Vẫn Nhược Linh nhưởng mày, điều kiện tốt như vậy sao?
“Hoàng thượng muốn ta làm gì? Lẽ nào muốn ta hạ độc Vương gia sao?” Vân Nhược Linh nói.
Liễu Công công lắc đầu: “Không thể hạ độc, tình trạng của Ly Vương rất nguy hiểm nên không cần hạ độc, người chỉ cần đứng bên quan sát, không cần cứu chữa, để tự sinh tự diệt là được.
Nếu ngài ấy trúng độc mà bị phát hiện, vậy cũng không có lợi cho chúng ta và Hoàng thượng.
“
Trong triều đình này, vẫn có nhiều quan lại cũ của tiên để
Trong giang hồ, cũng có rất nhiều bách tính trung thành với tiên để
Trong đó có rất nhiều cao nhân vô cùng
lợi hại, nếu việc hạ độc bị bọn họ tra ra được sẽ khơi dậy sự phẫn nộ của lão bách tính.
Và nếu để cho Thái hậu biết, Thái hậu sẽ
không bỏ qua chuyện này.
Làm gì thì làm, chỉ cần cái chết của Ly Vương không liên quan tới Hoàng thượng là được.
Bây giờ, để cho Ly Vương bị thương nặng mà chết là hợp lý nhất, những người khác sẽ không nghi ngờ Hoàng đế, Hoàng để có thể dỡ bỏ được lo lắng.
Vân Nhược Linh thở phào một hơi, chỉ cần không bắt nàng xuống tay hại chết Sở Diệp Hàn thì nàng sẽ còn cơ hội cứu Sở Diệp Hàn.
Nàng nói: “Ta chỉ cần ngồi yên không cứu chữa, chờ Vương gia chết là được phải không?”
Liễu công công xua tay.
“Không phải lúc nào cũng vậy mà còn phải giả bộ cứu chữa, miền cho kết quả cuối cùng là Ly Vương chiết là được.”
Vân