“Vì sao lại không thể để Thâm Thâm tới hỏi cậu? Thâm Thâm rất thích cậu mà.” Vạn Vạn Tuế như tên thẳng nam chả hiểu phong tình, buồn bực ưỡn bụng nhỏ, tiếp nhận ánh mắt lên án của đại tiểu thư Hạ Vị Mãn.
“Cậu!” Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn tức giận, dậm dậm chân nhỏ, hừ một tiếng quay đầu liền đi, Vạn Vạn Tuế bước chân ngắn nhỏ đi theo nàng, Hạ Vị Mãn đại tiểu thư cảm giác được, cười trộm một chút, vừa muốn quay đầu lại nói với Vạn Vạn Tuế “Bổn tiểu thư biết ngay, cậu sẽ không để bổn tiểu thư đi.”, Nhưng vừa quay đầu lại, Vạn Vạn Tuế ôm bụng nhỏ quẹo sang hướng vuông góc tiêu chuẩn , đi về phía Phó Tinh Thần đang xem sách điện tử.
Hóa ra là tiện đường!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn tức điên, phồng má lên ngồi trở lại chỗ ngồi, dự định không bao giờ để ý tới Vạn Vạn Tuế nữa.
Ba túi sữa nhỏ bận việc non nửa ngày, kết quả không thu hoạch được gì, ba túi sữa nhỏ đau lòng mỗi đứa lấy một cái bình sữa, tang thương phiền muộn ngồi thổi bình.
Ngay vào lúc các bé đang cảm thấy tuyệt vọng, Điềm Điềm tới tìm Vạn Vạn Tuế: “Vạn Tuế……” Cô bé chớp đôi mắt chó nhỏ ướt dầm dề, sợ hãi hỏi, “Các cậu tìm cái kia để làm gì thế?”
“Muốn cứu một người bạn.” Vạn Vạn Tuế không nói cụ thể là Phát Phát.
“Oa!” Điềm Điềm sợ hãi thì sợ hãi, nhưng vẫn không quên cảm thán, “Cái kia còn có thể cứu người sao?”
“Ừm!” Vạn Vạn Tuế gật gật đầu nhỏ, tuy rằng Phát Phát chỉ làm một cái cây, nhưng ở trong lòng cô bé, Thâm Thâm là bạn của cậu ấy, Phát Phát là bạn của Thâm Thâm, vậy Phát Phát cũng là bạn của cô rồi, nếu là bạn bè, cây với người cũng không có gì khác nhau cả.
Điềm Điềm nghe thấy ma có thể cứu người, nội tâm dao động, do dự một lát, hạ quyết tâm: “Vạn Tuế, thật ra Điềm Điềm nghe anh trai tớ.” Điềm Điềm cảm thấy có chỗ không đúng, lại sửa đúng, “Anh trai trước của Điềm Điềm, bạn của anh Tô An từng nói ở trường của bọn họ có cái kia ám.”
Mặt Vạn Vạn Tuế không cảm xúc, nhưng ánh mắt sáng rực lên một lần, chân ngắn nhỏ bước lên phía trước một bước tỏ vẻ cô muốn biết nhiều hơn, bụng nhỏ gần đây càng ngày càng vươn ra liền thiếu chút nữa là dán cùng bụng nhỏ của Điềm Điềm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điềm Điềm nhìn thấy Vạn Vạn Tuế “nóng lòng” như thế , đè nén cảm xúc sợ hãi xuống, nuốt một ngụm nước miếng, tiếp theo nói: “Khi đó Điềm Điềm còn ở trong nhà của anh trai trước, bạn học của ảnh tới tìm anh Tô An chơi, nhưng anh Tô An không muốn chơi với anh ta, vừa lúc tơ ở phòng khách chơi đồ chơi, anh ấy nhìn thấy Điềm Điềm, liền hỏi Điềm Điềm muốn nghe chuyện xưa rất vui hay không.”
“Điềm Điềm cho rằng anh trai kia sắp kể chuyện cổ tích công chúa cho Điềm Điềm liền nói muốn nghe, kết quả anh trai kia lại kể chuyện của cai kia cho Điềm Điềm, làm Điềm Điềm sợ tới mức mấy ngày liên tục buổi tối cũng không dám đi nguro một mình.” Lúc Điềm Điềm nói tới đây có chút đau lòng, “Điềm Điềm không biết vì sao anh trai kia lại muốn làm như thế, dường như anh ấy không thích Điềm Điềm.”
