Thiên Kim Báo Thù

Em đã thỏa mãn chưa?


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mà đúng là cô đã làm như thế thật.

Cô nhảy lên giường đè lên người Thẩm Mạc, vừa định chạm miệng vào cổ anh thì lại bị anh mạnh tay đẩy ra, đổi mục tiêu của cô thành miệng anh

Hai người vừa chạm môi vào nhau, Thẩm Mạc lập tức như ăn phải thuốc kích thích, cực kì kích động, vui vẻ gặm cắn, giày vò Lâm Sở Sênh đến mức cô có cảm giác không thể tức giận nổi nữa

Thẩm Mạc xoay người, thế là lại thành anh đè lên người cô

Thật ra sau khi hai người xong việc, Thẩm Mạc rất hối hận, vốn dĩ anh đã nghĩ kĩ là sẽ để cho Lâm Sở Sênh chủ động, nhưng cuối cùng vì quá nóng lòng, vừa thấy cô là anh đã nghĩ đủ mọi cách để đè lên cô

Lâm Sở Sênh vốn3vẫn rất giận, nhưng vì mệt quá nên định nghỉ ngơi một lúc, kết quả lại nghe thấy Thẩm Mạc thở dài, không biết là đang bày mưu tính kế gì, Lâm Sở Sênh lập tức đạp Thẩm Mạc một cái

Vì quá đột ngột nên Thẩm Mạc không hề để phòng chút nào, anh bị cô đạp thẳng xuống đất

Vừa khéo lại làm đổ thùng rác, còn bó hoa nghệ thuật kia lại bị Thẩm Mạc đè tay lên, lần này thì hoàn toàn không giống dáng vẻ ban đầu nữa rồi

“Em đang phát điện gì thế?” Thẩm Mạc phủi tay, xoa mạnh đầu gối bị đau của mình rồi mới vịn mép giường ngồi lên

“Câu này em phải hỏi anh mới đúng.” Mí mắt Lâm Sở Sênh hơi giật giật, mắt cô chỉ toàn lòng trắng, giống như đang thấy Thẩm Mạc rất1phiền phức

Thẩm Mạc không để ý đến Lâm Sở Sênh, anh dứt khoát tự mình ra chiếc ghế gần đây ngồi, châm một điếu thuốc rồi ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài.

Khụ khụ.

Lâm Sở Sênh cảm thấy khó chịu, che miệng ho khan vài tiếng, thấy Thẩm Mạc vẫn không hề nhúc nhích, cô đành vén chăn lên, quấn quanh người thành cái váy để che đi những chỗ quan trọng.

Cô bước nhanh vài bước, một tay cầm mép chăn, còn tay kia thì định giật lấy điếu thuốc của Thẩm Mạc

Cuối cùng điếu thuốc kia vẫn bị dập đi, nhưng không phải Lâm Sở Sênh dập, mà là Thẩm Mạc tự dập

Còn Lâm Sở Sênh thì lại bị Thẩm Mạc ôm vào lòng, chăn bị kéo mạnh xuống đất, cơ thể trơn bóng của cô lại càng tiện cho anh làm vài chuyện8nào đó.

Tay Thẩm Mạc không ngừng chạy loạn, chỗ nào trên người cô, anh cũng cảm thấy thích đến mức không rời tay nổi.

“Em thông minh như vậy, chẳng lẽ không nhận ra là anh đang ghen sao?” Anh khẽ cắn vào vành tai của Lâm Sở Sênh giống như đang trừng phạt cô

Lâm Sở Sênh đau, nhếch mép lên, “Anh có vấn đề à, Vân Ly sẽ không động vào vợ của bạn mình đâu, anh phải tin anh ta ở điểm này chứ.” Mặc dù không tiếp xúc nhiều với Vân Ly, nhưng về mặt này thì Lâm Sở Sênh vẫn nói rất chắc chắn.

“Anh không lo về cậu ta mà anh đang lo về em.” Cuối cùng Thẩm Mạc cũng thả vành tai Lâm Sở Sênh ra, vuốt tóc của cô sang một bên, để lộ cả một bên tai

Làn da9nhẵn nhụi của cô khiển Thẩm Mạc không nhịn được muốn chạm vào hết lần này đến lần khác

Lâm Sở Sênh hất mạnh tay ra, cái gì mà lo lắng về cô chứ, trong phương diện tình cảm của cô có viết rõ hai chữ ngoại tình à?

Lâm Sở Sênh đang hăng say giày vò, Thẩm Mạc đã nghiêng người, đè Lâm Sở Sênh xuống ghế, còn mình thì ngồi lên người cô, “Tất nhiên là anh vẫn nhìn ra được, bây giờ em không có ý này.” Thẩm Mạc cười cười, thỏa mãn hôn xuống môi Lâm Sở Sênh.

