“Sao lại thế này? Nhiên Nhiên!”
Chuyện Tô Duyệt Nhiên càng ngày càng lớn.
Với sự trợ giúp có chủ đích của Khúc Nhiễm, chuyện này gần như trở nên đã nổi như cồn rồi.
Tô Duyệt Nhiên đã có ý định hủy hôn ước với Lục Ngạn, thay vào đó là leo lên Mặc Dịch Minh, vì vậy cô ta càng vui vẻ khi thấy những lời bình luận này.
“Không phải chỉ có quan hệ tốt hơn với anh Mặc thôi sao? Có gì đâu chứ?” Tô Duyệt Nhiên hờ hững lướt điện thoại, nhưng chính bộ dáng hờ hững của cô đã khiến Tô Chính Thiên khó chịu, tức giận đến mức suýt cho cô ta ăn một cái bạt tai.
“Cha! Cha định làm gì?” Từ nhỏ Tô Chính Thiên đã luôn chiều chuộng mình, bây giờ vì một cái bài báo của truyền thông mà muốn đánh mình!
“Cha định làm gì hả? Tô Duyệt Nhiên, trong lòng con không biết tính toán hay sao vậy? Nhìn xem con đã làm gì rồi! Đây là việc mà một đứa con gái nên làm sao?” Tô Chính Thiên gần như tức giận đến xì khói, nhưng cũng may mẹ Tô đã đến kịp thời, kéo Tô Chính Thiên đi.
“Chính Thiên, nguôi giận nào, đừng tức giận nữa!” Mẹ Tô nhanh chóng vỗ nhẹ vào lưng Tô Chính Thiên, ánh mắt ra hiệu cho Tô Duyệt Nhiên đóng cửa lại.
"Cha, cha không cảm thấy Lục Ngạn thờ ơ với con sao? Anh ta đã đi bao lâu rồi? Anh ta chưa từng quay trở lại, anh ta đang tránh mặt con! Anh ta đã không thích con từ lâu rồi, người anh ta thích chính là Tô Tuyết đê tiện kia! Tại sao con không thể tìm một người đàn ông khác chứ?” Tô Duyệt Nhiên phớt lờ anh mắt của mẹ cô, thay vào đó cô ta tức giận với Tô Chính Thiên.
“Bốp!”
Tô Duyệt Nhiên vừa dứt lời, một tiếng bạt tai đã vang lên.
Tô Duyệt Nhiên choáng váng, mẹ Tô cũng choáng váng, Tô Chính Thiên cũng áy náy nhìn Tô Duyệt Nhiên.
“Nhiên Nhiên, đừng trách cha… chuyện này liên quan đến danh tiếng của con, con không phải một cô gái bình thường, con là…"
“Cha, cha đánh con? Từ nhỏ đến giờ cha chưa bao giờ đánh con! Cha không biết Lục Ngạn đối xử với con như thế nào sao? Con muốn hủy hôn ước với Lục Ngạn! Con muốn ở bên anh Mặc!”
Tô Duyệt Nhiên