Rửa mặt xong, Vương Lâm lại ngồi lên giường tu luyện tiếp.
Thời gian vùn vụt trôi, đến ngày thứ chín Vương Lâm đã gần đại thành, ngày hôm đó hắn kiên trì gần đến 60 phút. Mồ hôi từ trán vã ra như mưa, từ ba ngày trước thân thể hắn cũng đã đến cực hạn.
Tu luyện liên tục ba ngày, thời gian nghỉ để phục hồi của hắn đã rút ngắn chỉ còn 10 giây. Hắn khai phá tiềm lực của mình không ngừng, nếu không có nghị lực cực lớn, đổi thành người khác sẽ không thể nào kiên trì nổi.
Ý chí bằng sắt thép của Vương Lâm giúp hắn mạnh mẽ kiên trì. Loại tu luyện cường độ cao này đòi hỏi rất nhiều năng lượng từ cơ thể, trong ba ngày ngắn ngủi, người hắn gầy đi nhanh chóng.
Vốn thân hình Vương Lâm cũng chẳng cường tráng gì, bây giờ nhìn lại càng gầy thêm.
Trời không phụ lòng người, vào buổi chiều ngày thứ chín, hắn đã được như ý nguyện, kiên trì được tới 1 giờ.
Lúc đạt được đại thành, cảm giác có kiến bò toàn thân xuất hiện một lần nữa, nhưng mà lần này cảm giác càng thêm mãnh liệt. Sau khi khổ sở kiên trì trong 3 giờ, mỗi một bộ phận trong cơ thể hắn, xương cốt, bắp thịt lưu chuyển ra từng dòng khí, những dòng khí này ngưng kết cùng một chỗ, hình thành nên một cỗ nguyên lực tuy yếu ớt nhưng vô cùng bền bỉ.
Lúc này, đồ hình thứ nhất của Thể Nội Thăng Hóa Thuật đại thành.
Căn cứ theo ghi chép trên công pháp, khi tu luyện đồ hình thứ nhất đến đại thành, trong nguyên lực cơ thể sẽ xuất hiện, nguyên lực xuất hiện đại biểu thực lực đạt tới tiêu chuẩn cấp một.
Mười ba ngày đạt nguyên lực cấp một, thành tích như vậy đã là thiên tài hiếm có trên Mẫu Hoàng đại lục. Nhưng mà Vương Lâm còn không phải là nhanh nhất, nhanh nhất là năm ngày đạt nguyên lực cấp một!
Rửa mặt một lúc, Vương Lâm thay quần áo sạch sẽ, ra khỏi phòng.
Trên bầu trời sao sáng lấp lánh, gió thu luồn vào mái tóc mang theo sự lạnh giá ban đêm. Vương Lâm cũng không nóng lòng luyện tập đồ hình thứ hai mà lẳng lặng cảm nhận nguyên lực trong cơ thể.
Tâm niệm vừa chuyển, nguyên lực tụ lại trong kinh mạch trên tay phải, Vương Lâm bổ nhẹ vào một góc của bàn đá trong biệt viện, bàn đá gãy một đoạn nhưng hắn cảm thấy không lưu loát.
Lông mày Vương Lâm nhíu lại. Hắn cảm thấy kinh ngạc, nguyên lực này quả thật thần kỳ, chỉ mới cấp một đã có khả năng như vậy. Nhưng mà hắn cảm thấy rõ được gần như một nửa nguyên lực bị mất đi, tay phải cũng bị rách ra một vết thương, máu tươi chảy xuống nhỏ giọt.
“Chỉ mới dùng một lần mà đã tốn nhiều nguyên lực như vậy?…” Ánh mắt Vương Lâm như điện, hắn nhìn vết thương trên tay phải, đột nhiên có điều hiểu ra: “Không đúng! Là do phương pháp ta sử dụng không đúng, vừa nãy ta chém vào bàn đá nếu không rót vào nhiều nguyên lực quá, có lẽ cũng sẽ không lãng phí nhiều như vậy.”
Nghĩ tới đây, Vương Lâm lập tức thử nghiệm. Hắn rót nguyên lực vào tay phải từng chút một, thử khống chế luồng nguyên lực này cho cân bằng. Đáng tiếc luồng nguyên lực này căn bản rất khó không chế, tâm niệm vừa động đã tràn toàn bộ vào tay phải.
Vương Lâm cũng không nổi giận, hắn thử nghiệm liên tục, đáng tiếc hắn vẫn không có cách nào khống chế chính xác. Thời gian trôi qua nhanh chóng, hắn thở dài, biết mình nóng vội. Loại khống chế nguyên lực chính xác này không thể làm được trong thời gian ngắn, cần mất nhiều thời gian luyện tập.
Hắn có một cảm giác mơ hồ, nếu hắn có thể không chế chính xác thì chỉ cần 1/10 nguyên lực là có thể chặt đứt góc bàn, mới vừa nãy mình đã lãng phí hơn một nửa.
“Xem ra về sau, mỗi ngày ngoại trừ tu luyện Thể Nội Thăng Hóa Thuật ra, thời gian còn lại phải đi luyện tập khống chế nguyên lực. Nhưng mà điều quan trọng nhất bây giờ là phải tìm ra một loại phương pháp công kích thích hợp, cách rót nguyên lực vào hai tay hiển nhiên không thích hợp rồi, vậy phải làm cách nào để vận dụng số nguyên lực ít ỏi này đây?”
Vương Lâm trầm ngâm, đột nhiên trong đầu chợt lóe. Hắn nhớ lại lúc nãy thử nghiệm khống chế nguyên lực tràn vào tay phải, khi nguyên lực đi ngang qua miệng vết thương liền tiết ra từng chút một, đồng thời vết thương được nguyên lực kích thích đã nhanh chóng khép lại.
Điều này gợi ý cho Vương Lâm, hắn có thể lợi dụng điều này để tìm được phương pháp công kích thích hợp!
Nghĩ ra liền thử nghiệm, hắn lập tức tụ tập chút nguyên lực còn thừa không nhiều lắm của mình vào ngón trỏ tay trái, chỉ tay về phía bàn đá rồi phá vỡ ngón tay thật nhanh. Nguyên lực vừa phun ra liền thu lại, một giọt máu tươi cùng chút nguyên lực liền bắn thủng một lỗ nhỏ trên bàn đá.
Ngón trỏ hơi yếu ớt, vết thương được nguyên lực kích thích đã dần dần khép lại.
Ánh mắt Vương Lâm thoáng hiện vẻ hưng phấn. Loại công kích này nếu như vận dụng tinh xảo, không cần kỹ xảo khống chế cao siêu mà chỉ cần khống chế nguyên lực hiệu quả là có thể thành vũ khí phòng thân cực kỳ hiệu quả, hơn nữa uy lực của nó cũng không tệ.
Vương Lâm tin rằng loại phương pháp công kích này mình cần phải luyện tập nhiều hơn, uy lực của nó biến đổi theo sự rót vào nhiều hay ít của nguyên lực, mình chỉ cần nắm chắc phương pháp “nhất thổ tức thu*” này là được.
*vừa phun ra liền thu lại
Bây giờ ngoại trừ luyện tập Thể Nội Thăng Hóa Thuật và khống chế nguyên lực chính xác, hắn lại phải tập thêm phương pháp “vừa phun liền thu” này.
“Nhưng mà đây chỉ là thủ đoạn tiểu xảo mà thôi. Rõ ràng thân thể của ta không chịu nổi một kích của phương thức công kích bình thường, xem ra lại phải luyện thể rồi!” Lúc trước cùng nói chuyện với Xuân Lan, Vương Lâm biết nguyên lực trên thực tế là một loại năng lượng. Trên thế giới này có hai loại thủ đoạn vận dụng nguyên lực là Linh thuật cùng Thể thuật.
Vương Lâm không biết Linh thuật là như thế nào, nhưng còn Thể thuật nghe tên cũng có thể đoán được là dùng thân thể làm vũ khí phát huy công kích của nguyên lực.
Đáng tiếc trong quán sách không có bất kỳ phương pháp huấn luyện Thể thuật nào, nhưng theo Vương Lâm hiểu, Thể thuật này phải tăng cường tố chất của thân thể.
Nghĩ tới đây, Vương Lâm quyết định ngày mai phải ra ngoài một chuyến, mua một ít dụng cụ để tăng cường thể chất.
Sắc trời đã tối, Vương Lâm trở lại phòng mình ăn mấy quả dùng làm thuốc xong ngồi trên giường ôn lại tư thế của đồ hình thứ nhất. Thời gian trôi qua rất nhanh, sau khi kết thúc tu luyện lần thứ ba, Xuân Lan bưng bữa ăn sáng tới.
Sau khi nói cho Xuân Lan biết mình phải ra ngoài mua ít dụng cụ rèn luyện thân thể, hai người cùng