Thiên Tài Huyền Linh Sư

Luyện Chế Vòng Như Ý


trước sau

Địa điểm ăn cơm vẫn định ở Thiên hương cư phòng Điệp Lan Hiên, Minh Dạ vẫn lạnh lùng nhìn Vệ Khanh, không khí cả phòng vẫn tiếp tục bảo trì đóng băng. Tần Ly cũng không biết phải làm sao, chỉ có thể ngồi bên cạnh Minh Dạ, tùy thời ngăn cản hắn động thủ. Ngoại trừ Tần Ly, vị trí còn lại bên cạnh hắn tự nhiên không có ai ngồi, ai cũng không dám ngồi quá gần hắn. Trừ bỏ vị trí trống bên cạnh hắn, tiếp theo chính là Tần Giác, dù không nhằm vào Tần Giác nhưng bạn học Tần Giác vẫn bị hàn khí đánh úp.

Đám người Lam Tiêu Tiêu Cũng nơm nớp lo sợ, tuy rằng không biết rõ cảnh giới của Minh Dạ, nhưng vẫn biết người này không hề đơn giản, vừa tiếp xúc liền biết cảnh giới của hắn cao hơn cảnh giới của bọn họ không phải là ít.

Liễu Hàn Vân khá trấn định, bởi vì bữa ăn này là chúc mừng hắn và Tần Ly tấn chức huyền linh tông, vì thế bây giờ hắn đang ngồi bên kia của Tần Ly. Lực chú ý của hắn đều tập trung trên người Tần Ly, người khác hắn đều tự động xem nhẹ.

Vệ Khanh tà khí dựa vào thành của ghế ngồi, ánh mắt quét qua Minh Dạ ở phía đối diện, sau đó nhấc đũa được đặt trên thành dĩa gắp một miếng thịt đưa qua chén của Tần Ly: “Bữa cơm này chính là chúc mừng ngươi, sao ngươi lại không ăn? Nếm thử một chút, hương vị quả thực không tồi.” – Nói xong còn nhìn Minh Dạ một cách khiêu khích, đôi mắt hoa đào le lói ánh sáng khác thường.

Huyệt thái dương của Tần Ly đập lên thình thịch, đau đầu vô cùng. Người này tại sao vẫn không chịu tỉnh ra, không thấy cái vị bên cạnh nàng lạnh đến mức có thể đông chết người sao?

Ánh mắt Minh Dạ nhìn chằm chằm chiếc đũa của Vệ Khanh, tay vừa muốn động đã bị Tần Ly nắm lại: “Ha ha, hôm nay không phải muốn chúng mừng chúng ta sao? Sao lại không ăn? Nào, mọi người đều ăn đi.” – Nói xong nàng dùng ánh mắt ra hiệu cho Nguyệt Diệu Thần cùng Hàn Hi Bạch. Hai người hiểu ý kéo Vệ Khanh xuống không để cho hắn làm khó Tần Ly.

Minh Dạ liếc Tần Ly một cái, sau đó cầm đũa gắp đồ ăn trong dĩa cắn một miếng, hơi thở trên người dần bình ổn lại.

Thật ra Minh Dạ không muốn để cho Tần Ly khó xử, nếu không hắn đã sớm động thủ giải quyết người khiêu khích hắn như Vệ Khanh. Nhìn Tần Ly tự mình gắp đồ ăn cho hắn, hắn cũng lười so đo với Vệ Khanh. Dù vậy, hắn cũng không thể dễ dàng buông tha cho Vệ Khanh, không thể giết hắn nhưng vẫn phải cho hắn một chút giáo huấn, Minh Dạ muốn làm Vệ Khanh uất ức trong chốc lát, hắn cũng gắp đồ ăn cho Tần Ly: “Ngươi cũng ăn một chút.”

Cùng lúc với Minh Dạ, Liễu Hàn Vân cũng gắp đồ ăn cho Tần Ly. Tần Ly nhìn cái chén đầy đồ ăn, trong lòng cười khổ không ngừng.

