Cái gì?Ai cũng thích hóng chuyện, đặc biệt là những chuyện như thế này.
Vậy là càng dính dấp rộng, dường như lòng hiếu kì của tất cả quần chúng vây xem đều tăng cao gấp mười lần, họ dùng ánh mắt cổ quái đánh giá Trấn Nam tiên sinh.Nhưng ông ta căn bản không hề hoảng loạn, vẫn cười lạnh nói: “Hoang đường, với nhan sắc này của bà mà tôi có thể để mắt tới hay sao?”Mọi người lại nhìn sang Hồ phu nhân, vô thức gật đầu.
Hôm nay tinh thần của bà suy sụp, đã lâu không rửa mặt chải đầu, lại vì cảnh nhà sa sút, người chồng mới mất mà trông tang thương, nhan sắc mười phần giờ chỉ còn lại ba, quả thực là không có điểm nào hấp dẫn được người khác.Cô gái trẻ theo Hồ phu nhân khiêng quan tài đến cả giận nói: “Chị ấy rất đẹp, chẳng qua là khoảng thời gian này quá đau khổ và mệt mỏi nên mới thành ra như vậy.
Chị ấy bây giờ hoàn toàn khác với trước kia, không tin mọi người có thể xem hình.”Vừa nói cô ấy vừa rút điện thoại di động ra, nhưng một gã thanh niên từ trong đám đông đột nhiên vọt tới cướp lấy chiếc điện thoại, đập vỡ trên đất, còn dùng chân giẫm đạp: “Xem cái gì mà xem? Có gì hay mà xem?”Rõ ràng gã thanh niên này là người của Trấn Nam tiên sinh, hành động như vậy thật quá bá đạo.Ánh mắt Hồ phu nhân nhìn gã đầy bi phẫn, bà cười một tiếng thê lương: “Vốn dĩ tôi còn tưởng ông có chút nhân tính, nhất định không dám rêu rao ầm ĩ, thật không ngờ ông lại táng tận lương tâm đến mức này.
Trước đây, khi nhà tôi xảy ra chuyện, tôi đến cầu xin ông.
Ông không những không giúp đỡ mà còn ép tôi ngủ cùng.
Tôi không chịu, ông bèn nói sẽ khiến tôi phải hối hận.
Lúc ấy tôi còn chưa hiểu, bây giờ thì đã rõ cả rồi.
Ông cố ý đúng không? Rõ ràng là ông rắp tâm hại người!”Trấn Nam tiên sinh cười một tiếng khinh