“Anh… Phong Thiên Tuyết nhất thời im lặng.
“Nghỉ ngơi cho tốt” Dạ Chẩn Đình tháo khăn tắm bên dưới người ra, chậm rãi mặc quần áo vào.
“Anh đã có vợ chưa cưới rồi, sau này đừng đụng vào tối nữa!” Phong Thiên Tuyết cố gắng đàm phán với anh, “Hay là anh buông tha cho tôi đi, tôi không muốn ảnh hưởng đến tình cảm của hai người, cũng không muốn bị người ta nhằm vào…”.
“Cô đánh giá quá cao bản thân mình rồi.” Dạ Chẩn Đình ngắt lời cô, lạnh lùng nói: “Cô không ảnh hưởng đến điều gì được.
Khi anh đứng dậy, tiện tay đặt lại cái gối trên giường, “Về phần bị nhằm vào là vì bản thân cô quá ngu ngốc”
“Anh…”
“Ngoan ngoãn ở lại đây” Dạ Chấn Đình mang giày vào, nhanh chóng rời đi.
Phong Thiên Tuyết nhìn theo bóng lưng của anh, rất phiền muộn, mấy phút trước anh và Lăng Long còn thân mật thể hiện tình cảm, giờ lại đến chiếm đoạt cô.
Điều khác biệt là Lăng Long có thể được công khai trước mặt mọi người, còn cô giống như một người tình không thể ra ngoài ánh sáng, chỉ có thể trốn sau lưng.
Cảm giác này thật kinh khủng…
Cô rất muốn chấm dứt,