......Khi Ninh Kỳ La tỉnh lại đã là sáng hôm sau.Bên tai mơ hồ nghe thấy tiếng ai đó đang khóc.Nhà ai đang phát tang sao?Cô lờ mờ nhớ tới quê nội mình khi có đám hình như đều sắp xếp có một bàn mười người, cũng không biết ở đây thì có bao nhiêu người ngồi trong một bàn tang sự này nữa.Tiếng khóc càng lúc càng lớn, ồn ào đến mức khiến cho đầu của Ninh Kỳ La càng lúc càng thêm đau.Ninh Kỳ La: "Ai da, phiền chết đi được!"Nằm bất động không nói lời nào còn chưa cảm giác được gì. Vừa cất tiếng nói, phía sau đầu liền đau khủng khiếp, giống như bị hàng chục mũi kim liên tục đâm vào đó vậy.Ninh Kỳ La đưa tay lên sờ một chút.Đột nhiên phát giác ra tiếng khóc khó chịu bên tai đã không còn nữa, xung quanh trở nên yên tĩnh hẳn.Ngay sau đó, đột ngột truyền đến một giọng nói khiến Ninh Kỳ La giật nảy mình:"La La, em tỉnh rồi à?""Trời ơi, đã tỉnh rồi này!"“Anh khóc suốt cả đêm đấy, khóc cho đến khi em chịu tỉnh mới thôi. Anh còn sợ là khóc mãi em không chịu tỉnh mà cứ như vậy thì thành khóc tiễn em đi luôn".Phúc Tử phấn khích nhảy lên, thiếu chút là nhảy múa điên cuồng.Ninh Kỳ La nằm nguyên không nhúc nhích??Phúc Tử sau màn kích động, phát hiện ra ánh mắt của Ninh Kỳ La có điểm gì đó không đúng lắm.Bị đâm xe thành ngốc luôn rồi?Ánh nhìn kiểu kia mười phần thì chín phần ngơ ngốc thật.Phúc Tử vội hỏi: "La La, anh là ai?"Ninh Kỳ La: "Không biết".-Đ-O-À-N-G-Phúc Tử vỗ đùi, kích động nói: "Xong thật rồi, thật sự bị đâm thành ngốc luôn rồi!".Ninh Kỳ La: "…..."Tuy rằng cô không biết chuyện gì đang diễn ra, nhưng cô có thể nghe ra được người này đang mắng mình.Cô có nên mắng lại anh ta không?Đúng vậy, làm người nhất định không thể để cho bản thân chịu thiệt thòi.Chính thế, Ninh Kỳ La quay qua mắng Phúc Tử: "Đồ Tinh Tinh nhà ngươi dám mắng ta?".Phúc Tử: "…..."Phản ứng này rõ ràng vẫn là tính cách của Ninh Kỳ La!Phúc Tử đi gọi bác sĩ kiểm tra cho Ninh Kỳ La.Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ nghiêm túc nói với Phúc Tử: "Bệnh nhân bị chấn thương sọ não nặng và xuất huyết nội sọ sau vụ tai nạn xe hơi. Theo xác suất nhất định sẽ tổn thương não bộ, phần kí ức sẽ bị trục trặc..."Phúc Tử gãi đầu: "Có thể giải thích dễ hiểu hơn một chút không?"Bác sĩ: "Mất trí nhớ"Phúc Tử: "......"Bác sĩ mỉm cười nói: "Không cần quá lo lắng. Nói chung loại tình huống này có thể dần dần khôi phục thông qua điều trị và nghỉ ngơi. Chậm thì mười ngày, nhiều nhất thì mười năm".Phúc Tử: "…..."Mười ngày với mười năm không phải là có sự khác biệt