Vạn Vạn Tuế nhìn thấy bạn tốt đau lòng, lập tức vươn tay ngắn nhỏ ấn Điềm Điềm vào trong lồng ngực mình, vóc dáng cô bé không cao như Điềm Điềm nhưng Điềm Điềm cũng không ngại, “Chim lớn cuộn mình” vùi người vào trong khuỷu tay rắn chắc có lực của Vạn Vạn Tuế.
Đại tiểu thư Hạ Vị Mãn vừa an ủi bản thân xong, vừa quay đầu lại nhìn thấy cảnh này, trái tim tự lành nay lại nứt ra rồi.
“Là anh trai kia hư, người xấu không thích Điềm Điềm, chứng minh Điềm Điềm rất tốt.” Vạn Vạn Tuế thẳng thắn khuyên bảo Điềm Điềm, “Cái này gọi là bụng bụng đắc thắng.”
Trước kia anh Ung Ân an ủi Vạn Tuế cũng đã từng nói mấy lời gần giống thế này, nguyên văn lời cậu nói là: Hắn ta là người xấu, cho nên không thích Vạn Vạn Tuế, là hắn ta có vấn đề, không phải Vạn Vạn Tuế có vấn đề.
Vạn Tuế nói thành bản này là căn cứ vào cải biên thăng cấp của Ngô Hoàng, bụng bụng cũng là do Ngô Hoàng dạy cô bé.
“Bụng bụng đắc thắng?” Điềm Điềm chưa từng nghe từ này, cũng không rõ nó có ý tứ gì, nhưng từ này đọc thật là đáng yêu, cô bé lập tức được dỗ vui vẻ, mình cũng tự đọc vài lần, “Bụng bụng đắc thắng, bụng bụng đắc thắng…… Oa, Điềm Điềm thích cái từ này.”
Vạn Vạn Tuế thấy tâm trạng của bạn thân đã tốt hơn, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Điềm Điềm đọc mấy lần bụng bụng đắc thắng, lại trở về vấn đề chính: “Anh trai kia nói với Điềm Điềm.”
Điềm Điềm lo lắng nếu dựa theo phiên bản của anh trai kia kể lại cho Vạn Vạn Tuế nghe, sẽ làm Vạn Tuế ngủ không yên giống cô bé, cho nên cô bé liền cải biên một chút, khiến câu chuyện trở nên không còn đáng sợ như vậy.
“Trong trường của anh Tô An có một chị gái rất xinh đẹp, có một ngày chị ấy nhảy từ trên lầu xuống, bắt đầu từ ngày đó, mỗi ngày 12 giờ đêm, chính là lúc mà cô bé lọ lem phải về nhà đấy, ở trong tòa nhà mà chị ấy nhảy xuống sẽ có một chị gái mặc bộ váy đỏ xinh đẹp hát……”
Lúc anh trai kia kể chuyện này, Điềm Điềm bị chi tiết này dọa sợ nhiều nhất, anh trai kia nói, chị gái váy đỏ hát một bài đồng dao cực kỳ đáng sợ, bài đồng dao kia Điềm Điềm chưa từng nghe, anh trai kia còn hát cho cô bé nghe một lần, ca từ không dễ hiểu lắm, nhưng Điềm Điềm có thể cảm giác được rất khủng bố.
Điềm Điềm không muốn dọa Vạn Vạn Tuế, cho nên cắt bỏ phần đồng dao, thay vào đó là bài hát gần đây cô bé thích nghe: “《 GG Bond 》.”
Vào lúc cô bé lọ lem về nhà, chị gái váy đỏ xinh đẹp hát 《 GG Bond 》.
Vạn Vạn Tuế sửa sang lại câu chuyện này một chút, khuôn mặt nhỏ hàng năm chỉ một vẻ mặt khó có khi xuất hiện một tia hoảng sợ: “Thật đáng sợ.”
Điềm Điềm dành cho Vạn Vạn Tuế một vẻ mặt “Đúng không?”, lại tiếp tục: “Anh trai kia nói,