Giọng nói của Vân Nhược Linh lạnh lùng, “Nói tóm lại, bây giờ ta đã không còn thích vương gia nữa, vì vậy vốn dĩ sẽ không cần phải tranh giành bất kì điều gì với Nguyệt trắc phi nữa.
Nếu Nguyệt trắc phi đã muốn chăm sóc vương gia như vậy, bây giờ vương gia đã tỉnh rồi, bệnh tình cũng đã ổn định, nếu không sợ phiền phức, ta cũng có thể giao vương gia cho Nguyệt trắc phi chăm sóc, tỷ cũng không cần quan tâm nữa.
Nhưng mà, hoàng thượng cũng nói rồi, Ly vương phủ bắt buộc phải chữa khỏi bệnh cho vương gia, Nguyệt trắc phi, muội nhất định phải chữa khỏi bệnh cho vương gia, nếu như vương gia gặp phải bất cứ vấn đề gì, nếu mà hoàng thượng truy cứu chuyện này, muội nhất định đừng có trách tỷ đấy.
”
Nói xong, Vân Nhược Linh quay người đi ra bên ngoài sảnh lớn.
Nàng đã mệt mỏi cả ngày hôm nay rồi, sớm đã mệt mỏi rồi, vô cùng buồn ngủ.
Nếu những người này đã không tôn trọng người đại phu này, nên nàng cũng không cần ở lại đây làm phiền họ.
Trưởng công chúa nhìn thấy, chỉ về hướng cái bóng của Vân Nhược Linh và nói: “Nàng ta cũng quá kiêu ngạo rồi, đây là thái độ của nàng ta đối với chúng ta sao? Dù sao thì ta cũng là trưởng tỷ của nàng ta, hoàng đệ là phu quân của nàng ta, vậy mà nàng ta lại bỏ đi như vậy sao?”
“Thôi bỏ đi, để nàng ta đi đi, hoàng tỷ, Nguyệt Nhi, mọi người cũng mau quay về nghỉ ngơi đi, bổn vương mệt rồi.
” Sở Diệp Hàn nói.
Nam Cung Nguyệt bận bịu nói, “Vương gia, nếu hôm nay chàng cần người hầu hạ, vậy thì hãy để ta ở lại đây hầu hạ chàng nhé?”
“Được, đợi Mạch Lan quay trở về nàng hãy đến đây nghỉ ngơi.
” Sở Diệp Hàn nghĩ rằng sức khỏe của bản thân không tiện, cũng phải có một người hầu hạ, liền gật đầu.
Nam Cung Nguyệt trong lòng vui mừng khôn xiết, nhanh chóng lấy một cái ghế đẩu ngồi xuống trước giường, cẩn thận chăm sóc Sở Diệp Hàn.
Nàng ta nghĩ, vương gia đã tỉnh rồi, bên ngoài lại có nhiều thái y như vậy, nếu như có chuyện gì, nàng ta tìm thái y là được rồi.
Một mình nàng ta cũng có thể chăm sóc tốt cho vương gia, không cần đến Vân Nhược Linh.
Sau khi Vân Nhược Linh trở về Phi Nguyệt các, liền nằm lên trên giường, ngủ một giấc thật ngon, ngủ liền một mạch tới sáng hôm sau.
Giấc ngủ của Vân Nhược Linh không được sâu, vì vậy vào lúc bình minh nàng đã thức dậy, bắt đầu đi rửa mặt thay đồ.
“Vương phi, Triệu vương và Triệu vương phi đến rồi, còn có quản gia của Hiền vương phủ cũng đã đến rồi, bọn họ có mang theo lễ vật, họ nói là