Phúc Tử: Anh thực sự nghĩ nó có lý đấy...Bởi vì đã rất hài lòng với vẻ ngoài của chính mình nên tâm tình Ninh Kỳ La tâm tình cũng rất tốt.Đồng thời cũng chú ý đến nhiều chi tiết hơn.Cô nói với Phúc Tử: "Phòng bệnh bình thường không xứng với khí chất thần tiên của em. Anh đi đổi cho em phòng bệnh khác tốt hơn đi".Phúc Tử: "......"Trời ạ??Không phải nói cô ấy bị ngốc sao, vậy mà còn biết đổi phòng bệnh khác tốt hơn?!“La La, số dư hai chữ số trong thẻ của em không đủ để trả cho căn phòng bệnh tốt hơn mà em muốn”. Phúc Tử nghiêm nghị nói.Ninh Kỳ La: "Chỉ có hai chữ số? Không thể thế được! Em đã nghèo như vậy từ khi nào?"Trong trí nhớ mơ hồ của cô ấy, bản thân là người có rất nhiều tiền cơ mà!Phúc Tử thực sự rất muốn nói: Em vẫn luôn luôn nghèo đấy chứ!!Quên đi, La La đã thế này rồi, không nên đả kích cô ấy nữa.Nhỡ đâu lại ảnh hưởng đến việc cô ấy hồi phục trí nhớ thì phiền lắm!Ninh Kỳ La chán nản nằm xuống giường, quay nghiêng người sang một bên, hai tay ôm mặt, lẩm bẩm: "Ước gì khi tỉnh dậy em sẽ được nằm trong phòng bệnh VIP. Sẽ tốt hơn nếu em có thêm hai người hầu gái giúp việc bên cạnh phục vụ".Ninh Kỳ La không ngờ rằng ước mơ của cô ấy thành hiện thực.Khi tỉnh dậy, cô thực sự được ở trong phòng bệnh cao cấp nhất!!!Ngủ một giấc đến chiều, Ninh Kỳ La sực tỉnh vì đói.Nhìn thấy chung quanh xa lạ.Ninh Kỳ La hỏi: "Phúc Tử, đây là đâu?"Phúc Tử đang mang vẻ mặt rất hoài nghi cuộc đời, nghe thấy giọng nói của Ninh Kỳ La, thấy cô đã tỉnh, ngơ ngác trả lời cô: "Đây là phòng bệnh VIP của bệnh viện"."Hóa ra là một giấc mơ, nhưng em rất thích mọi điều trong giấc mơ của mình."Nói xong, Ninh Kỳ La trở mình và tiếp tục ngủ.Phúc Tử lắc lắc cánh tay của cô: "Đừng ngủ nữa La La, em thực sự đang ở trong phòng bệnh cao cấp của bệnh viện đấy!"Ninh Kỳ La ngồi dậy:??Phúc Tử: "Thật đó".Ninh Kỳ La ngây cả người ra.Hóa ra... Cô có siêu năng lực đặc biệt, nằm mơ mong muốn những gì thì khi tỉnh dậy ước mơ sẽ thành hiện thực sao?Nếu thật là như vậy thì...Ninh Kỳ La lập tức lại nằm xuống.Chắp hai tay trước mặt, gương mặt đầy vẻ mong đợi: