“Cô bạn nhỏ?” Bartender hướng theo ánh mắt anh, chỉ nhìn một cái liền thu về, khoái trí nói: “Đúng là nhỏ thật.”*Bartender: người pha chế rượu ở quầy bar“Cũng không nhỏ lắm.” Phó Quân Thâm cười khẽ, giọng điệu lười biếng: “Ba năm nữa là đủ tuổi kết hôn rồi.”“…” Bartender không nghe nổi lời này, lắc đầu, trầm giọng nhắc nhở: “Cẩn thận một chút, cậu đang là mục tiêu treo giải đấy.”“Ồ?” Phó Quân Thâm nhếch mày, sắc mặt không đổi: “Họ ra giá bao nhiêu?”“Mức độ cấp SS, 10 tỉ mỹ kim, mức tiền thưởng đứng top 7 danh sách.” Bartender nhìn thẳng vào Phó Quân Thâm: “Ít nhất đã có 10 tên sát thủ nhận nhiệm vụ này.
Giờ cậu đã biết mình đáng hận cỡ nào chưa?”Nhưng phàm là những phần thưởng trong top 10, nếu sát thủ không giết được sẽ không lấy được dù chỉ 1 xu。Đôi mắt hoa đào của Phó Quân Thâm cong lên, mang theo chút mị hoặc: “Thế thì họ cũng phải tìm được tôi cái đã.”Điểm này, bartender cũng đồng tình: “IBI không tìm thấy cậu, có thể thấy năng lực ẩn giấu của cậu chỉ thua mỗi người kia thôi.”IBI, tên đầy đủ là International Bureau of Investigation – Tổng cục điều tra quốc tế.“Không thể so được.” Phó Quân Thâm tùy ý nói: “Bao nhiêu năm mà top 1 vẫn không đổi, còn tên tôi chỉ vừa mới xuất hiện thôi.”Số tiền thưởng cho top 1 vượt xa rất nhiều so với 9 vị trí sau, tương đương GDP của một quốc gia nhỏ của Ô Châu, nhưng vẫn chưa có ai giành được.
Có thể thấy, người bị treo giải ở top 1 khó giết cỡ nào.Không, nói đúng hơn là đến người còn chẳng tìm thấy.“Tôi quả thật tò mò, vị thần tiên tri này rốt cuộc là ai?” Bartender than một tiếng “Sao bị người ta hận còn khủng khiếp hơn cả cậu nữa?”Những mục tiêu khác trong danh sách, anh chí ít vẫn có chút tin tức.
Nhưng vị kia, đến một chút thông tin cũng không có.Hơn nữa, cái danh thần tiên tri đúng là rất khoa trương.Cho dù là những thuật sĩ hay phù thủy thời Ô Châu cổ đại cũng không ngạo mạn tự gọi mình là thần tiên tri.Ngày nay có thầy bói, nhưng cũng giống võ sĩ cổ đại, không có mấy người là thật cả.
Những người có thân phận thật sự đều đã ẩn thế, số còn lại toàn là giả danh bịp bợm.Nếu thật sự có người điều gì cũng biết trước được, thì đúng là hoang đường.Phó Quân Thâm giương mắt, cười như không: “Lời này của cậu là có ý gì?”“Tôi chỉ nói thật thôi, cậu vốn dĩ bị nhiều người ghét cay ghét đắng.
Dù sao thì cậu cũng cẩn thật chút, 10 tỉ mỹ kim đấy, đủ để mua cả 1 hòn đảo rồi.
Cậu cũng không phải không biết, đám sát thủ kia với người điên cũng không khác mấy, nhưng…” Nói tới đây, bartender lại nhíu mày: “Cậu thật sự định ở lại đây? Tôi còn nghĩ là cậu sẽ tới Đế Đô cơ.”“Ừm.” Hai mắt Phó Quân Thâm lỡ đãng: “Tôi muốn ở Hỗ Thành một thời gian.”Nghe thấy lời này, trong đầu bartender chợt nảy ra một suy nghĩ hoang đường: “Là vì cô gái kia?”Phó Quân Thâm nhướn mày, không nhanh không chậm đáp: “Nói gì thế, em ấy vẫn chỉ là một cô bé thôi.”Sắc mặt bartender thay đổi: “Cậu điên rồi.”“Sớm đã điên rồi.” Phó Quân Thâm xắn tay áo lên, cười vô hại, vỗ vào vai bartender: “Uống ít rượu thôi, tổn hại cơ thể lắm.”-----------------------------------------------------Truyện được dịch bởi: yinyin1302Đăng chính thức trên .com và fanpage Ín: https://.facebook.com/inin1302------------------------------------------------------------------------Người đến khu chợ đen này không cần mang bất cứ giấy tờ tùy thân nào, ai cũng có thể vào được, nhưng hầu hết mọi người đều cải trang để che giấu thân phận của mình.Con đường này, hai bên lề đều là cửa hàng quán xá.
Vì bán những mặt hàng khác nhau nên thiết kế kiến trúc cũng rất khác nhau.Có phong cách La Mã cổ, kiểu nghệ thuật Gothic, kiểu kiến trúc Baroque, cũng có thiết kế khuôn viên cổ điển của Hoa Quốc.Doanh Tử Khâm quay đầu, chỉ chú ý tới những bảng hiệu ghi “Bói toán”.
Nhìn thoáng qua thì có khoảng mười mấy tiệm hàng thế này.Nhưng cũng chỉ được cái mã bên ngoài, thực chất đều là những quầy bói trôi nổi thiếu kiến thức.Bài tarot là một loại hình bói toán bắt nguồn từ Ô Châu,