chắn là cảnh sát sẽ phải cản cô lại, kể cả đám vệ sĩ Trương Nhất Nhất dẫn tới cũng không dám tùy tiện ra tay.

“Tôi và cô gái này có chút hiểu lầm” Thấy Trương Nhất Nhất kích động đến mức suýt chút nữa đánh cả cảnh sát, Lục Thượng Phong mới thong thả đứng lên, anh ta bước đôi chân dài tới, đứng đối diện với Trương Nhất Nhất

Lúc nói chuyện, anh ta còn cố ý tới gần Trương Nhất Nhất.

Một đòn này của Lục Thượng Phong khiến Trương Nhất Nhất sụp đổ

Cảnh sát dứt khoát khống chế cánh tay Trương Nhất Nhất

Lúc Trương Nhất Nhất nâng chân lên, cảnh sát chuẩn bị đạp Trương Nhất Nhất thì Lục Thượng Phong nhanh tay lẹ mắt kéo Trương Nhất Nhất từ trong tay cảnh sát tới1trước mặt mình

Sau đó, anh ta ôm chặt Trương Nhất Nhất vào trong ngực, không cho Trương Nhất Nhất nhúc nhích.

“Chỉ sợ chuyện này không phải là hiểu lầm bình thường

Có nhiều người mang theo vũ khí thế này, đây không phải là việc nhỏ đầu, làm phiền các vị đi theo chúng tôi một chuyến để lấy lời khai.” Cảnh sát đảo mắt, ra hiệu cho nhau, sau đó làm từ thể mời.

Bọn họ hi vọng có thể nắm được điểm yếu của người quân nhân này để xả cơn giận cho phía cảnh sát

Lục Thượng Phong tỏ ra như không hề quan tâm, anh ta kéo Trương Nhất Nhất đi ra ngoài, “Dẫn đường.”

“Đứng lại!” Lâm Sở Sênh tùy tiện ném túi đựng hợp đồng qua một bên, cô giẫm giày cao gót đi ra đứng ở cửa, “Hình như anh Lục8quản quá rộng rồi

Anh kéo Nhất Nhất như vậy, có tính là xâm phạm quyền tự do của cô ấy không?” Lâm Sở Sênh trực tiếp kéo Trương Nhất Nhất ra.

Lục Thượng Phong cũng không làm khó mà buông hai tay ra, “Vậy có thể đi được chưa?”

Đương nhiên, trước khi đi, anh ta còn liếc nhìn qua camera, cho dù Lâm Sở Sênh dùng video này làm gì đi nữa thì cũng phải đến đồn cảnh sát đã rồi mới tính tiếp được

“Sở Sênh, anh ta là một tên lưu manh, là một tên lưu manh!” Trương Nhất Nhất ôm Lâm Sở Sênh, trực tiếp khóc lên, tiếng khóc của Trương Nhất Nhật bất lực biết bao

Lâm Sở Sênh chưa từng thấy một Trương Nhất Nhất như vậy bao giờ! Thật sự là chưa từng thấy! Lâm Sở Sênh chỉ có thể đứng9đó vỗ về Trương Nhất Nhất

Bởi vì cô không biết là có chuyện gì, cho nên cô cũng không biết phải an ủi Trương Nhất Nhất như thế nào.

“Hai vị.” Cảnh sát mất kiên nhẫn, có điều vì e ngại thân phận của Lâm Sở Sênh nên họ nói năng vẫn được coi là khá khách sáo.

Trương Nhất Nhất hít mũi, thầm hạ quyết tâm, cùng lắm thì nói ra chuyện Lục Thượng Phong tính kế mình, “Sở Sênh, cậu về trước đi, tớ không sao.” Trương Nhất Nhất gượng cười để khiến Lâm Sở Sênh yên tâm

“À, Phó Tổng Giám đốc Lâm cũng đi một chuyến đi, dù sao chuyện cũng xảy ra ở địa bàn của Thẩm Thị.” Cảnh sát lập tức cắt ngang lời nói của Trương Nhất Nhất

Trương Nhất Nhất còn muốn nói gì đó, nhưng Lâm Sở Sênh lại7lắc đầu, xử lý chuyện trước mắt cho xong đã

Sau khi lên xe, Lâm Sở Sênh gọi điện thoại cho Thẩm Mạc, bảo anh nói với bên trên giúp cô.

Đương nhiên, lúc lấy khẩu cung, đám người bị tách riêng ra

Lâm Sở Sênh giải thích là Lục Thượng Phong muốn theo đuổi Trương Nhất Nhất, nên dùng một vài thủ đoạn không đứng đắn, lần này còn mượn cớ hợp tác với cổ để dây dựa với Trương Nhất Nhất, khiến Trương Nhất Nhất trúng kể

Lâm Sở Sênh nghĩ ảnh chụp vẫn còn trong điện thoại của Trương Nhất Nhất, chắc chắn chưa bị xóa bỏ.

Gần mười phút sau, sau khi lấy xong khẩu cung, cảnh sát mời Lâm Sở Sênh ra ngoài, nói là không có việc gì nữa rồi, “Nhất Nhất đâu?” Bởi vì mọi thứ diễn ra quá nhanh, Lâm Sở Sênh vẫn còn chưa hoàn hồn

“Bị bên quân đội dẫn đi rồi.” Nhắc tới chuyện này, cảnh sát cũng nổi giận ở trong lòng

Người bên quân đội quá ngang ngược, nói dẫn người liền dẫn người, đúng là không coi cảnh sát bọn họ ra gì

Trong đầu Lâm Sở Sênh “ong” một tiếng, Lục Thượng Phong, nhất định là Lục Thượng Phong sắp xếp

Đúng lúc này Thẩm Mạc gọi điện thoại đến, nói là hỏi bên trên rồi, bên trên nói là hiểu lầm thôi, không có vấn đề gì cả

Hơn nữa, bên quân khu tới đón Trương Nhất Nhất và Lục Thượng Phong đi, phải nói là người ta đã chuẩn bị sẵn từ trước, dẫn người đi theo thủ tục mà thôi.

Lâm Sở Sênh càng nghĩ càng cảm thấy không yên lòng

Lục Thượng Phong bày ra trận thể lớn thế này chỉ để dẫn Trương Nhất Nhất đi, Trương Nhất Nhất nhất định phải chịu khổ rồi

Lâm Sở Sênh thông báo với Thẩm Mạc rồi lái xe đi thẳng đến đại viện quân khu, cô nhất định phải dẫn người ra ngoài mới được.

Bên kia, Trương Nhất Nhất bị Lục Thượng Phong mạnh mẽ kéo lên xe

Bởi vì Trương Nhất Nhất tới đồn cảnh sát, đám vệ sĩ không thể theo cô như hình với bóng, cho nên vừa khéo cho Lục Thượng Phong cơ hội

“Lục Thượng Phong, đồ lưu manh, cặn bã!” Trương Nhất Nhất bị Lục Thượng Phong khống chế cả tay lẫn chân, chỉ có thể dùng miệng la hét.

Lục Thượng Phong bị mắng liên tục lập tức sầm mặt xuống, anh ta kéo mạnh Trương Nhật Nhất, dùng miệng mình ngăn cái miệng không ngừng nghỉ của cô lại

Cảnh tượng trước đây lại dần tái hiện trong đầu Trương Nhất Nhất.

Ghê tởm!

Thật lòng ghê tởm!

Vài anh quân nhân ngồi trước huýt sáo, nói: “Lão Đại, uy mãnh!” Bị người ta
chế giễu như vậy, Trương Nhất Nhất phản kháng càng thêm dữ dội, cho dù không thể nhúc nhích được, cô cũng lắc mạnh cơ thể để thể hiện cảm xúc giận dữ của mình.

Rầm!

Lục Thượng Phong đang đè lên người Trương Nhật Nhất, còn không quên đạp một chân ra phía trước.

Vài anh quân nhân bị đạp mà còn cười ha ha, nhưng cũng quay đầu sang bên khác, không nhìn phía sau nữa

Lúc này, Lục Thượng Phong liền tập trung chuẩn bị giày vò Trương Nhất Nhất

Bàn tay của anh ta không thành thật, chạm vào nơi không nên chạm của Trương Nhất Nhất.

Trương Nhất Nhất lập tức trợn mắt, cô càng thêm ra sức giãy giụa, “Anh dám động tới cái nữa, tôi liền chơi chết anh!” Cuối cùng Lục Thượng Phong cũng buông miệng Trương Nhất Nhất ra

Có điều, sau đó anh ta lại thì thầm một câu bên tai Trương Nhất Nhất.

Rõ ràng là ngón tay anh ta không hề có ý định dừng lại

Cơ thể Trương Nhất Nhất căng cứng, rõ ràng là cô tức giận đến mức không thở được, nhưng vẫn chịu đựng không nhúc nhích

Thấy cô ngoan ngoãn, Lục Thượng Phong mới buông cô ra

Qua gương chiếu hậu, Trương Nhất Nhất thấy rõ ràng khuôn mặt nín cười của đám người ngồi trước.

