Phó Phong Niên vẫn đang om sòm thì Chu Nhất Phi đến, vừa đến liền bước nhanh về phía em gái nhìn Chu Phong Thanh từ trên xuống dưới, trước sau trái phải.
Thấy không có vấn đề gì mới yên tâm, hòn đá nặng trĩu trong lòng như được bỏ xuống.
" Em đi chơi như thế nào, lại chơi tới đồn cảnh sát vậy "
Chu Phong Thanh vẫn đĩnh đạc trả lời :" Có kẻ xấu muốn bắt em " mắt to tròn chớp chớp nhìn Chu Nhất Phi, cô cái gì cũng không làm, rất ngoan nha, ví tiền lớn phải ôm đùi thật chặt aaa.
Chu Nhất Phi thấy em gái mình như vậy cũng không nói được gì, anh quay đầu nhìn Lục Nhất Quang ra hiệu, Lục Nhất Quang hiểu ý đi trước dẫn đường.
" A Phong chờ anh một xíu thôi nhé " anh nhìn Chu Phong Thanh rồi vô tình liếc qua người ngồi bên cạnh, ban nãy anh gấp gáp bước vào không để ý lắm, em gái của anh quen biết với Phó gia khi nào thế.
Chu Nhất Phi tạm thời gác lại quyết định hỏi em gái sau,rồi đi theo Lục Nhất Quang.
Bước vào phòng cục trưởng Nhất Quang cho anh xem camera giám sát, Chu Nhất Phi không thể che giấu sự kinh ngạc trong mắt, A Phong của anh được cưng chiều bao bọc như vậy lại có thể tay không chơi chết người ta.
Ai đã dạy em ấy hay là A Phong tự học ?
Sự việc này đã để lại dấu hỏi lớn cho Chu Nhất Phi, nhưng mà quan trọng nhất là A Phong không sao, Chu Nhất Phi làm thủ tục và điền một số giấy tờ mà Lục Nhất Quang đã chuẩn bị sẵn.
Xong xuôi mọi việc chỉ vỏn vẹn 10 phút.
" Mà này, em gái cậu cũng mạnh bạo thật đấy, vừa ấy ấy xong, lại đánh thêm người nữa làm người ta vô viện luôn " Lục Nhất Quang nhìn bạn mình đầy ngưỡng mộ sao lại có cô em gái lợi hại như vậy.
" Cậu nói A Phong đánh thêm ai nữa " Chu Nhất Phi vẫn bình thản, em gái gây chuyện anh trai dọn dẹp là chuyện nên làm.
" Một tên béo dê x.ồm, nghe nói tên có ý định đồi bại, em cậu cầm chai thủy tinh quất luôn người ta "
Nghe xong, ánh mắt Chu Nhất Phi lạnh đi vài phần.
" Vào viện à " chưa chết là tốt.
" Ừ " Lục Nhất Quang không cần đoán cũng biết, chắc chắn bạn mình đang suy nghĩ dùng cách nào để tên đó sống không bằng chết.
" Nhưng mà cũng trùng hợp thật, camera giám sát lại bị hư ngay lúc đó, không thì cũng phiền phức " Lục Nhất Quang nuối tiếc lắc đầu, anh cũng muốn coi lại cảnh tượng đó, đáng tiếc thật.
Lục Nhất Quang cùng Chu Nhất Phi đi ra ngoài.
" Cảm ơn "
" Haha nghe được chữ cảm ơn từ cậu thật hiếm hoi "
Chu Nhất Phi đến chỗ Chu Phong Thanh hỏi Chu Phong Thanh có bị xây xát hay đau nhức ở đâu nữa hay không, Chu Phong Thanh ngoan ngoãn lắc đầu.
" Đây là bạn học của em à ? " Chu Nhất Phi nhìn qua Phó Phong Niên bên cạnh.
" Chào anh, em là Phó Phong Niên " Phó Phong Niên quy củ chào hỏi.
Thấy Chu Phong Thanh cũng không phản bác, anh nhờ người đưa Phó Phong