Bữa cơm cứ thế trôi qua trong không khí quỷ dị , Tần Ly kỳ thực ăn không vô, vẫn thấy tiêu hóa khó khăn như cũ, nhưng đáng ăn mừng là bữa cơm này xem như ăn được bình an,

Ăn cơm xong, trăng đã muốn lên đến đỉnh đầu, Tần Ly trở về tiểu viện, đóng kín cửa rồi trực tiếp đi vào Huyền Giới. Sau khi tấn chức, nàng đã tính toán xong, trước bài danh một tháng, ban ngày tu luyện trong phòng tu luyện, buổi tối tu luyện ở trong huyền giới. Một là có thể củng cố tu vi của nàng,, hai là có thể tranh thủ tăng thực lực trong một tháng thời gian.

Tần Ly đi vào Huyền Giới, không nhìn thấy Phượng Tiêu là Lam U lộ diện, nàng cảm thấy có chút kỳ quái. Thấy Khuynh Nhan đang lúi húi tìm kiếm vật gì đó, liền hỏi: “Phượng Tiêu và Lam U đâu? Sao lại không thấy hai người bọn họ?”

“Lúc ngươi đi ra ngoài, không phải là bọn chúng đang luận bàn sao? Hai người bọn họ cuối cùng bất phân thắng bại, cho nên đều bế quan tu luyện. Bọn họ bảo sẽ tái chiến khi xuất quan, Phương Tiêu còn nói nhất định phải thắng được Lam U. Ban đầu nhân gia còn tính gọi ngươi vào, hiện tại ngươi đã là huyền linh tông, là thời điểm cần có một kiện linh khí thích hợp. Giờ ngươi chưa dùng Kim Huyễn Linh được, cho nên nhân gia đành hướng dẫn ngươi tự tay luyện cho bản thân một kiện vậy.”

(MĐ: Ta chỉ là một con “Lam x Phượng” shipper :3 )

Tần Ly cũng rất muốn sở hữu một kiện linh khí, nhưng không ngờ nàng có cơ hội tự luyện cho mình, trên mặt vô cùng hưng phấn: “Thì ra ta còn có thể tự mình luyện chế linh khí sao? Khuynh Nhan, ngươi cũng có thể luyện chế linh khí à?”

“Đương nhiên, chủ nhân của nhân gia chính là phải toàn tài. Nó đây rồi, đây chính là luyện khí phổ, chỉ cần bị tung ra ngoài sẽ lôi kéo sự chú ý của tất cả các thế lực lớn, sẽ nổ ra tranh đoạt. Ngươi đọc qua làm quen, chờ ngươi đọc hết và hiểu được, ta đưa ngươi đi luyện khí thất.” – Khuynh Nhan đem quyển sách hắn vừa tìm được cho Tần Ly.

Tần Ly cầm quyển Luyện Khí Phổ màu xanh, trên bìa đề “Diễm Lân luyện khí thủ trát(*)”. Mở trang đầu tiên, nàng bắt đầu đọc. Thì ra ở thế giới này, trừ chức nghiệp tôn quý luyện dược sư, còn có chức nghiệp khan hiếm hơn – luyện khí sư. Một luyện khí sư cao cấp không những chế tạo ra được linh khí có uy lực lớn, mà còn nắm giữ được kỹ thuật khảm nạm.

(*)thủ trát: viết, sao lại bằng tay

Luyện khí sư chia là: luyện khí học đồ, luyện khí sư, luyện khí đại sư, luyện khí tông sư, luyện khí thánh sư. Học đồ là những người đang trong giai đoạn xây dựng trụ cột bằng cách nắm vững các tri thức luyện khí, có thể tự mình luyện chế những loại linh khí bình thường đơn giản. Luyện khí sư mới bắt đầu có thể luyện chế bảo khí có phẩm cấp.

“Khuynh Nhan, với tu vi hiện tại của ta có phải có thể sử dụng thánh khí rồi không?” – Tần Ly vừa đọc sách vừa hỏi.

“Nhân gia cảm thấy ngươi có thể luyện chế một loại linh khí có thể nuôi dưỡng được, như vậy, nếu cấp bậc của ngươi tăng lên, thì linh khí của ngươi cũng sẽ không ngừng tăng lên. Linh khí đi theo chủ nhân lâu thì độ phù hợp cũng sẽ không ngừng gia tăng, hơn nữa sau này khi cấp bậc của ngươi tăng lên, cũng không cần phải đổi loại linh khí khác. Kim Huyễn Linh tuy rằng cấp bậc tương đối cao, nhưng dù sao cũng không phải do chính ngươi luyện chế, không nhất định ngươi có thể dùng nó thuận tiện.” – Khuynh Nhan đề nghị.

“Ừ, ngươi nó có đạo lý, vẫn là chính mình tự luyện chế thì tốt hơn. Đúng rồi, tài liệu luyện linh khí và tài liệu khảm nạm đều có ở Huyền Giới sao?”

“Ngươi không cần lo lắng, năm đó chủ nhân để lại không ít tài liệu khan hiếm, đủ cho người dùng.”

Tần Ly gật gật đầu, tĩnh tâm xem những vấn đề cần chú ý khi luyện khí, nàng xem trọn hai ngày.

Lúc này ở cạnh tiểu viện của nàng, Minh Dạ nhìn trăng trên trời, đầu óc không ngừng lặp đi lặp lại câu hỏi làm thế nào để theo đuổi Tần Ly. Vốn hắn cũng không phải người nóng vội, hắn nghĩ từ từ sẽ đến. Nhưng bên cạnh nàng có quá nhiều nam nhân, một đám đều mang mưu đồ gây rối, hắn không thể không nóng nảy.

Đi thăm dò tư liệu của hai tên Vệ Khanh và Liễu Hàn Vân kia.” – Lời nói thầm của Minh Dạ vừa dứt, một bóng dáng bay lên giữa tiểu viện yên tĩnh, sau đó nhanh chóng chìm vào đêm tối.

Tần Ly nghiên cứu tương đối thành công, chuẩn bị thí nghiệm một chút. Khuynh Nhan mang Tần Ly đến một cung điện có hai tầng, bên trong có một gian phòng tên Trừ Tàng thất. Bên trong Trữ Tàng thất, huyền thiết và Nguyên Linh Tinh Thạch nằm rải rác khắp phòng. Tần Ly nhìn cái hòm nhỏ đặt ở một góc sáng sủa của căn phòng hỏi: “Trong hòm nhỏ đó có cái gì vậy?”

“Bên trong là tinh hạch của huyền linh thú, dùng để khảm nạm linh khí. Đã nghĩ kĩ muốn luyện chế linh khí gì chưa? – Khuynh Nhan hỏi

“Đã nghĩ kỹ rồi, luyện chế một cái vòng Như Ý. Bình thường có thể đeo ở cổ tay, khá là tiện lợi.” Tần Ly dùng một ngày để nghiên cứu nên dùng loại linh khí gì, cuối cùng quyết định chế tạo vòng Như Ý.

Khuynh Nhan chọn hai khối huyền thiết không quá lớn sau đó cầm thêm một khối ngân tinh thạch: “Hai loại tài liệu này có thể làm tài liệu chính luyện chế vòng, ngươi mang cái hòm kia theo, rồi lấy thêm một khối nguyên linh tinh thạch, ngươi có thể lập tức luyện chế rồi.”

Tần Ly lần đầu tiên luyện chế linh khí, trong lòng khó tránh khỏi khẩn trương. Khuynh Nhan mang nàng đi đến gian phòng bên cạnh, bên trong có một cái lò luyện lớn. Nhìn chiếc lò cổ xưa vô cùng, xem ra niên kỷ của nó cũng đã khá lâu.