“Theo anh được biết thì Trương Nhất Nhất đã ngủ được hơn nửa tiếng rồi, vừa nãy ở bệnh viện cô ấy đã ngủ một tiếng, theo suy luận bình thường thì chắc cô ấy cũng sắp tỉnh rồi đấy, em nói xem, việc đầu7tiên cô ấy sẽ làm là gì?” Trong lúc nói chuyện, Thẩm Mạc thấy Lâm Sở Sênh phản kháng, liền bất mãn cố định cổ tay cô lại trên đỉnh đầu, còn tay kia càng sờ mó cô một cách suông sẽ hơn.

Khi thấy Lâm Sở Sênh nheo mắt lại, Thẩm Mạc làm như sợ cô không hiểu ý mình, cố ý nhắc thêm một cầu, “Em nói xem, người đầu tiên cô ấy tìm sẽ là ai?”

Chắc chắn là Lâm Sở Sênh.

Thấy Lâm Sở Sênh có vẻ hơi tức giận, nụ cười của Thẩm Mạc lại càng tươi hơn, thậm chí cô còn có cảm giác như anh đã đạt được mục đích xấu xa của mình, “Em định cảm ơn anh nhưng vẫn chưa cảm ơn được đúng không? Hay là em chủ động một chút đi, chúng ta xong việc sớm rồi đi qua thăm cô ấy nhé?”

Lâm Sở Sênh thật sự rất muốn nhổ một ngụm nước bọt khiển Thẩm Mạc chết chìm luôn trong đó, cô có cảm giác như anh chỉ chờ đến lúc này thôi vậy.

Cô thật sự rất tò mò, loại người như Thẩm Mạc nếu không bày mưu tính kế thì liệu có chết không? Thấy Lâm Sở Sênh nghiệm mặt, Thẩm Mạc vẫn ra vẻ hờ hững, anh cứ tiếp tục làm việc của mình, dứt khoát dây dưa với cô.

Kim giây đang chạy không ngừng, nhưng trong hoàn cảnh có vẻ hơi yên tĩnh này, nó có vẻ dồn dập hơn hẳn bình thường

Lâm Sở Sênh nhìn Thẩm Mạc, nhìn khuôn mặt không hề có ý định bỏ cuộc của anh, cô hơi nghiến răng lại, giống như đang hạ quyết tâm.

Tay không thể động đậy được thì đành dùng chân, cô dùng sức quặp chặt lấy Thẩm Mạc đang ở trước mặt, “Vậy để em chủ động một lần, anh chủ động một lần, chúng ta so xem ai thua nhé?” Mắt Lâm Sở Sênh hơi nheo lại, vì đang nói những lời không đứng đắn lăm nên khuôn mặt cô hơi ửng đỏ.

Vốn dĩ trong mắt Thẩm Mạc, Lâm Sở Sênh luôn có vẻ phong tình riêng, bây giờ cô lại còn cố ý giày vò anh.

Anh không khống chế nổi!

Thẩm Mạc không hề nghĩ về bất kì điều gì nữa.

Trong căn phòng này, bắt đầu diễn ra màn vận động nguyên thủy nhất

Trong suốt tám tiếng, hai người cứ ngừng rồi quấn lấy nhau, quấn xong thì lại ngừng, bộ môn thể thao trên giường ấy cứ thể ngắt quãng diễn ra

Hôm nay Lâm Sở Sênh đã liều mình bằng mọi giá.


Những lần khác lúc ở trên giường đều là do Thẩm Mạc chủ động, cô không tin nổi chuyện này, theo lý thuyết mà nói thì chuyện này không chỉ có mỗi anh ra sức, hôm nay coi như là cô đã thay thế Thẩm Mạc rồi, cô không hiểu nổi tại sao lần nào cô cũng rơi vào thế yếu?

Hôm nay cô nhất định phải thắng Thẩm Mạc một lần về chuyện trên giường! Chính vì ý nghĩ này mà Lâm Sở Sênh mới có thể kiên trì được đến tận bây giờ, nếu không thì cô đã gục xuống từ lâu rồi

Về cơ bản thì hai người đã ở lì trên giường suốt tám tiếng, dù có là người máy đi chăng nữa thì cũng không thể chịu nổi việc chơi bời liên tục này được, cuối cùng có vẻ như hai người cũng đã biết điểm dừng

Bây giờ, dù chỉ cử động một ngón tay thổi Lâm Sở Sênh cũng thấy rất mệt, cô dùng hết ý niệm của bản thân đặt tay lên người anh em của Thẩm Mạc, sờ sờ một lát, chỗ kia không có phản ứng gì, sờ thêm chút nữa, vẫn không có phản ứng gì.

Lâm Sở Sênh bật cười, cười đến mức không còn chút hình tượng nào nữa.

“Anh cũng chỉ đến thế thôi, ngay cả người phụ nữ của mình mà cũng không thỏa mãn được, thể mà còn suốt ngày ra vẻ uy phong trước mặt em.” Lâm Sở Sênh dùng sức, vỗ mạnh một cái lên bụng Thẩm Mạc, sau đó xoay người lấy ví của mình.

Bên trong cũng chỉ có hai nghìn tệ tiền mặt, Lâm Sở Sênh lôi hết ra, ném vào Thẩm Mạc, “Cho anh ít tiền học phí đấy, anh đi học cách hầu hạ phụ nữ đi.” Mặt Thẩm Mạc đen lại, “Trò đùa này của em hơi quá rồi đấy.” Đàn ông sợ nhất là bị nói không làm được, Thẩm Mạc cũng không phải ngoại lệ, anh đanh giọng uy hiếp Lâm Sở Sênh.

Vất vả lắm mới đắc ý được một lần, chắc chắn Lâm Sở Sênh sẽ không bỏ qua cơ hội này như vậy, cô nhấc chăn lên, chuẩn bị xuống giường, dù sao thì cũng nên cách xa Thẩm Mạc ra một chút rồi trêu anh một trận đã đời

Nhưng kết quả là cô vừa xuống giường thì đã thấy bị kịch ập đến, đúng hơn thì cô còn chưa kịp xuống giường

Nghĩ thì nhanh, nhưng người cô lại không có chút sức lực nào, vừa dồn sức xong thì đã lăn thẳng xuống đất.

RẦM!

Trán cô đập mạnh vào tủ đầu giường! Lâm Sở Sênh cảm thấy đầu bị đập mạnh như vậy, chắc chắn là sẽ chảy máu, nghĩ đến việc sát trùng gì đó thì lại bị ai nhận ra rằng nửa thân dưới của cô đang trong trạng thái không có cảm giác, còn nửa thân trên dù có cảm giác thì cũng rất chập chờn.

Ha ha!

Lần này đến lượt Thẩm Mạc cười khi thấy Lâm Sở Sênh như vậy

Cô liếc mắt sang, nhưng dù có gay gắt thì cô vẫn không thể phủ nhận rằng bây giờ cô đang cần sự giúp đỡ của Thẩm Mạc

Cũng may cô bị đập không mạnh lắm, Thẩm Mạc nằm trên giường khoảng mười phút đã khỏe mạnh trở lại, anh bế Lâm Sở Sênh lên giường, bôi thuốc cho cô rồi để cô nằm nghỉ ngơi

Nhưng vừa nãy Lâm Sở Sênh đã chê cười Thẩm Mạc như vậy rồi, sao anh có thể từ bỏ cơ hội tìm lại tôn nghiêm được chứ, anh liền đè lên người Lâm Sở Sênh.

Cô bị anh dọa đến mức tái mặt, chủ yếu là cô cảm nhận được rất rõ phản ứng ở chỗ nào đó của Thẩm Mạc, anh đúng là đang đòi cái mạng già này của cô mà, “Không được!” Lâm Sở Sênh không nghĩ ngợi gì, lập tức chặn Thẩm Mạc lai.

“Anh chưa thỏa mãn được người phụ nữ của mình cơ mà? Lại còn mất công em đưa tiền học phí cho anh, sao anh có thể qua loa được?” Vốn dĩ Lâm Sở Sênh cũng chưa mặc quần áo, nên Thẩm Mạc lại càng tiện để bắt đầu hơn, nhất là bây giờ, Lâm Sở Sênh giống như vừa bị điểm huyệt, muốn sở chỗ nào thì sờ chỗ ấy

“Không cần, anh đã chứng minh được rồi.” Bây giờ Lâm Sở Sênh không dám ra vẻ anh hùng nữa, người cô không còn cảm giác gì nữa rồi, dù có hờn dỗi thì cũng không thể liều cái mạng nhỏ của mình được.

Vừa nghĩ đến cảnh ngày mai báo chí đưa tin nhân viên cấp cao của Thẩm Thị buông thả dục vọng quá đà, chết trên giường

Dù có xuống điện Diêm Vương cô vẫn thấy rất mất mặt

“Không, anh không thích nói suông, phải thực hành thì anh mới dám gánh cái danh này.” Thẩm Mạc đẩy chân Lâm Sở Sênh sang hai bên, vừa nói vừa chuẩn bị xông vào

“Không, anh lợi hại thật đấy, cực kì lợi hại.” Lâm Sở Sênh cuống lên, cô bắt đầu tự nói mấy câu mà cô nghĩ là rất buồn nôn ra

Nhưng kể cũng lạ, sau khi nói được một câu kiểu này thì có vẻ như mấy câu sau lại trôi chảy hơn hẳn

“Anh thật sự rất được, tuyệt đối là máy bay chiến đấu trong giới đàn ông, bây giờ cả người em đều tê hết rồi, nếu tiếp tục nữa thì không chết cũng sẽ tàn phế đấy

Có lẽ trên thế giới này, không ai sánh được với thể lực này của anh đâu!” Lâm Sở Sênh nói rất nhanh, chỉ sợ nói chậm một câu thôi là sẽ bị Thẩm Mạc xử lý.

“Vậy ý của em là em đã thỏa mãn rồi hả?” Cuối cùng Thẩm Mạc cũng không đè lên người Lâm Sở Sênh nữa, nhưng anh vẫn không định bỏ qua cho cô quá dễ dàng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện