Đúng lúc này có một đám người hùng hổ chạy tới, Lâm Phong vừa nhìn lập tức nhận ra lai lịch của mấy chục thanh niên này.
- Thiết Sơn môn cũng tham gia sao ?- Đúng vậy, vì để lấy lại danh dự nên Thiết Sơn môn quyết định tài trợ một nữa chi phí săn tam vĩ thanh ngưu.
Dẫn đầu Thiết Sơn môn vẫn là thiếu chủ, y vẫn cưỡi hắc mã trong vô cùng anh tuấn, Lâm Phong gặp tên này hai lần nhưng vẫn không biết gì về đối phương.
- Hổ ca có biết thanh niên dẫn đầu kia là ai không?Lý Thành Hổ nhìn theo hướng Lâm Phong chỉ, hắn gật đầu.
- Hắn là Lý Hạo, thiếu chủ của Thiết Sơn môn.
- Hèn gì lại oai phong như vậy.
- Oai phong gì chứ? Ta nói cho đệ biết tên đó đã từng bị Liễu mỹ nhân đánh cho một trận phải trốn vào Thiết Sơn môn mấy ngày không dám bước ra.
- Có chuyện đó nữa sao?Lâm Phong nhìn qua Lý Hạo lại nhìn Liễu mỹ nhân phía xa, không ngờ nữ nhân trưởng thành này lại bạo lực như vậy.
Lý Thành Hổ tạm thời không có gì làm liền kéo Lâm Phong qua một bên nói chuyện, thời gian trước Lý Hạo từng theo đuổi Liễu Huân Vũ nhưng bị nàng từ chối, một ngày đẹp trời hai người gặp nhau trong hoang nguyên Lý Hạo ỷ có Thiết Sơn môn chống lưng lại buôn lời tán tỉnh.
Không biết Lý Hạo nói gì khiến cho Liễu Huân Vũ nổi giận rút kiếm chém đứt đầu hắc mã của hắn, đường kiếm chỉ cần lệch một chút thì nhà họ Lý đã mất giống.
Sao khi chưởng môn Thiết Sơn môn nghe được lại mắn Lý Hạo vô dụng, ngay cả một nữ tử cũng không đánh lại liền cắm cửa hắn mấy ngày liền, mọi chuyện cứ như thế mà kết thúc.
- Lão chưởng môn này cũng cá tính phếch nhỉ.
Nữa ngày trôi qua đã có gần ngàn người tập trung ở thành bắc, chuyến đi lần này còn hoành tráng hơn lúc đi săn huyết nhãn lang, dẫn đầu vẫn là đám người Thiết Sơn môn cùng Ảnh Nguyệt đoàn, một tiêu là khe núi cách thành 200 dặm.
Khe núi này rộng chỉ vài dặm là tuyến đường duy nhất xuyên qua một dãy núi lớn, bên dưới khe núi đã được chôn rất nhiều địa lôi đợi khi tam vĩ thanh ngưu đi qua sẽ kích nổ làm cho bọn chúng chạy tán loạn rồi thừa cơ săn bắt.
Lần này Thiết Sơn môn tài trợ hơn một nữa địa lôi còn mời được một vị tứ cấp pháp sư của thánh cung đến trợ trận nên làm việc rất chuyên nghiệp.
Theo tình báo bọn họ nhận được, tam vĩ thanh ngưu chia làm hai đàn một nhỏ một lớn, đàn nhỏ chỉ vài ngàn con đi đầu, đàn lớn lên đến mấy vạn con đi phía sao, một tiêu lần này chính là đàn nhỏ.
Thiết Sơn môn sẽ phụ trách phong tỏa khe núi ngăn đàn lớn trong nữa giờ, đây là khoảng thời gian tu sĩ săn bắt, sao nữa giờ thì đường ai nấy đi, mạng ai nấy giữ.
Lâm Phong nhìn lão đầu mặt huyết bào đi bên cạnh Lý Hạo, tay cầm pháp trượng vô cùng oai phong, đột nhiên hắn lại muốn trở thành một pháp sư chỉ là mớ pháp văn kia thật sự rất khó nuốt.
Lý Thành Hổ đi bên cạnh vỗ vai Lâm Phong.
- Tiểu huynh đệ chút nữa theo sao Hổ ca, chỉ cần nhặt xác yêu ngưu là được, đến khi trở về Hổ ca sẽ cho đệ hai phần.
- Thật sao?- Hổ ca không nói đùa, mà nè tiểu huynh đệ còn hắc mộc thử không?Thì ra tên này nhắm đến hắc mộc thử của lão tử.
- Còn một ít.
- Sao khi trở về ta lấy tam lấy tam vĩ thanh ngưu đổi hắc mộc thử của đệ có được không?- Không thành vấn đề.
Một tiêu chính của Lâm Phong là luyện tập tật phong đao còn về lấy được bao nhiêu tam vĩ thanh ngưu thì lấy bấy nhiêu vậy.
Hai canh giờ sao toàn bộ tu sĩ đã tập trung đầy đủ ở cuối khe núi, chỉ chờ đàn yêu ngưu tán loạn chạy ra để vây bắt.
Lâm Phong chăm chú nhìn vào khe núi, nơi này chỉ rộng mấy dặm nhưng dài mấy chục dặm giống như một vết chém chia đôi dãy núi làm hai.
- Sao đàn thanh ngưu vẫn chưa tới nhỉ?- Sắp tới rồi.
Lý Thành Hổ trừng mắt nhìn vào khe núi nhưng vẫn không thấy bóng dáng của thanh ngưu.
Lâm Phong có chút không tin, hắn nghe nói chỉ có nữ nhân mới có được giác quan thứ 6, chẳng lẽ tên đại hán này che giấu sâu vậy sao, nhìn kiểu gì cũng không giống nữ tử.
Đang lúc hắn suy nghĩ có nên đổi vị trí hay