Mặc dù bây giờ Trình Thiên Hành đã là người giàu có nhất thành phố K, nhưng dù sao cũng mới phất lên trong thời gian ngắn, căn cơ bất ổn, không phải ai cũng bằng lòng nể mặt hắn.Bởi vậy khi Trình Sương Sương tham gia một số bữa tiệc cao cấp, vẫn có vài người cố ý nói vu vơ trước mặt cô ta.
Bọn họ cũng từng đề cập đến việc Trình Thiên Hành chèn ép xí nghiệp Ngô Thị.Đối với việc này, Trình Sương Sương nửa tin nửa ngờ, nhưng mà sâu trong lòng cô ta càng muốn tin tưởng đây là gièm pha ác ý của người khác.
Dù sao cậu và cha cũng không thù không oán, sao phải nhằm vào cha?Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng khi bị Ngô Duyên vạch trần ngay trước mặt, cô ta vẫn không nhịn được mà chột dạ.Cô ta cắn cắn môi dưới, bối rối giải thích: “Không phải, đây là có người muốn châm ngòi ly gián, cậu tôi không phải loại người như vậy.”Ngô Duyên khẽ mỉm cười, chỉ là nhìn thế nào cũng thấy rõ trào phúng bên trong: “Cô có thể trở về hỏi cậu cô, xem hắn có phản ứng gì, hoặc là cô có thể tiếp tục lừa mình dối người, coi như không có chuyện này, đây là quyền tự do của cô, nhưng xin cô đừng nhắc lại đề nghị khiến người ta buồn nôn kia nữa.
Các cô cho rằng bố thí chút ơn huệ là có thể xóa bỏ mọi chuyện sao?”Cô rất tò mò, sau khi biết chuyện này Trình Sương Sương sẽ lựa chọn như thế nào.
Trước đó cô ta vẫn luôn miệng nói rằng Ngô Tông Bình chính là trưởng bối mà cô ta kính yêu nhất.Đáy lòng Trình Sương Sương rối như tơ vò, hai tay nắm chặt vào nhau.
Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy dáng vẻ mang đầy tính công kích của Ngô Duyên, thậm chí còn khiến cô ta hít thở không thông.Đây mới chính là dáng vẻ thật sự của Ngô Duyên sao?Im lặng một lát, cô ta nghiêm túc nhìn Ngô Duyên: “Tôi vẫn muốn tin tưởng cậu tôi, chắc chắn trong này có hiểu nhầm gì đó.”Khóe miệng Ngô Duyên giật giật: “Cô vui là được rồi.”Rõ ràng cô không hề chỉ trích, cũng chưa hề nói gì quá đáng, nhưng Trình Sương Sương lại có cảm giác bị trào phúng, hai tai cô ta nóng bừng lên, cuối cùng không nán lại nổi nữa, xách túi vội vã rời đi.Ngô Duyên nói với bóng lưng của cô ta: “Nhớ giúp tôi gửi lời đến cậu cô, cảm ơn hắn đã đề cử nơi tốt như núi Hòe.”Bước chân Trình Sương Sương hơi khựng lại, sau đó cũng không quay đầu mà rời đi.Trở về biệt thự nhà họ Trình, cô ta vẫn đang suy nghĩ những lời kia của Ngô Duyên.
Bởi vì quá mức tập trung, ngay cả Trình Thiên Hành trở về cũng không phát hiện ra.“Sương Sương.”Trình Sương Sương giật nảy mình, vừa bình tĩnh đã nhìn thấy Trình Thiên Hành ngồi