“Anh muốn dẫn tôi đi đâu?” Trương Nhất Nhất lặng lẽ nhích người sang một bên, lúc này mới nói chuyện với Lục Thượng Phong

Lục Thượng Phong liếc nhìn Trương Nhất Nhất, dạy dỗ Trương Nhất Nhất một câu: “Không có quy củ!” Trương Nhất Nhất nhích tay từng chút một lên cửa xe

Mặc dù có biết bình thường của xe đểu khóa lại, nhưng cô vẫn muốn thử một lần, “Lục Thượng Phong, tôi nói cho anh biết, anh làm thế này là phạm pháp, là bắt cóc!” Mặt ngoài, Trương Nhất Nhất vẫn sẽ trợn mắt với Lục Thượng Phong

“Chị dâu, chị hiểu lầm rồi

Từ trước đến nay, chưa từng có người nào dám nói chuyện với Lão Đại của bọn tôi như vậy.” Người ngồi kế ghế lái quay đầu lại nói

“Cút!” Trương Nhất Nhất không biết người này có ý gì, ngược lại Lục Thượng Phong trực tiếp “ban” cho cậu ta một chữ

Lục Thượng Phong vừa quát xong, đám người phía trước xem như cũng đàng hoàng lại, không nói gì nữa

Thừa dịp này, Trương Nhất Nhất nhanh chóng thử mở cửa xe

Giống như cô nghĩ, cửa xe đã bị khóa lại

Cô lần tay lên ấn hạ cửa sổ xe xuống.

Chút thời gian này chắc chắn không đủ để Trương Nhất Nhất nhảy ra ngoài bằng lối cửa sổ, mà cô cũng không có ý định nhảy ra từ đằng đó

Lúc Lục Thượng Phong phản ứng lại, cô đã thò đầu ra ngoài, giơ cánh tay lên, vẫy tay với xe chạy ngang qua, “Có ai không, cứu tôi với, cứu tôi với!” Bich!

Cô chỉ kịp hô lên một tiếng thì đã bị Lục Thượng Phong kéo trở về

Lúc cô còn chưa kịp phản ứng, anh ta đã thò tay vào trong quần của cô.

Trương Nhật Nhất hít sâu một hơi, quay người muốn nổi giận, Lục Thượng Phong lại càng mạnh tay, “Tốt nhất là cô ngoan ngoãn một chút, nếu không thì chỉ có cô chịu thiệt mà thôi.” Lục Thượng Phong ôm Trương Nhất Nhất đặt lên đùi mình.

Có điều, ở trước mặt cấp dưới của mình, Lục Thượng Phong không thể làm chuyện gì được, anh ta chỉ ra vẻ hù dọa Trương Nhất Nhất mà thôi

Nước mắt Trương Nhất Nhất đảo quanh hốc mắt, sống đến tuổi này rồi, chưa bao giờ cô bị người ta làm nhục đến vậy.

Đương nhiên, trên thế giới này không có nhiều người nhiệt tình, cho dù thật sự có người nhiệt tình đi nữa thì khi thấy Trương Nhất Nhất ngồi trên xe quân đội, không ai dám đi lên gây chuyện cả

Xe chạy thẳng một mạch đến khu người nhà trong quân khu.

Lục Thượng Phong có nhà ở đây

Ban ngày ban mặt, Lục Thượng Phong trực tiếp khiêng Trương Nhất Nhất đi vào trong

May là giờ này không có người ở bên ngoài, nếu không thì sẽ bị người ta chỉ cười mất

“Lục Thượng Phong, anh thả tôi xuống!” Trương Nhất Nhất đập mạnh lên lưng Lục Thượng Phong, nhưng anh ta lại không có phản ứng nào cả

Vừa bước vào nhà, Lục Thượng Phong liền ném Trương Nhất Nhất xuống

Trên mặt đất có trải thảm, ném xuống cũng không đau lắm, chỉ là trong lòng rất ấm ức

Trương Nhất Nhất đứng lên, không nói lời nào, động tay với Lục Thượng Phong

Hai người đánh nhau vô cùng kịch liệt! Lần này không giống như lần trước

Lần trước Trương Nhất Nhất chỉ đánh vài chiêu thì đã bị Lục Thượng Phong khống chế

Còn lần này, Lục Thượng Phong cố tình chơi Trương Nhất Nhất, không đánh cho cô thua mà cứ đạp vào mông cô

Đau thì có hơi đau, nhưng ít ra là không xảy ra chuyện gì

Cho đến khi Trương Nhất Nhất bị đạp quỳ rạp xuống đất, thật sự không còn sức lực đứng dậy nữa, Lục Thượng Phong mới cởi quần áo ra, xách Trương Nhất Nhất lên giường, “Tôi đã nói với cô rồi, tôi gặp rất nhiều tân binh cứng đầu, không có người nào là tôi không trị được cả.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện