Thiên Kim Báo Thù

Hiếm lắm mới chủ động một lần


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tất cả đều mặc đồ rằn ri màu xanh, Lục Thượng Phong đi trước, những người phía sau xếp thành hai hàng

Chỉ riêng dáng vẻ này thôi cũng đã đủ để thể hiện hình tượng của một người lãnh đạo trong quân đội

“Ai cho anh vào đây!” Vừa nhìn thấy Lục Thượng Phong, Trương Nhất Nhất lập tức chuyển sang trạng thái căng thẳng.

Mẹ Trương hơi nhíu mày, bà cảm thấy người này nhìn quen quen, thầm nghĩ một lúc, cuối cùng cũng nhớ ra, đây chẳng phải là người lần trước Trương Nhất Nhất đã xem mắt sao? Lục Thượng Phong không hề quan tâm đến Trương Nhất Nhất mà đứng lại trước mặt mẹ Trương, “Cháu chào bác trai bác gái, hôm nay cháu đến đây là để bàn bạc về chuyện đám cưới với Nhật Nhất.”3Lục Thượng Phong vừa nhấc bàn tay đang đeo găng tay trắng lên, lập tức có người bê đồ vào

Màu đỏ..

đó là mấy quyển sổ đỏ nhà đất, “Đây là sính lễ, coi như là thành ý của cháu.” Lục Thượng Phong mở một quyển ra, bên trong đã được đổi sang tên của Trương Nhất Nhất

Mẹ Trương lại liếc nhìn Trương Nhật Nhất, cậu ta đang muốn bàn chuyện kết hôn à? “Việc này..

Chúng tôi chưa bao giờ thấy Nhất Nhất nhắc đến chuyện này.”

“Không sao.” Lục Thượng Phong gập quyển sổ đỏ lại, “Chắc hẳn bác cũng đã biết rõ về cháu rồi, bác đồng ý cho cháu và Nhất Nhất xem mắt thì cũng có nghĩa là bác đã cảm thấy cháu đủ tiêu chuẩn làm con rể bác rồi đúng không ạ.” Lục Thượng Phong1nói chuyện với mẹ Trương khá khách sáo, nhưng dù khách sáo đến mấy thì cũng không thể che giấu nổi tính cách gia trưởng của anh ta

Mẹ Trương liếc nhìn ba Trương, xấu hổ ho một tiếng, nghĩ xem nên làm thế nào để nói rõ cho người này hiểu

Chắc chắn là bà không muốn mọi chuyện chưa rõ ràng mà đã gả con gái đi

Điều kiện của Lục Thượng Phong đúng là rất tốt, nhưng dù tốt đến mấy thì hai người cũng không muốn trèo cao, họ chỉ muốn sống yên ổn mà thôi

“Cút ra ngoài.” Trương Nhất Nhất đưa tay ra, trực tiếp đẩy Lục Thượng Phong ra ngoài.

Lục Thượng Phong chỉ dùng một tay đã cố định được Trương Nhật Nhất, thậm chí ánh mắt anh ta còn chẳng di chuyển đi chỗ khác,8vẫn chăm chú nhìn vào mẹ Trương, “Chúng cháu đã nhận giấy kết hôn rồi, sở dĩ cháu vẫn gọi bác là bác gái đó là vì truyền thống của chúng ta, khi nào làm nghi thức xong thì mới được xem là chúng cháu đã chính thức kết hôn.”

Lần này mẹ Trương lại càng không hiểu chuyện gì đang xảy ra

Đầu bà ong lên, người ta đã nhận cả giấy chứng nhận kết hôn rồi?

Lúc này ba Trương cũng không vui, ông ném thẳng thuốc lá xuống đất, còn dùng chân giậm thêm vài nhát! Thấy vẫn chưa hết giận, ông lại giậm mạnh thêm vài nhát nữa!

“Trương Nhất Nhất, con phải nói rõ chuyện này cho ba!” Ba Trương tức giận nên giọng điệu cũng khác hẳn vẻ hòa nhã thường ngày, còn gọi thẳng cả họ9và tên của Trương Nhất Nhất.

Nước mắt Trương Nhất Nhất lại càng rơi nhiều hơn, thấy dáng vẻ uất ức này của cô, ba Trương lại càng tức giận, “Trương Nhật Nhất, ba hỏi con đấy, ai cho phép con kết hôn với anh ta? Ai cho con cái quyền ấy?” Ba Trường chỉ thẳng vào mặt Trương Nhất Nhất, thay vì nói là ba Trương tức giận chi bằng nói là ông đang thật sự đau lòng thì sẽ đúng hơn.

“Còn anh nữa, mời anh buông con gái tôi ra, chỗ này là nhà họ Trương, dù có là con ông trời đi chăng nữa thì cũng không đến lượt anh ra oai đâu.” Ba Trương kéo mạnh Trương Nhất Nhất ra.

Bây giờ đầu óc Trương Nhất Nhất đang cực kì hỗn loạn, cô định giải thích nhưng7lại sợ ba Trương và mẹ Trương sẽ sốt ruột quá rồi nổi nóng, cô dứt khoát cắn chặt răng lại, định cho qua chuyện ngày hôm nay rồi tính sau...”Con xin lỗi, đáng lẽ con không nên lừa ba mẹ.”

Chát!

Ba Trương không nhịn được, tát thẳng một cái vào mặt Trương Nhất Nhất

Tay còn lại của ông nắm chặt lấy quần áo, ông tỏ ra rất đau lòng, chắc có lẽ ông nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi là mình đã nuôi cô con gái này thế nào, chuyện kết hôn lớn như vậy mà Trương Nhất Nhất lại không nói cho bọn họ biết

“Sang đây.” Thấy Trương Nhất Nhất bị đánh, Lục Thượng Phong trực tiếp kéo cô đến cạnh mình, anh ta trừng mắt với ba Trương, giống như chuẩn bị xông lên đánh nhau đến nơi, “Nhất Nhất là người phụ nữ của cháu, đây là lần duy nhất, sau này sẽ không có chuyện này nữa đâu.” Nghe xong lời này, ba Trương lại càng tức giận hơn, ông tháo dép ra đánh Lục Thượng Phong, “Lần sau thì đã sao, mẹ anh không dạy anh cái gì gọi là giáo dục à?” Thấy ba Trương nổi điên, mẹ Trương đứng cạnh cũng không dám nổi giận với Trương Nhất Nhất, chỉ sợ ba Trương không chịu nổi kích thích rồi lại xảy ra chuyện, nên vội vàng ôm cánh tay ông kéo lại.

Tất nhiên là ba Trương không thể đánh được Lục Thượng Phong, anh ta lùi về phía sau hai bước, tránh ra khỏi chốn thị phi, Trương Nhất Nhất nhắm mắt lại, thầm mắng mình bất hiếu, “Đi, dẫn tôi đi đi, ngay bây giờ!”

Thấy Lục Thượng Phong còn không có động tĩnh gì, Trương Nhất Nhất lại hét lên một câu “Ngay bây giờ!” cực kì điên cuồng, giống như đang muốn phát tiết điều gì đó.

Thái độ này của Trương Nhất Nhất lại khiến Lục Thượng Phong cảm thấy cực kì không hài lòng, nhưng vì cô đã chủ động muốn đi cùng mình rồi nên anh ta bỏ qua chuyện này

Trương Nhất Nhất quay người, chạy ra phía ngoài

Ba Trường thấy Trương Nhất Nhất quay người ra ngoài thì lại càng đau lòng hơn, ông thấy đầu óc choáng váng, rồi cả người ông cứ thể đổ về phía trước

Nghe thấy tiếng khóc của mẹ Trương, Trương Nhất Nhất lập tức dừng lại, thấy tình huống này, cô lập tức chạy về

Đã xảy ra chuyện như vậy rồi thì Lục Thượng Phong cũng vội giúp mọi người, anh ta lái xe quân đội chở người đến bệnh viện trước

Với đặc quyền của xe quân đội, anh ta đã vượt đèn đỏ, đi ngược chiều suốt cả dọc đường, chỉ mười phút sau, ba Trương đã nằm ở giường cấp cứu trong bệnh viện

“Anh Lục, tôi muốn nói chuyện với anh.” Đến khi ba Trương không còn nguy hiểm gì đến tính mạng nữa thì Lâm Sở Sênh mới gọi Lục Thượng Phong ra.

Lúc này, Trương Nhất Nhất đã khóc sưng hai mắt trong phòng, nhìn mẹ mình với khuôn mặt trắng bệch, lòng đau như cắt.

“Nhất
Nhất à, ba mẹ chỉ có một đứa con gái là con thôi, từ nhỏ con đã được nuông chiều hơn người khác, con nói đông thì ba mẹ không dám đi sang hướng tây, con muốn hái sao thì ba mẹ không dám đưa trắng, con chỉ cần nói một câu thì ba mẹ cũng chẳng dám trái ý con về những chuyện trong nhà, nhưng bây giờ già rồi thì lại rơi vào hoàn cảnh thế này, con kết hôn rồi mà chẳng báo cho ba mẹ một tiếng.” Mẹ Trương cực kì đau lòng, đau đến mức thở cũng thấy khó khăn.

“Nhất Nhất, mẹ nghĩ kĩ rồi, nếu con ghét bỏ ba mẹ thì ba mẹ sẽ rời khỏi đây, rời khỏi thế giới của con, đến một nơi mà con sẽ không bao giờ tìm thấy ba mẹ nữa.” Mẹ Trương nói xong thì nước mắt bà cũng bắt đầu lăn dài, bà vội quay mặt sang một bên, lau mạnh.

Nhưng càng lau thì nước mắt lại càng rơi nhiều hơn

Trương Nhất Nhất bưng mặt, nhưng bây giờ cô đang ở trạng thái rất khó nói nên lời, cô không muốn khiến hai người lo lắng, nên đành phải khiến họ đau lòng, cô lại thầm trách bản thân, cô đúng là đồ bất hiếu mà.

Bên kia, Lâm Sở Sênh kéo Lục Thượng Phong đến một góc.

“Có chuyện gì thì nói ở đây đi.” Lục Thượng Phong dựa người vào lan can, bày ra cái dáng vẻ chẳng buồn quan tâm.

Chát!

Bây giờ Lâm Sở Sênh không thể chịu đựng nổi nữa, cô tát thẳng vào mặt Lục Thượng Phong!

Sau khi đánh xong thì cô vẫn cảm thấy chưa hết giận, cô vung tay lên, chuẩn bị tát thêm một cái nữa

Kết quả là tay Lâm Sở Sênh bị Lục Thượng Phong túm lại, thậm chí anh ta còn túm cổ áo cô lên, “Trong mắt tôi nam nữ không khác gì nhau đâu, nên đừng ép tôi phải ra tay với cô

“Nhưng tôi thì lại thấy nam nữ khác nhau đấy!” Giọng nói của Thẩm Mạc vang lên ngay sau lưng Lâm Sở Sênh, trong lúc Lục Thượng Phong còn chưa kịp phản ứng lại thì tay anh ta đã bị Thẩm Mạc túm sang một bên rồi đẩy ra.

Thẩm Mạc chăm chú nhìn vào cổ Lâm Sở Sênh, kiểm tra cẩn thận xem cô có bị thương hay không

“Thẩm Mạc, chuyện này không liên quan gì đến anh cả.” Lục Thượng Phong dựa vào lan can, miễn cưỡng đứng thẳng người lên.

Sau khi thấy Lâm Sở Sênh không bị thương, Thẩm Mạc mới yên tâm, chính xác hơn thì lúc này anh mới có tâm trạng để chú ý đến Lục Thượng Phong, “Anh động vào người phụ nữ của tôi là có liên quan đến tối rồi.”

Lục Thượng Phong đứng thẳng người lên

Bây giờ, hai người đàn ông cực kì ưu tú đang đọ sức với nhau

Cuối cùng, chuyện này đã chấm dứt sau khi Lục Thượng Phong rời đi

“Anh đến muộn mất rồi.” Thẩm Mạc ôm Lâm Sở Sênh vào lòng, dùng cằm cọ cọ vào đỉnh đầu cô

“Không trách anh được.” Lâm Sở Sênh quay lại ôm Thẩm Mạc, dù sao thì hai người cũng không biết chuyện của Trương Nhất Nhất, ai ngờ được là Lục Thượng Phong sẽ lợi dụng chuyện lần này để bắt Trương Nhất Nhất đi, lại càng không ngờ được là anh ta đã nhận giấy đăng kí kết hôn.

“Lúc điều tra Lục Thượng Phong, anh đã bị ngăn cản.” Mặc dù nhắc đến chuyện ấy vào lúc này có vẻ không quá nghĩa khí, nhưng Thẩm Mạc cảm thấy mình phải nói cho Lâm Sở Sênh biết, “Bên trên đã trực tiếp ngăn cản, chỉ sợ là gia đình Lục Thượng Phong không đơn giản.”

Lòng Lâm Sở Sênh hơi chùng xuống, cô đã sớm nghĩ đến việc này

Đúng là Lục Thượng Phong là thế hệ thứ ba trong gia đình quân nhân, nhưng chắc chắn điều này chưa đủ để anh ta có thể ngang ngược đến thế!

Lục Thượng Phong có thể leo lên vị trí này khi còn trẻ, lại còn là người đứng đầu trong quân đội

Bản thân anh ta thật sự ưu tú đến thế ư? Nếu không thì ít nhất anh ta cũng chẳng phải là người đầu tiên xuất chúng đến thế

Vậy tức là sau lưng anh ta có người.

Bảo sao ngay cả ông Cam cũng rất khách sáo với Lục Thượng Phong.

Cho nên Lâm Sở Sênh vừa nghĩ đã biết là Lục Thượng Phong không hề đơn giản.

Thấy Lâm Sở Sênh bất giác chau mày, Thẩm Mạc không nhịn được dùng tay vuốt trán cô, “Cũng không phải là chuyện này không có cách nào để giải quyết.” Thẩm Mạc khẽ nói một câu bên tai Lâm Sở Sênh.

Mắt Lâm Sở Sênh sáng lên, mặc dù cách làm này không quá khéo léo, nhưng lúc này thì đó là cách làm hiệu quả nhất.

“Cảm ơn anh.” Lâm Sở Sênh lại dựa vào người Thẩm Mạc, cô không thu tay về mà ôm chặt anh hơn một chút

Mặc dù làm như vậy có vẻ như không liên quan gì đến Thẩm Mạc, nhưng nếu như có chuyện gì xảy ra thì anh vẫn sẽ là người phải chịu trách nhiệm

Việc anh dám trả giá như vậy vì bạn của cô khiển Lâm Sở Sênh cảm thấy thật sự rất hài lòng

Thẩm Mạc đắc ý đến mức nheo mắt lại, hiểm lắm mới thấy Lâm Sở Sênh chủ động yêu thương mình, dù thế nào thì anh cũng phải hưởng thụ một chút, “Chỉ nói cảm ơn thôi à, không đủ thành ý.” Thẩm Mạc cúi đầu, nỉ non bên tai Lâm Sở Sênh.

Vì giọng nói anh rất thấp nên Lâm Sở Sênh cũng không nghe ra vẻ bất bình thường trong đó, cô chỉ thầm cổ vũ bản thân, cuối cùng cũng lấy đủ dũng khí, cô cắn lên miệng Thẩm Mạc

Là cắn thật đấy! Bình thường người chủ động đều là Thẩm Mạc, Lâm Sở Sênh chỉ ỡm ờ theo anh nên đến tận bây giờ, Lâm Sở Sênh không hề biết nên hôn môi thế nào.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện