Tiểu Đông đi đầu thổi kèn dẫn theo một đám người khua chiêng gõ trống, Quý Tiểu Thiên ngồi ở trên ngựa theo sát phía sau, mặt mũi hồng hào, cười ha hả giơ tay lên cùng mọi người chúc mừng, Chuột dắt ngựa, Khoai lang dẫn bảy người kiệu phu khiêng cổ kiệu đi phía cuối cùng.
Còn có một đám anh em ăn mặc * nhân mô cẩu dạng * đi theo phía sau, từng người cười toe toét, tuy nói hôn sự tốt, có thể cười không chút căng thẳng.
( Nhân mô cẩu dạng: dạng chó hình người, dùng để chỉ những người trông lịch sự nghiêm túc nhưng nội tâm hèn nhát, mưu mô).
Đến Quý gia, Chuột đỡ Quý Tiểu Thiên xuống ngựa. Quý phủ mọi người dáng vẻ vui mừng, trước cửa treo đèn lồng màu đỏ, ở trên tấm bảng treo những quả cầu đỏ, chẳng qua cửa còn đóng chặt. Quý Tiểu Thiên đi lên phía trước gõ cửa, chỉ mở ra một cái kẽ hở, Quý Tiểu Thiên vội vàng từ trong tay áo cầm ra mấy đồng tiền đưa tới.
" Tới đón dâu a " Người nọ liền mở cửa, Chuột vung tay lên, vẩy rất nhiều đồng tiền, những hạ nhân và trẻ con vội vàng nhặt lên, Quý Tiểu Thiên thuận lợi vào phòng khách.
Quý Lão Gia cùng Quý Phu Nhân đang ngồi ở phòng chính, theo như tập tục, Tiểu Thiên chỉ cần khom người hành lễ, Quý Tiểu Thiên làm đại lễ, quỳ xuống, dập đầu
" Nhạc phụ, nhạc mẫu, con rể là tới đón Như Nhi " Quý Phu Nhân vội vàng đem Quý Tiểu Thiên đỡ lên, người làm mai bên kia đi theo Quý Nhuận Sân vào khuê phòng Quý Như Sân, đem Quý Như Sân cõng đi ra.
Quý Tiểu Thiên mang Quý Như Sân đi một vòng quanh trấn, ngừng ở bên cạnh cửa hàng, bởi vì ngày này cô dâu không thể xuống đất, Quý Tiểu Thiên lại xuống ngựa đem Quý Như Sân cõng đi ra, đến trước cửa hàng, có mấy cái huynh đệ chờ ở chỗ này. Quý Tiểu Thiên dùng răng cắn giây đỏ, đem tấm vải đỏ trên tấm bảng kéo xuống, tấm vải đỏ rớt xuống, phủ lên trên hai người, một mảnh hồng diễm. Nhất thời tiếng pháo nổi lên bốn phía, cửa hàng coi như đã khai trương. Quý Như Sân rất là yên lặng, không mở miệng nói chuyện, tùy Quý Tiểu Thiên cõng nàng đi tới đi lui.
Quý Tiểu Thiên làm xong chuyện cửa hàng khai trương, lại đem Quý Như Sân bỏ vào trong kiệu, cưỡi ngựa đi Quý phủ, không nhịn được quay đầu nhìn nhà của mình một chút, dùng tấm vải đỏ trang trí, không hề so với Quý phủ kém đi. Kia trước cửa chữ " Hỷ ", là do mình tự làm. Vừa quay đầu nhìn cổ kiệu ở phía cuối, trong lòng vô cùng ngọt ngào.
Đợi trở lại Quý phủ, Quý gia đã ở trong sân dọn lên bàn ghế, đem phòng khách bố trí xong, Quý Tiểu Thiên ôm Quý Như Sân vượt qua chậu lửa, vượt qua ngưỡng cửa, đi thẳng vào phòng khách. Tấm đệm bày xong bao bố, Quý Tiểu Thiên đứng ở trên bao bố, đem Quý Như Sân để xuống, dắt Quý Như Sân đi vào bao vải, ý là " Đời đời tương tuyền ". ( Từ thế hệ này sang thế hệ khác)
Quý Như Sân đang đắp khăn cô dâu, chỉ có thể nhìn thấy mủi chân của mình, Quý Tiểu Thiên đi chậm rãi, dắt cẩn thận. Hai người cùng ở chung, dắt tay cũng không ít, thế nhưng lần này tựa như không thấy mặt cảm thấy xấu hổ. Quý Như Sân mặc cho Quý Tiểu Thiên dắt, không dám lộn xộn, hai người song song ở trên tấm đệm quỳ xuống, bái thiên địa, mới đứng dậy vào động phòng.
Trên đất trải bao bố, Quý Tiểu Thiên biết được nơi này cách khuê phòng Quý Như Sân gần, đi tới không quá mệt mỏi, khom người ôm lấy Quý Như Sân, Quý Như Sân không chuẩn bị, kinh hô lên, ôm thật chặt Quý Tiểu Thiên, bốn phía có người cười lên. Đi mấy bước, Quý Như Sân thanh tĩnh lại, tựa vào đầu vai Quý Tiểu Thiên, giống như tiểu tức phụ nhu thuận.
Quý Tiểu Thiên đem Quý Như Sân đặt lên giường, người làm mai đẩy hắn đi ra ngoài dự tiệc, Quý Tiểu Thiên dặn dò a Bình len lén cho Quý Như Sân ăn một ít, a Bình nói sớm có chuẩn bị, Quý Tiểu Thiên lúc này mới yên tâm rời đi.
Những những khách này vốn không quen thuộc, Quý Tiểu Thiên lòng không ở chỗ này, những người khách này là của Quý gia cụng ly đổi chén, Quý Tiểu Thiên cùng các huynh đệ uống rượu, ăn thức ăn, hướng Quý Lão Gia nói, trở về động phòng. Ở trong phòng, lại làm một đống chuyện rườm rà, mới để hai người lại.
" Nàng mau vén khăn cô dâu, mẹ nói nàng nhất định phải vén " Quý Như Sân cuối cùng không nhịn được, mở miệng nói. Giọng nói không giống ngày thường, mềm mại, làm Quý Tiểu Thiên cảm thấy lấy khăn cô dâu xuống nhất định quyến rũ.
Quý Tiểu Thiên đem khăn cô dâu lấy xuống, thấy Quý Như Sân cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, không biết là phấn hay cái khác. Quý Tiểu Thiên cảm thấy mới mẻ, cuối cùng thấy xấu hổ. Lại nghĩ tới trước đây không lâu Quý Như Sân xụ mặt nghiêm túc giảng đạo, để cho nàng muốn hôn thì hôn, cúi đầu xuống đem mặt lại gần, Quý Như Sân quả nhiên ngẩng đầu lên nghênh đón.
Lúc Quý Tiểu Thiên rời Quý Như Sân, Quý Như Sân còn có chút chưa thỏa mãn, Quý Tiểu Thiên đưa tay đem đồ trang sức trên đầu Quý Như Sân lấy ra từng cái
" Nàng đã ăn chưa? Còn có đói bụng hay không? "
" Mẹ một ngày không để cho ta ăn cái gì, ta sắp đói chết, may mắn khi nãy a Bình len lén cho ta đồ ăn, ta ăn nhiều bánh ngọt " Quý Tiểu Thiên vừa nhắc tới chuyện này, Quý Như Sân oán trách Quý Phu Nhân, cái miệng nhỏ nhắn rất là bất mãn.
" Vậy chúng ta uống rượu *hợp cẩn* " Quý Tiểu Thiên đi tới bàn lấy rượu, đưa cho Quý Như Sân một ly, Quý Phu Nhân dặn dò nhiều lần rượu này muốn cùng Quý Tiểu Thiên vai kề vai mà uống, cho nên ngoan ngoãn chờ. Uống rượu, Quý Tiểu Thiên thấy trong phòng còn có nước nóng, liền hỏi.
( rượu hợp cẩn: cẩn là quả bầu, bổ quả bầu làm đôi, cô dâu chú rể mỗi người cầm một nửa rót rượu mời nhau)
" Nàng muốn rửa mặt không? " Quý Như Sân nhớ tới sáng sớm ma ma cho tự mình súc miệng dùng quá sức, còn có chút đau, liền vội vàng lắc đầu
" Ta đã tắm rất sạch sẽ " Quý Tiểu Thiên tự mình đi rửa mặt.
Quý Như Sân một người ngồi ở trên giường chờ, nàng còn không muốn ngủ, suy nghĩ Tiểu Thiên lúc trước nói, hôm nay ma ma dặn dò, sẽ có chút đau là cái gì, cũng không tốt xuống đất đi tìm Tiểu Thiên, chỉ có thể ngồi ở trên giường chờ.
Quý Tiểu Thiên còn tưởng rằng chờ nàng đi ra, Quý Như Sân đã ngủ, không nghĩ tới người kia ngồi ở đằng kia con mắt mở thật lớn, không có một tia buồn ngủ, thấy Tiểu Thiên đi ra, vội