Lúc này, Tấn Vương nằm lấy tay Tô Thường Tiểu, điệu bộ che chở dìu nàng ta đi về phía Vân Nhược Linh.
Vốn dĩ, Tấn Vương muốn mình cùng một số quan viên đến thăm Sở Diệp Hàn, nhưng chỉ một mình hắn ta cùng một số quan viên thì không thích hợp lắm, nếu thế thì giống như là đến để nghe ngóng tình hình hơn.
Vì vậy lúc đến hắn ta chỉ dẫn Tô Thường Tiểu đi cùng thôi.
Nói hay hơn thì chính là: Vợ chồng đường đệ lo lắng cho tình hình của đường ca nên cùng nhau đến thăm hắn.
Để tránh người khác nói hắn ta có ý đồ khác.
Vì cùng là nhữ nhị với nhau nên khi vừa nhìn thấy Vân Nhược Linh, Tô Thường Tiểu hơi mỉm cười nhẹ với nàng coi như chào hỏi.
Nàng ta bước tới trước, mắt đỏ như vừa mới khóc, nước mắt ngăn nước mắt dài, vẻ mặt buồn bã nhìn nàng: “Ly Vương thế nào rồi? Đang yên đang lành sao hắn lại bị ám sát?”
Vân Nhược Linh liếc nhìn vài viên quan đứng phía sau, sau đó nhìn Tấn Vương bên cạnh rồi nàng mới cười nói với Tô Thường Tiểu: “Chuyện này người hỏi ta ta cũng không biết, nhưng người có thể hỏi Tấn Vương xem, lúc sát thủ kia ám sát bọn ta có nói bọn chúng là người do Tấn Vương phái tới.”
“Cái gì?” Tấn Vương không thể tin vào những gì vừa nghe được, hắn ta nhìn chằm chăm Vân Nhược Linh: “Ngươi nói bậy, sao bổn Vương có thể phải người đến sát hại Lý Vương chứ? Ly Vương và bổn Vương là đường huynh đệ, chúng ta tình như thủ túc, sao bổn Vương có thể hại hằn?”
“Không phải ta nói, là thích khách kia nói, lúc ấy Vương gia cũng nghe được.
Nếu không người đợi Vương gia tỉnh lại thì có thể đích thân tới hỏi hẳn?” Vân Nhược Linh nói.
Tấn Vương giận dữ nói: “Chắc chắn là có
kẻ muốn vu oan cho bốn Vương.
Nếu để bổn
Vương bắt được nhất định sẽ lột da hắn.
Tô Thường Tiểu kéo tay áo của Tấn Vương: “Vương gia, người yên tâm, tất cả chúng ta đều tin tưởng người.
Người luôn tồn trọng huynh đệ, yêu thương đường huynh, tuyệt đối không thể làm ra chuyện này.
Còn về phần những tin đồn vô căn cứ đó, mong rằng Ly Vương phi không nhắc đến nữa, kẻo làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai huynh de.”
Nói xong, nàng ta liếc nhìn Vân Nhược Linh, sau đó kéo Tấn Vương đi vào trong điện.
“Các người đi đâu vậy?” Vân Nhược Linh lạnh lùng nói, nàng bước tới đứng chân trước mặt bọn họ.
Sao nàng lại cảm thấy Tô