“Các bước luyện chế ngươi cũng đã xem qua hết, bây giờ ngươi thực hành đi! Ngươi chưa dung hợp huyền hỏa, trước hết để nhân gia giúp ngươi khống hỏa, như vậy ngươi luyện chế cũng dễ dàng hơn một chút. Chờ đến khi ngươi dung hợp huyền hỏa, ngươi sẽ mở ra năng lực khống hỏa. Ngươi nên hiểu rằng, luyện dược và chế thuốc giống nhau, đối với khống hỏa, yêu cầu tương đối hà khắc, chẳng qua là độ lửa khác nhau.” – Khuynh Nhan bổ sung.

Tần Ly nhớ kỹ lời nói của Khuynh Nhan, nghiêm túc gật đầu.

Khuynh Nhan bắt đầu nổi lửa, Tần Ly đem một khối huyền thiết thả vào, ngọn lửa màu trắng không ngừng tăng lớn, độ nóng của lò luyện cũng tăng cao, dùng mắt thường có thể thấy được huyền thiết nhanh chóng tan chảy thành nước thép.

Tần Ly suy tư một chút ở trong đầu, bắt đầu điều động linh lực. Linh lực màu xanh nhạt rót vào trong lò từng chút một, nước thép được linh lực dẫn bắt đầu tạo hình.

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, nước thép đã ngưng tụ thành một chiếc vòng hình tròn hoàn hảo. Tần Ly thả vào một khối huyền thiết khác, cuối cùng là ngân tinh thạch. Nàng biết bước kế tiếp càng thêm phức tạp, dễ thất bại, phải vô cùng tinh tế khống chế linh lực của mình, bằng không sẽ dễ thất bại vô cùng. Khuynh Nhan ở bên cạnh quan sát từng động tác của Tần Ly, lâu lâu chỉ đạo nàng một chút, giúp nàng khống chế độ lửa.

“Tốt lắm, bây giờ chỉ cần chờ đợi.” Tần Ly lau mồ hôi, nàng cuối cùng cũng hiểu được luyện khí khó khăn đến cỡ nào. Khó nhất khống hỏa do Khuynh Nhan làm. nhờ có hắn giúp nàng khống hỏa, nàng luyện chế dễ dàng hơn rất nhiều. Cho dù là như thế, nàng vẫn cảm thấy linh lực mình có chút không đủ dùng. Nếu không phải thời khắc mấu chốt Khuynh Nhan ra tay giúp nàng, có lẽ linh khí của nàng sẽ không luyện chế được.

Năm ngày trôi qua, trừ bỏ đến dược viên hái Bích Linh quả ăn cho đỡ đói, nàng vẫn luôn bên cạnh lò luyện quan sát tình huống. Thật vất vả mới có thể thấy linh khí thành hình, trong lòng nàng hưng phấn không nói nên lời.

Linh khí đã thành hình, sau đó cần phải khảm phách (phách trong hồn phách) cho linh khi, còn gọi là khảm khí phách, cuối cùng là khảm bí văn. Tần Ly cầm lấy khỏa nguyên linh tinh thạch, dùng linh lực nhấc vòng Như Ý lên, sau đó nàng bắt đầu
dung hợp.

Nhìn thấy cả hai dung hợp hoàn mỹ, khóe môi Tần Ly nhếch lên. Vòng Như Ý màu bạc vô cùng hoa mỹ, nàng quyết định gọi nó là Như Ý Trạc Liễu. TIếp đó, nàng dùng linh lực mở ra ba lỗ trên vòng, chuẩn bị khảm bí văn.

Khuynh Nhan chọn cho nàng hai khỏa tinh thạch thánh thú cửu giai và một khỏa tinh hạch thánh thú bát giai. Vừa bỏ tinh hạch vào lò luyện, nang lượng cuồng bạo lập tức bộc phát dữ dội, thậm chí nàng còn có thể nhìn thấy thú ảnh hư ảo của ba thánh thú trong ngọn lửa. Tần Ly nhìn ba khỏa tinh thạch, trong lòng tưởng tượng về bộ dạng ba thánh thú khi còn sống cường đại cỡ nào, mà người có thể đánh chết bọn chúng, lấy được tinh hạch của bọn chúng – Huyền linh thần Diễm Lân còn cường đại hơn bọn chúng rất nhiều. Cường giả như vậy không thể không làm cho người ta bội phục. Ba khỏa tinh hạch cuối cùng cũng áp súc thành ba khỏa bảo thạch được khảm vào ba cái lỗ mà nàng đã mở sẵn. Từ lúc khảm khí phách cho đến lúc khảm bí văn đã qua được hai ngày.

Tần Ly nhìn vòng tay Như Ý đã chính thức hoàn thành, nàng khẩn cấp muốn thử uy lực của nó. Nàng lập tức lấy máu nhận chủ rồi đeo Như Ý lên cổ tay. Sau khi nhận chủ xong, Tần Ly thử dùng ý niệm, vòng Như Ý hoàn toàn có thể phóng to thu nhỏ theo ý của nàng.

Bảo khí có ánh sáng riêng của nó, theo màu sắc mà phân chia phẩm cấp, hoàng phẩm là màu đỏ, huyền phẩm là màu cam, địa phẩm là màu vàng, thiên phẩm là màu xanh lục. Thánh Khí chia theo phẩm cấp như trên như khác màu, theo thứ tự là màu xanh lá non, xanh lam, tím và trắng. Bán thần khí và thần khí sẽ không sáng lên, bởi vậy huyền giới của Tần Ly vẫn bị người khác hiểu nhầm là linh khí bình thường.

Nhìn vòng tay màu bạc sáng lên ánh sáng màu xanh non, Tần Ly biết chính mình đã luyện thành công một chiếc thánh khí hoàng phẩm.

Sắc trời dần đổi, lúc Tần Ly ra khỏi Huyền Giới đã là buổi sáng hôm sau. Tần Ly vươn vai chuẩn bị đi ra tìm Minh Dạ. Nàng đã đáp ứng hắn hôm nay sẽ dẫn hắn đến Liên Minh Luyện Dược Sư tìm Trần lão, sau đó nàng sẽ đến phòng tu luyện.

Đến phòng bên cạnh, nàng gõ cửa: “Minh Dạ, ngươi có đó không?”

CHỉ trong chốc lát, cửa viện liền mở ra, hôm nay Minh Dạ mặc một thân cẩm bào đen, cổ tay đính kim tuyến, miếng ngọc bội được treo lủng lẳng trên đai lưng màu vàng. Nhìn qua, cả người đầy tinh thần sáng láng, phú quý xa hoa. Trừ lần đó ra, hôm nay hắn lại không mang mặt nạ, làm cho Tần Ly ngây ngẩn cả người một lần nữa.

(MĐ: Ca thật vô sỉ, ca dùng sắc dụ :3)

Minh Dạ thấy Tần Ly lấy bộ dáng ngây ngốc nhìn mình, khóe miệng vừa lòng giơ lên: “Nữ nhân, sớm a!” – Trong thanh âm có chút khàn, so với bình thường càng thêm có sức quyến rũ.

“Ăn mặc long trọng vậy để làm chi?” – Tần Ly giật mình tỉnh lại, nhíu mày.

“Xấu hổ sao? Bản thiếu cảm thấy mặc như vậy rất tốt. Nữ nhân, ngươi mặc trang phục nữ vẫn rất đẹp.”

“Trang phục nữ không được thuận tiện.” – Tần Ly vẫn ăn mặc giống như bình thường, một đầu tóc được búi lên đỉnh đầu, một thân nam trang màu trắng.

Minh Dạ bình thường thích đeo mặt nạ vì chán ghét người khác nhìn thấy hắn, nhưng thấy Tần Ly ngây ngốc trước gương mặt này của hắn, hắn đột nhiên không còn muốn đeo mặt nạ nữa. Mặt nạ nằm trong không gian giới chỉ của hắn, nghĩ nghĩ một hồi, hắn không lấy ra nữa: “Đi thôi, không phải muốn ra ngoài tìm Trần lão sao? nhanh một chút!”

Thật ra tìm Trần lão cũng chỉ là một cái cớ mà thôi, hắn hoàn toàn có thể sai thuộc hạ đi tìm Trần lão, sở dĩ hắn nói hắn muốn tìm Trần lãolà vì hắn muốn cùng Tần Ly đi dạo một lát mà thôi.

Tần Ly nhìn Minh Dạ nói: “Ngươi vẫn nên đeo mặt nạ lên đi, ta sợ lát nữa mọi người sẽ vây lại.”

Minh Dạ lấy mặt nạ từ không gian giới chỉ ra đeo lên, Tần Ly đánh giá, quả nhiên như vậy sẽ tốt hơn, tuy rằng khí chất vẫn mỹ lệ, nhưng vẫn đỡ hơn gương mặt khuynh đảo chúng sinh kia.

Tuy rằng Minh Dạ che mặt đi, Nhưng hai người bọn họ đứng cạnh nhau vẫn chói mắt vô cùng. Từng đám đệ tử dọc đường họ đi bất giác dừng chân lại đưa mắt nhìn bọn họ, Tần Ly nổi lên một trận phiền muộn, nàng nổi lên ý nghĩa nàng có nên đội mặt nạ luôn không. Hai người ra khỏi học viện, một đường hướng về Liên Minh Luyện Dược Sư.

Trên đường đi, hai người đi ngang qua một tiệm may quan áo, Minh Dạ liếc mắt một cái liền chú ý đến một kiện xiêm y trắng vô cùng thướt tha. Hắn quay qua Tần Ly nói: “Nữ nhân, ngươi tự mình đến đó trước, lát nữa ta sẽ đến sau.”

Tần Ly không biết hắn muốn giở trò gì, nhưng vẫn nghe lời Minh Dạ mà đi trước.

Đến Liên Minh Luyện Dược Sư, nàng vô tình gặp một ông lão mặc trường bào màu xanh, bên cạnh lão là hai thiếu niên hơn mười tuổi, trong đó có một người là Trần Tường.

Hắn vừa nhìn thấy Tần Ly, lập tức cắn răng nói: “Tần Ly, ngươi tới đây làm gì?”

“Nực cười, ta đi đâu thì liên quan gì tới ngươi, chẳng lẽ ta còn phải xin phép trước ngươi một tiếng sao? Trần Tường, kiện quần áo lần trước mặc được không?”

Trần Tường vừa nghe Tần Ly nói, cảnh tượng chật vật ngày đó liền hiện rõ mồn một trong đầu hắn. Đều là tại Tần Ly này làm hại hắn mất mặt như vậy: “Ông nội, ca ca, nàng chính là người lần trước hại ta xém tí nữa chết cháy.”

Tần Ly âm thầm buồn cười, ngày đó hắn chạy trốn còn nhanh hơn cả thỏ, hôm nay hắn vừa tìm được chỗ dựa vững chắc thì lại làm ra vẻ dũng mãnh. Nàng thật muốn chóng mắt xem những người này có ý định gì!

“Ngươi là Tần Ly? Là tân sinh tấn chức huyền linh tông ngày hôm qua sao?” – Thiếu niên có diện mạo tương tự Trần Tường hỏi.

“Là ta thì như thế nào? Có vấn đề gì sao?” – Đuôi lông mày Tần Ly khẽ nhướng, tu vi Võ Tông nhị giai. CHẳng lẽ người mà Vệ Khanh nói chính là hắn?

Trần Tường khẽ hừ một tiếng: “Tần Ly, ngươi đừng đắc ý quá sớm, đừng tưởng rằng huyền linh tông thì đặc biệt hơn người.”

“Tiểu Tường, câm miệng. Lão phu hỏi ngươi, ngươi có phải là nữ hài tử đã thăng tam phẩm luyện dược sư khi mười tuổi của ba năm trước không?” – Ông lão áo xanh cũng không ngu, tôn tử của mình như thế nào hắn cũng hiểu rõ. Huống hồ chi nếu đứa nhỏ này thật sự là Tần Ly kia, hắn càng không thể để cháu hắn dại dột trêu chọc nàng, nàng là mầm tốt là Liên Minh minh chủ xem trọng.

Tần Ly không trả lời, xem như thừa nhận.

Trần Tường bị gia gia rống một tiếng, trong lòng càng thêm không phục, ánh mắt nhìn Tần Ly càng thêm âm ngoan.

Trong lúc đó, Minh Dạ cầm xiêm y đã mua được phóng vào không gian giới chỉ. Hắn vội vã bay một đường đến Liên Minh Luyện Dược Sư, mắt hiện lên sự vui vẻ khi thấy bóng dáng của Tần Ly đứng ở cửa. Trần Tường đứng đối diện Tần Ly cảm nhận được hơi thở cường đại của Minh Dạ, hắn nhanh chóng che dấu dấu âm ngoan trong mắt.

“Sao lại đứng ở đây? Đợi ta sao?” – Minh Dạ tự nhiên cũng để ý thấy ba ông cháu đối diện Tần Ly.

“Ừ, chờ ngươi đến rồi cùng nhau vào, chúng ta đi thôi!” – Tần Ly nói xong, lướt qua ba người bọn họ, sóng vai Minh Dạ cùng lên lầu. Minh Dạ liếc mắt bọn họ một cái khi đi ngang qua bọn họ.

Ông lão áo xanh nói với hai người cháu trai: “Hai người các ngươi nghe cho kỹ, học trong học viện, cách xa Tần Ly một chút, nàng không phải là người mà các ngươi có thể trêu vào! Nhất là tiểu Tường, ngươi đừng cho là ta không biết tâm tư của ngươi. Tiểu Phi, sau khi trở về, ngươi cố gắng tu luyện, tranh thủ tiến vào hàng ngũ mười người đứng đầu của học viện bài danh.”

Trần Phi trịnh trọng gật đầu, Trần Tường cũng đáp cho có lệ: “Gia gia, ta đã biết.”

“Tốt lắm, hai người các ngươi trở về học viện đi, không có việc gì là tốt rồi, tu luyện cho tốt, đừng có gây chuyện thi phi khắp nơi.” – Ông lão áo xanh không tiếp tục để ý tới hai người, chậm rãi cất bước đi lên lầu. Ông lão áo xanh là thanh y trưởng lão, tên là Trần Mậu, so với Liễu Thấm còn cao hơn một bậc, hiện tại lão đã đạt tới bát phẩm luyện dược sư trung cấp.

Sau khi Tần Ly và Minh Dạ lên lầu, tìm được Trần lão, kể chút chuyện xảy ra ở học viện trong thời gian gần đây. Cuối cùng ba người quyết định để Trần lão tiếp tục ở lại Liuên Minh Luyện Dược Sư, hai người có việc gì cũng dễ tìm Trần lão.

Bởi vì Liễu Thấm đồng thởi đảm nhiệm chức vụ trưởng lão học viện, nàng cũng không thường xuyên có mặt ở Liên Minh Luyện Dược Sư. Sau đó, bọn họ rời khỏi phòng Trần lão dự định nhanh chóng trở về học viện, Tần Ly muốn tranh thủ đến phòng tu luyện xem một chút.

Trời không thuận lòng người, kết quả vừa mới ra khỏi phòng, một gã sai vặt lập tức chạy đến, nói là Thanh y trưởng lão mời hai người họ qua. Tần Ly nắm chắc đến tám phần người đó chính là ông lão áo xanh lúc nãy, vì thế nàng quay sang Minh Dạ, nói: “Bằng không ngươi về trước đi, một lát nữa ta sẽ trở về.”

“Ngươi đi đi, ta chờ ngươi dưới lầu.”

Minh Dạ chậm rãi đi xuống lầu, Tần Ly theo gã sai vặt đi gặp thanh y trưởng lão/

Truyện convert hay : Chớ Chọc Phúc Hắc Cuồng Phi

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện