Lăng Quốc
Chương Dĩnh thành
Từ ngày nghe được tin tức Ninh Vũ sơn trang tuyển phu cho tiểu thư của họ, đến nay cũng hơn sáu tháng, còn mười ngày nữa là đại hội diễn ra.
"Công tử, người cũng muốn đi sao?"
Tần bá thấy Thiên Hàm thu dọn quần áo, chuẩn bị bước ra cửa, trong lòng suy đoán "công tử cũng muốn tham gia tuyển phu sao a, ân, công tử hào hoa phong nhã như vậy, muốn cưới đại mỹ nhân vào cửa cũng là hợp tình hợp lý đi "
"Tần bá đang nghĩ gì a? Ta lần này đi chủ yếu vì thanh Bích Hàn kiếm kia thôi, hắc hắc"
Tần bá cố nén ý cười trên mặt, nhưng hai mắt đều phá sáng nhìn Thiên Hàm như mới vừa khám phá ra lục địa mới "ân ân, ta đều hiểu, công tử chỉ vì kiếm thôi a".
"Ân ân, công tử mau lên đường đi, từ đây đến Ninh Vũ sơn trang khá xa"
"Ân, tạm biệt Tần bá"
Nói rồi tiêu sái lên ngựa, nhắm hướng bắc mà đi.
Trên đường cũng gặp rất nhiều người, có lẽ cũng là đến Ninh Vũ sơn trang đi, chỉ là không biết đến vì mỹ nhân hay vì thanh kiếm kia.
Bôn ba mấy ngày, rốt cuộc cũng đến một thành trấn, nàng liền tìm một khách điếm để nghỉ chân.
Tiểu nhị nhìn thấy một lục y công tử, khí chất cao quý, ngũ quan không tính là đẹp nhưng cũng là nhìn thuận mắt, đặc biệt nhìn vào liền biết là người có tiền, nhanh chóng chạy đến chào hỏi
"Khách quan người muốn ăn uống hay nghỉ trọ?"
"Cả hai a, cho ta ít món điểm tâm, chuẩn bị một gian thượng phòng đi"
Nàng tay lấy một nén bạc đưa cho tiểu nhị.
Tiểu nhị ca kia thấy bạc thì mắt sáng lên, lập tức đi chuẩn bị thức ăn
"Được được, khách quan chờ một lát, thức ăn sẽ có ngay"
Thiên Hàm nhìn quanh, thấy một bàn trống gần cửa sổ, nàng đi đến ngồi xuống.
Đối diện nàng là năm nam tử, y phục giống nhau, tay cầm trường kiếm, có lẽ là cùng một môn phái
"Các ngươi nói xem, lần này Ninh Vũ sơn trang còn gửi thiếp mời cho anh hùng các phái, ngươi nghĩ chỉ đơn giản là tuyển phu cho tiểu thư sao?"
"Ân, đúng là kì lạ a, nếu tuyển phu cần gì phải tổ chức rầm rộ như vậy, còn lấy ra cả Bích Hàn kiếm"
Nghe hai người kia nói, một nam tử trong năm người không đồng ý phản bác
"Có cái gì kì lạ, Ninh Vũ sơn trang danh tiếng lớn như vậy, tìm một người võ công cao cường làm hiền tế cũng đúng thôi"
Lúc này một người nhìn có vẻ là thủ lĩnh trong năm người lên tiếng cắt đứt cuộc đối thoại kia.
"Thôi được rồi, đi cũng đã đi, không phải đến đó sẽ biết sao?"
"Ân ân, đại sư huynh nói đúng a"
Thiên Hàm ăn xong điểm tâm, trở về phòng, phân phó tiểu nhị chuẩn bị mục dũng, nàng phải tắm trước cho thoải mái a.
Mai là đến Ninh Vũ sơn trang, vừa đúng mười ngày đường không hơn không kém, tay nàng đùa nghịch trong nước, môi khẽ nhếch lên "xem ra sắp có chuyện thú vị"
Ngày hôm sau, Thiên Hàm thay một thân huyết y, tay cầm quạt phe phẩy, bộ dáng thiếu niên tuấn lãng, con nhà giàu, cưỡi ngựa cùng dòng người tiến về Ninh Vũ sơn trang.
Đến trước cổng thôi mà đã đông kín người, chưa nói đến bên trong, Thiên Hàm chậc chậc lưỡi "này là mỹ nhân hấp dẫn hay là kiếm hấp dẫn đây".
Phía trên cổng lớn khắc bốn chữ Ninh Vũ sơn trang như rồng bay phượng múa, khí thế ngút trời.
Phóng tầm mắt tới, sơn trang bố cục rõ ràng, cách đó không xa, lầu các u tĩnh trang nhã, nhưng ẩn ẩn khí thế huy hoàng, trong sân thanh nhã, lúc này đã chen chút không ít người.
Bước vào bên trong, giữa sân rộng lớn là võ đài cao, vừa nhìn liền biết này là muốn tỷ võ kén rể đi.
Bên kia võ đài là một hàng ghế dài, có lẽ cho gia chủ và những khách nhân.
Lúc bấy giờ ghế kia vẫn trống không, chưa thấy bóng người.
Chờ một lúc lâu, đám đông đã bắt đầu ồn ào
"Rốt cuộc khi nào mới bắt đầu a?"
"Kêu chúng ta tới đây phơi nắng sao? Ngay cả bóng dáng Ninh tiểu thư còn không thấy, lấy đâu ra kiếm chứ"
"Cảm tạ các vị anh hùng thiên hạ, đường xa tới đây, Ninh Vũ sơn trang ta vô cùng vinh hạnh"
Tiếng nói vừa rồi là của một trung niên nam tử, y phục cẩm sắc, đứng trên đài cao, người này là Ninh Vũ Đào, đệ đệ của trang chủ Ninh Vũ Quan.
Phút chốc dưới đài yên lặng, hắn nói tiếp
"Như các vị thấy, hôm nay sẽ tổ chức tỷ võ kén phu cho tiểu chất của ta, phàm là nam tử chưa có hôn thê, đều được lên đài tỷ võ"
Không biết từ lúc nào, hàng ghế kia đã ngồi đủ người, ở giữa là trang chủ Ninh Vũ Quan.
Còn lại có lẽ là một số khách mời, trong đó có cả chưởng môn phái Thanh Thành là Lục Tề.
Xem ra thế trận rất lớn
"Các ngươi mau nhìn a, đó là Ninh tiểu thư sao?"
Không biết ai lên tiếng làm tất cả mọi người đều tập trung trên người nữ tử hồng y duy nhất trên hàng ghế kia.
Nàng mi thanh mục tú, môi đỏ răng trắng, dáng người thướt tha, đúng là một mỹ nhân.
"Ninh tiểu thư đúng là mỹ nhân, lời đồn quả không sai"
"Ân ân, đẹp đẹp, ta cũng muốn lên đài a"
Bọn hắn hai mắt sáng lên, si ngốc nhìn nữ tử kia, thấy vậy, một lam y nam tử liếc mắt khinh thường
"Nàng đẹp thì có đẹp, nhưng làm sao so được với đại mỹ nhân Lăng Quốc ta chứ"
"Ý ngươi nói Nhan Cẩn Nhi sao? Ngươi đã thấy được nàng?"
Tên kia gật gật đầu, rồi lại lắc đầu
"Ta may mắn gặp được nàng, nhưng cũng chỉ thấy bóng dáng của nàng, mặc dù chỉ là bóng cũng đủ làm lòng người điên đảo a"
Một tên khác cũng phụ hoạ theo
"Ân ân, đẹp thì có đẹp nhưng không thể so sánh cùng Nhan Cẩn Nhi được"
Thiên Hàm trên môi nở nụ cười tinh nghịch "không biết Nhan Cẩn Nhi là thần thánh phương nào a? Nói vậy cái tên Lăng Vương gì đó không phải sẽ khổ sở một phen sao? Đi đến đâu cũng toàn là tình địch, hắc hắc"
Ninh Vũ Đào hai tay nhấn một cái ý bảo mọi người im lặng
"Tuy là luận võ, nhưng trước phải nhắc nhở các vị, để tránh tổn thương hòa khí vẫn nên điểm đến là dừng, về phần thắng bại, ai rơi khỏi vũ đài người đó liền thua cuộc!"
"Ta tuyên bố tỷ thí bắt đầu"
Sau tiếng nói của Ninh Vũ Đào, mọi người đều im lặng tập trung nhìn lên đài cao.
Rất nhanh chóng đã có hai nam tử tuổi hơn hai mươi lên đài.
Bên trái là nam tử bận huyền sắc y phục, tướng mạo khá tuấn tú, hắn chắp tay chào hỏi
"Ra mắt chư vị, tại hạ Chu Văn, thiếu trang chủ của Phi Vân sơn trang"
Ở dưới liền một phen nhốn nháo, bàn tán với nhau
"Hắn là thiếu chủ của Phi Vân sơn trang? Cũng là nhân tài luyện võ, có tiếng trên giang hồ a"
"Nghe nói hắn một lòng với Ninh tiểu thư, nhưng không được Ninh tiểu thư đáp ứng, nên hôm nay mới tới đây tỷ võ"
Nam tử bên phải cũng là tuấn tú tiêu sái nam tử, hắn chắp tay chào hỏi
"Tại hạ Trịnh Ngôn, đệ tử của Hoa Sơn kiếm phái"
Người ở dưới đài nhìn thấy hai người đều rất hâm mộ Ninh gia tiểu thư.
Bọn họ xem hai người trên đài đều là tuấn tài ngàn dặm chọn một, vô luận là người nào thắng nàng đều sẽ có cái phu quân