Tay của Chu Nhất Phi rất đẹp, từng khớp tay đều tinh xảo y như được đúc ra, đến mức làm người khác muốn nâng niu, chiều chuộng.Chu Phong Thanh nhìn anh cả của mình thầm nghĩ Chu Nhất Phi đẹp thì đẹp thật nhưng thật..
tà ác.
Nói đúng hơn là khí chất của Chu Nhất Phi làm cô có cảm giác của đồng loại.
Theo như Chu Phong Thanh thấy lúc anh ở cạnh gia đình sẽ thu hết mọi sát khí của mình lại.
Cô rất thích người này cảm thấy có chút quen thuộc nhưng đồng thời ánh mắt cô tối lại, với một Chu gia hòa hợp, chi thứ cũng an phận như vậy thì tại sao Chu Nhất Phi lại có khí thế đó ?
Giọng của Chu Nhất Phi cắt đứt luồng suy nghĩ của cô.
" Hôm nay học có mệt không ? " Anh vừa lau tay vừa hỏi.
" Anh cả " Chu Phong Thanh không trả lời câu hỏi kia mà gọi anh.
Chu Phong Thanh nói tiếp: " Nếu em học không được, làm gì cũng chẳng xong, thì anh có chứa chấp em không ? "
Chu Nhất Phi hơi ngẩn ngơ nhìn Chu Phong Thanh rồi bật cười, tiếng cười trầm ấm vang lên :"Anh cả sẽ kiếm thật nhiều tiền, dư sức nuôi Phong Phong đến già"
"Nhưng anh ơi, bác sĩ nói với A Phong, có thể A Phong không đi lại được nữa, như vậy thì sẽ không thể báo đáp anh được đâu" Chu Phong Thanh vừa chạm mắt với Chu Nhất Phi liền cụp mắt xuống, người khác nhìn vào thì sẽ nghĩ cô đau buồn nhưng chỉ có mình cô biết là cô che giấu cảm xúc nơi đáy mắt, cô cảm thấy một ý niệm mạnh mẽ của nguyên chủ :" Nhất định, nhất định phải bảo vệ anh cả, ba, mẹ, anh hai ".
Trong lòng cô thở dài một hơi :"Được rồi tôi sẽ cố gắng".
Chu Nhất Phi im lặng nhìn cô, em gái đã biết rồi sao, anh đưa tay lên xoa đầu cô, một lúc sau mới nói :" Không sao, anh có nhiều tiền lắm, nuôi 10 người như em còn được ".
Ánh mắt Chu Nhất Phi toàn bộ đều là chiều chuộng cùng thương yêu, tình cảm của anh đều dành cho cô em gái này.
Chu Phong Thanh mím môi, nghiêm túc chắp tay hướng về phía Chu Nhất Phi nói :" Đa tạ, tương lai của A Phong đều nhờ kim chủ đại nhân".
Chu Nhất Phi thấy em mình bày dáng vẻ như vậy trong lòng liền cảm thấy trái tim nhũn đi: Đáng yêu quá !
" Ừ, anh nuôi em " Chu Nhất Phi vui vẻ cười nói tiện tay đút cho Chu Phong Thanh mấy miếng trái cây, một người đút một người nhai thoáng chốc đĩa trái cây hết sạch.
Ăn xong xuôi Chu Nhất Phi móc ví của mình ra đưa tấm thẻ đen cho Chu Phong Thanh, Chu Phong Thanh nhìn anh :" ????"
"Cho A Phong, anh cả đã nói là