Lâm Phong đến Vạn bảo các tìm gặp Chu quản lý, cả hai đã giao dịch vài lần nên quá trình diễn ra vô cùng thuận lợi.
- 1000 bộ thú cốt hoàng cấp, chỉ có nhiêu đây thôi sao?- Đại sư cũng biết Thương Vân thành chỉ là một thành nhỏ, vật phẩm cũng không được như những thành lớn.
- Vậy ở đây huyền cấp thú cốt không?- Bên trong kho vẫn còn vài chục bộ huyền cốt.
Lâm Phong gật đầu, xem ra phải tìm biện pháp khác.
- Ta sẽ lấy toàn bộ số thú cốt đó.
- Lão phu sẽ cho người đi chuẩn bị.
- Còn nữa, Chu quản lý có danh sách vật phẩm của Vạn bảo các không?Chu Thất nhíu mày, nhất thời không hiểu được ý đồ của đối phương.
- Đại sư muốn hỏi vật phẩm ở đây hay là toàn bộ Vạn bảo các.
- Toàn bộ.
- Đại sư đợi chút.
Lâm Phong nhìn Chu quản lý rời đi, hắn tiếp tục đi dạo vài vòng, tiện tay mua vài thứ chuẩn bị cho trận chiến với thanh lân xà.
Đến khi Chu Thất trở lại thì hắn cũng đã mua xong, trên tay lão cầm một tấm ngọc bài.
- Đây là phần lớn vật phẩm được bài bán ở Vạn bảo các.
- Đa tạ.
Lâm Phong vừa rời Vạn bảo các, Chu Thất lập tức đi vào một căn phòng nhưng bên trong hoàn toàn trống không?- Đi đâu rồi?Ở một nơi khác, Lâm Phong vừa có ý định trở về chế tạo vũ khí đối phó thanh lân xà thì nghe lão đầu lên tiếng nhắc nhở, hắn đành phải sử dụng chiêu cũ thông qua truyền tống trận để cắt đuôi.
Thân ảnh Lâm Phong vừa biến mất bên trong truyền tống trận thì một bạch y nữ tử xuất hiện.
- Người vừa rồi đi đâu?Tên hộ trận nhìn thấy mỹ nữ liền ngẩn người, không đánh tự khai.
- Hắn tiến vào hoang nguyên.
- Đưa ta đến đó.
Bạch y nữ tử vừa biến mất thì truyền tống trong Thương Vân thành lóe lên, Lâm Phong lại xuất hiện, hắn chạy một mạch trở về phòng.
- Lão đầu vừa rồi thật sự có linh giả đuổi theo sao?- Đúng vậy, hơn nữa còn là nữ tu.
- Ấy da, sao lão không chịu nói sớm chứ hả? biết đâu nàng thấy ta phong lưu tiêu soái nên muốn kết làm đạo lữ thì sao?Bạch bào lão đầu tiếp tục dập tắt xuân mộng của hắn.
- Ngươi đeo mặt nạ quỷ thì anh tuấn cái nổi gì.
- Lão chưa nghe câu quan trọng là thần thái sao? Chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.
- Được rồi, sao này có nữ tu theo dõi lão phu sẽ không lên tiếng.
- Hà hà… ta đùa đó, lần này đa tạ tiền bối giúp đỡ, ân đức cuồn cuộn như hoàng hà của tiền bối đời này tiểu bối sẽ không quên, cho dù có nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không từ nan.
Lâm Phong một mặt chính khí nói, tuy hắn thuộc loại ham tài háo sắc nhưng tính mạng vẫn đặt lên hàng đầu, còn sống là còn hưởng thụ.
Hắn lấy ra mấy gốc hỏa dương thảo bắt đầu điều chế, theo lời của lão đầu thì thanh lân xà thuộc về mộc thể yêu thú, hỏa dương thảo lại có tính nhiệt có thể khắc chế vài phần, có thể kết hợp với một số thứ khác như mê hồn thảo thì hiệu quả sẽ càng tăng cao.
Bên trong Vạn bảo các, Chu Thất nhàn nhã thưởng trà, ánh mắt lão chợt nhìn ra ngoài cửa, bạch y nữ tử không biết trở về từ lúc nào.
- Băng nhi có điều tra được gì không?- Ta không đuổi kịp.
- Xem ra tiểu tử đó cũng có chút bản lãnh.
Lãnh Hàn Băng vừa bước vào nhiệt độ bên trong phòng lập tức hạ xuống, cho dù trước mặt nàng là ai thì ánh mắt lạnh như băng kia vẫn chưa từng thay đổi.
Chu Thất dường như đã quen với điều này, đứa cháu của lão chính là một khối băng thiên tài.
- Có muốn Thất thúc hẹn hắn ra gặp không?- Không cần, vài ngày nữa sẽ có người tới gặp hắn.
- Xem ra công thức này rất có lợi cho thánh cung.
Lãnh Hàn Băng nhìn tờ pháp văn trên bàn, vẻ mặt nghiêm túc như cả thế giới của nàng chỉ còn lại một tờ pháp văn, hoàn toàn không để ý đến xung quanh.
Sáng hôm sao, Lâm Phong thu dọn hành trang hướng ổ của Thanh lân xà thẳng tiến, đã có kinh nghiệm đi đường một lần nên mọi chuyện vô cùng thuận lợi, chỉ mất một canh giờ là đến nơi.
Hắn lấy ra một khối thịt nhất cấp hắc mộc thử đã chuẩn bị sẵn, mùi thơm phức, trước tiên săn vài con hoàng cấp thanh lân xà