Edit: Mavis Clay
“Xem ra cường giả cấp cao Huyết Hồn đều không phải người thường.” Khúc Lam Y nói, tới nay đã có không ít lần đối mặt chiến đấu với Huyết Hồn, có cao có thấp, kẻ có thể được coi là cường giả cấp cao là Đồ đại nhân, còn có kẻ đã bị Vân Phong lấy linh hồn nuốt chửng.
Cấp cao của Huyết Hồn năng lực bất phàm, kẻ nà cũng có khả năng sức mạnh quần hùng, bây giờ nhìn lại, vấn đề Xuân Phong Trấn thực sự rất khó giải quyết.
“Đúng thế, nếu không ta đã chẳng thể nào chỉ có thể bí mật quan sát, sợ sẽ kinh động tới Huyết Hồn, phí công điều tra tới giờ.” Mạch Nguyên Bộ nhíu mày nhìn Vân Phong, “Nha đầu, con biết người như thế?”
Vân Phong gật đầu, “Con biết người có năng lực chạm vào linh hồn, tuy nhiên… năng lực đặc biệt của nàng không liên quan tới thực lực.”
Mạch Nguyên bộ nhíu mày, “Nói như vậy, chỉ có thể vào lúc mấu chốt mới để người này làm việc.”
Vân Phong gật đầu, Khúc Lam Y nhìn nàng, “Nàng nói tới Cung Thiên Tình?”
“Đúng thế, tử hoả của thiên tình có thể đốt cháy được linh hồn của con người.”
Mạch Nguyên Bộ nghe vậy lập tức ngạc nhiên, “Thực sự không ngờ con lại biết một người có khả năng như thế đấy.”
Vân Phong cười, “Do cơ duyên xảo hợp thôi, cũng nhờ tổ tiên nói mà biết được năng lực của Thiên Tình.”
Mạch Nguyên Bộ cười lớn, “Có người như thế là tốt rồi, đỡ tốn công chúng ta, cũng nhiều hơn một phần thành công.”
“Mạch tiền bối có biết căn cứ Huyết Hồn ẩn ở Xuân Phong Trấn có quy mô thế nào không? Chỉ có một cường giả trấn giữ thôi sao?” Khúc Lam Y hỏi, trước hết bọn họ phải nắm giữ được lực lượng mà cứ điểm Huyết Hồn có đã, đồng thời để có một chuẩn bị tốt hơn.
“Trước mắt ta chỉ mới tra được cứ điểm này nằm ở Xuân Phong Trấn, người có thực lực cao nhất là người kia, thủ vệ của cứ điểm này rất ít, dù sao cũng đặt ở Xuân Phong Trấn, để tránh bị chú ý chỉ có thể làm như vậy.
Chẳng qua ta thấy tên cường giả kia nói có thể lấy một địch mười cũng không phải là quá.”
“Nói như vậy, mục tiêu chính của chúng ta chỉ có duy nhất kẻ kia, còn lại tạm thời chưa cần tính tới.” Vân Phong giương mắt, Mạch Nguyên Bộ khẽ nhíu mày, “Mọi chuyện đều cần phải chuẩn bị kỹ càng, cứ điểm Huyết Hồn có tính chất rất linh hoạt, tốc độ tiếp viện cũng nhanh, muốn một lần thành công cần phải đặt nặng vấn đề chuẩn bị.”
Khúc Lam Y cười, “Đủ rồi, về nhân số chắc chắn là đủ, ta và tiểu Phong Phong, có năng lực của Cung Thiên Tình trợ giúp, có Mạch tiền bối, hơn nữa…”
Vân Phong cười, hơn nữa nàng còn có năm ma thú khế ước, với đội hình này trừ phi thực lực của đối phương vượt xa hơn quá nhiều cấp, thì để bắt được một người… hẳn là không thành vẫn đề.
“Ha ha, ta quên mất thân phận của Vân Phong, có ma thú khế ước cũng là một động lực, nói như vậy là đã chuẩn bị đủ về nhân lực rồi.” Mạch Nguyên Bộ cười, Vân Lan cực kỳ tán dương nàng, Triệu Hồi Sư ngũ hệ, đây là đoá hoa tuyệt thế thứ hai mà Vân gia đã ra đời đến nay.
“Chỉ cần có thể giúp một tay là được rồi.” Vân Phong mỉm cười với Mạch Nguyên Bộ, ông trông cực kỳ vui, “Tốt lắm, gọi người bạn kia của con tới đi, chúng ta có thể lên đường.”
Chưa tới ba ngày, Cung Thiên Tinh đã tới Vân gia trong Nội Vực, lúc đó Cung Thiên Tình đang chế dược ở khoa chế dược, vùi đầu khắc khổ vì kỹ thuật chế dược, vừa nghe Vân Phong tới tìm nàng, Cung Thiên Tình lập tức đặt mọi chuyện đang làm xuống chạy tới Vân gia.
Mặc dù chưa qua bao lâu kể từ lần chia tay từ cuộc thi chế dược lần trước, nhưng lần gặp mặt đó khá vội vã, chưa nói được mấy câu, nên lần này Cung Thiên Tình rất phấn khích khi được gặp Vân Phong, hai người hàn thuyên với nhau một hồi.
Cung Thiên Tình chủ động hỏi, “Lần này ngươi gọi ta có phải cần giúp chuyện gì không?”
Vân Phong gật đầu, kể lại sự tình cho nàng nghe, cũng nói cần có năng lực của nàng.
Cung Thiên Tình nghe xong khẽ run người, “Nói như vậy… huynh ấy chưa chết?”
Vẻ mặt Vân Phong bối rối, nàng vẫn không bao giờ quên chuyện U Nguyệt và tình cảm của hắn với Thiên Tình, vừa nảy mầm đã bị cắt đi một cách tàn nhẫn, dung mạo của nhị ca lại y hệt U Nguyệt, không biết có khiến Thiên Tình thấy khó chịu hay không.
Giữa hay người vẫn còn tình cảm, nếu như nhị ca có thể sống lại, Thiên Tình sẽ có suy nghĩ gì? Vân Phong chợt thấy không đành lòng, không đành lòng để nàng đi cùng mình, không đành lòng để nàng thấy Vân Khải giống y hệt U Nguyệt.
“Ta ổn, hắn là Vân Khải nhị ca của ngươi, không phải là U Nguyệt.” Cung Thiên Tình hít sâu, “U Nguyệt… đã không còn nữa rồi.”
Cổ họng Vân Phong chợt thấy lợn cợn, không nói nên lời, biết rõ là người đã không còn ở đây, nhưng với người giống hệt thì tình cảm trong lòng vẫn sẽ không kiềm được tôn ra.
Lúc mình nhìn thấy U Nguyệt chẳng phải cũng thế sao? Tình cảm trong lòng cơ bản không thể nào kiềm nén được, khí đó Vân Phong rõ ràng biết Vân Khải đã không còn ở đây, nhưng cuối cùng vẫn nghĩa vô phản cố xông tới.
Vân Phong cười khổ, Cung Thiên Tình mỉm cười, “Đừng như thế, ta có thể giúp người là tốt lắm rồi.’
Vân Phong gật đầu, “Cực khổ cho ngươi rồi, Thiên Tình.”
Nàng cười, “Không sao, nhị ca của ngươi có thể sống lại, tâm nguyện của U Nguyệt coi như cũng được hoàn thành rồi.”
Vân Phong gật đầu, U Nguyệt chết đi đồng thời có thể giúp Vân Khải sống lại, nếu như hắn không chết, linh hồn Vân Khải sẽ không bao giờ được đầy đủ.
Mạch Nguyên Bộ sau khi thấy tử hoả của Cung Thiên Tình thì rất ngạc nhiên, ngọn lửa trông không đốt cháy được thứ gì lại có thể chạm thẳng được vào linh hồn.
“Thực lực của nàng thấp quá, đưa nàng theo bên cạnh chúng ta sẽ gặp khó khăn hơn.” Mạch Nguyên Bộ nghiêm túc nói, Cung Thiên Tình hơi đỏ mặt lên vì ngượng.
Vân Phong cười, “Mạch tiền bối không cần phải lo về điều này, vào lúc cần thiết Thiên Tình xuất hiện là được.” Chỉ cần đưa Thiên Tình vào trong Long Điện, cho dù bọn họ có đánh nhau quyết liệt tới cỡ nào cũng sẽ không ảnh hưởng tới nàng, vào lúc mấu chốt đưa Thiên Tình ra là được rồi.
“Nếu con đã giải quyết được vấn đề này thì tốt rồi.” Mạch Nguyên bộ cười, “Cứ như vậy đi, đừng ở nhà mãi nữa, chúng ta có thể lên đường được rồi.”
Chuẩn bị xong xuôi, Cung Thiên Tình được Vân Phong đưa vào Long Điện, ba người cứ thế rời khỏi Nội Vực tiến tới Đông Đại Lục, một lần nữa đặt chân lên Xuân Phong Trần mà Vân Phong không thể nào quen thuộc hơn.
Quay lại Xuân Phong Trấn, tâm cảnh của Vân Phong đã khác trước rất nhiều, người Vân gia lúc này đã rời khỏi Đông Đại Lục, như vậy cũng tốt, nàng sẽ không cần phải cố kỵ điều gì nữa.
Đưa mắt nhìn phong cảnh và kiến trúc mà mình quen thuộc, nghĩ tới việc Huyết Hồn đang ở đây, ngọn lửa trong lòng Vân Phong lại bùng lên.
Vân Phong và Khúc Lam Y mang theo mặt nạ Thiên ảnh, gương mặt của họ trở nên xa lạ với người Xuân Phong Trấn, Xuân Phong Trấn cũng rất đặc biệt, có không ít người lạ qua lại nơi đây, vì thế ba người đi lại trong trấn không bị bất kỳ ai chú ý tới.
Mạch Nguyên Bộ dẫn Vân Phong và Khúc Lam Y tới một nơi hảo lánh trong Xuân Phong Trấn, tới nơi, ba người ẩn trong một khúc cua, cách đó không xa là toà nhà nhỏ.
“Chính là nơi đó.” Mạch Nguyên Bộ hạ giọng, Vân Phong và Khúc Lam Y đưa mắt quan sát, ở đó không có bất kỳ ai, vẻ ngoài trông cực kỳ bình thường, thi thoảng có người ra vào từ bên trong, cũng chỉ là những người bình thường, thực lực cũng rất thấp, không đáng kể.
Mạch Nguyên Bộ đợi hai người quan sát xong, đưa hai người rời khỏi, tìm một chỗ trong trấn ngồi xuống, Mạch Nguyên Bộ nói, “Nha đầu Vân Phong, con có ấn tượng gì với Vương gia trên Xuân Phong Trấn không?”
Vân Phong bất lực, “Các gia tộc lớn nhỏ ở Xuân Phong Trấn không hề ít, qua mấy năm phát triển phải tới mấy chục rồi.
Con cơ bản không chú ý tới chuyện mấy gia tộc, nếu Huyết Hồn cố tình làm việc bí ẩn, con sẽ càng không biết.”
Mạch Nguyên Bộ khẽ nhíu mày, “Con nói cũng phải, cứ điểm Huyết Hồn hiện giờ đang ở trong Vương gia kia, muốn vào trong sợ rằng không thể dùng sức mạnh được, ta cũng chỉ quan sát ở ngoài mà thôi, cơ bản chưa vào bên trong.”
“Mạch tiền bối nói có lý, chưa tìm hiểu rõ ràng thì chưa nên tuỳ tiện hành động, e sẽ dính bẫy của đối phương.” Khúc Lam Y nói, Vân Phong tỏ vẻ đồng ý, Vương gia là một tiểu gia tộc tầm thường, hỏi tin về một gia tộc thế này hẳng sẽ không quá khó.
Nhưng sự thật không đơn giản như Vân Phong đã nghĩ, mặc dù Vương gia là một tiểu gia tộc, nhưng Huyết Hồn đã cố ý phong toả lại toàn bộ mọi tin tức, cả ngày ba người chỉ có thể thấy được những thái độ hờ hững của mọi người về Vương gia, không nói được bất kỳ cái gì, ai cũng chỉ có một câu “Vương gia chỉ là một tiểu gia tộc mà thôi”, bình thường không hề có bất kỳ nổi trội nào cả, ai lại chú ý tới bọn họ?
Cuối cùng đành phải không công mà lui, có hỏi thêm cũng không biết thêm được gì, ba người quyết định không tiếp tục tìm hiểu nữa, quá đeo bám sẽ khiến Huyết Hồn nghi ngờ, bức dây động rừng sẽ phản tác dụng.
Nghĩ tới nghĩ lui, Vân Phong chợt nghĩ tới một khả năng có thể biết được về Vương gia, đó chính là Vân gia.
Mai gia giống Vân gia vẫn luôn căm sreex ở Xuân Phong Trấn, hẳn sẽ biết được mọi chuyện lớn nhỏ ở Xuân Phong Trấn.
Đây cũng là cơ hội cuối cùng, nếu như Mai gia vẫn không biết gì về Vương gia, Vân Phong cũng hết cách, chỉ có thể liều xông vào một lần.
Tới dinh thự Mai gia, Mai gia lại khá giống với Vân gia ngày trước, cho dù có nổi danh thế nào, dinh thự vẫn không thay đổi quá nhiều.
Dinh thực Mai gia vẫn giống như ngày trước, chỉ là trông có khí thế hơn trước đây.
Mặc dù không bằng với Vân gia, nhưng địa vị của Mai gia vẫn đứng số một số hai ở Xuân Phong Trấn, có rất nhiều chuyện Vân Cảnh cần Mai gia trợ giúp, chứ nếu không chuyện gì Vân Cảnh cũng phải tự mình làm thì mệt chết mất.
Vân Phong không nói ra tên họ của mình, chỉ nói là người Vân gia tới chơi, chỉ chốc lát sau đã có người mời ba người vào trong.
Gia chủ Mai gia tự mình tiếp đón, Mai Băng cũng đứng ngay bên cạnh, Vân Phong, Khúc Lam Y và Mạch Nguyên Bộ tiến vào bên trong Mai gia, Mai Nhiên tươi cười tiếp đón, “Người Vân gia tới chơi, Mai gia thật sự vui mừng khôn xiết.”
Vân Phong cười, có thể nhận ra được sự khẩn trương của Mai Nhiên, nhớ ngày đó giữa Vân gia và Lâm gia đấu nhau, Mai gia nếu như có thể tỏ rõ lập trường của mình thì bây giờ có lẽ cũng đã một bước lên mây cùng Vân gia rồi, đáng tiếc… cơ hội đã bỏ qua sẽ không quay trở lại.
Trong lòng Mai Nhiên sao lại không hiểu đạo lý này, mặc dù quyết định sai lầm lúc đó không mang lại bất kỳ rắc rối nào cho Mai gia, nhưng cũng đã khiến cho Mai gia vụt mất nhiều cơ hội lớn, mặc dù chuyện này đã trôi qua nhiều năm, trong lòng Mai Nhiên vẫn luôn canh cánh.
Vân gia đã hoàn toàn rời khỏi Xuân Phong Trấn, Mai gia đã mất cơ hội để nịnh bợ, chỉ có thể thở dài, không ngờ rằng hôm nay lại có người Vân gia đích thân tới thăm.
“Ba vị mau ngồi!” Mai Nhiên cười ha hả nói, Mai Băng vội vàng gọi dâng trà, ba người Vân Phong ngồi xuống, vẻ mặt không chút thay đổi, Mai Nhiên cười ngồi xuống, “Không biết ba vị hôm nay tới đây là vì chuyện gì?’
Vân Phong hắng giọng, “Là thế này, Vân Cảnh nhờ chúng ta tới chuyển lời, Vân Cảnh nói không quên được cảnh vật Xuân Phong Trấn, vẫn luôn nhung nhớ nơi đây, hy vọng Mai gia có thể cai quản thật tốt, khiến dân chúng ở đây có thể an cư lạc nghiệp.”
Mai Nhiên cực kỳ vui vẻ gật đầu, “Vân Cảnh cứ yên tâm, có Mai gia ở Xuân Phong Trấn, chắc chắn sẽ không để ông phải thất vọng.”
Vân Phong gật đầu, ánh mắt hơi tối đi, “Còn có một việc, Vân Cảnh rất chú ý tới tình hình phát triển mất năm nay ở Xuân Phong trần, Mai gia chủ có thể nói sơ qua một chút không, ta cũng có thể tiện về chuyển lời.”
Mai Nhiên cười khan gật đầu.
“Tiểu Băng, mau đi lấy bản ghi chép lại đây, để ba vị xem qua thử.”
Mai Băng lập tức gật đầu xoay người chạy đi, Khúc Lam Y hỏi, “Bản ghi chép?”
Mai Nhiên cười ha hả vuốt chòm râu của bản thân, nói, “Xuân Phong Trấn phát triển mấy năm qua đều được ghi lại vào hồ sơ, tình hình phát triển của các gia tộc lớn nhỏ, tình hình của các cửa hàng, và một số tình hình khác, toàn bộ đều được ghi lại ở bên trong, tuỳ ba vị quan sát.”
Chỉ chốc lát sau Mai Băng đã trở lại, trong tay là bản ghi chép vừa dày vừa nặng, thả lên bàn cạnh Vân Phong, “Ba vị cứ từ từ xem, chưa xem xong cứ việc ở lại Mai gia.”
Vân Phong cười, “Đã làm phiền rồi, hy vọng Mai gia chủ đừng báo cho ai biết việc ba người chúng ta tới đây.”
Mai Nhiên cười lớn, “Biết rồi, ba vị cứ yên tâm.”
Cuốn ghi chép này thực sự như Mai Nhiên nói, cái gì cũng được ghi lại, bản ghi chép to và dày như thế này khó mà xem hết ngay lập tức được, ba người ở lại Mai gia vài ngày, cẩn thận xem chuyện được ghi lại bên trong, cuối cùng đã tìm được lời nói về Vương gia.
Vương gia đó giờ vẫn là một tiểu gia tộc tầm thường ở Xuân Phong Trấn, bình thường dựa vào buôn bán nông sản để thu lợi nhuận, suy cho cùng cũng giống như nông dân bình thường, lợi nhuận thu vào không nhiều lắm, vừa đủ để duy trì gia tộc chứ không dư ra nên Vương gia vẫn luôn rất đơn giản, không có người có thực lực xuất sắc nên không thu hút bất kỳ sự chú ý nào.
“Nếu là bình thường xem ra đây chỉ là một tiểu gia tộc mà thôi, cơ bản không có nghi vấn để tìm thấy.” Khúc Lam Y khép lại bản ghi chép, Mạch Nguyên bộ nhíu mày, “Au cũng sẽ không chú ý tới một tiểu gia tộc như thế, chẳng có gì bất thường, có lẽ đây cúng chính là nguyên nhân mà Vân gia không phát hiện ra trong nhiều năm.”
“Chỉ sợ luôn là một tiểu gia tộc tầm thường, may mà cuối cùng cũng có chút đầu mối có thể tìm ra, đã có mua bán là sẽ có tiếp xúc với người ngoài.”
“Ý của nha đầu là?” Mạch Nguyên Bộ nhướng mày, Vân Phong cười, “Cho dù thế nào cũng phải tới Vương gia đã mới tìm hiểu rõ được ngọn ngành.”
Ngày tiếp theo, ba người tới trước cửa tiểu viện Vương gia, nơi gọi là Vương gia này rất nhỏ, diện tích tiểu viện cùng lắm chỉ chứa được có mười mấy người, diện mạo ai nấy đều rất bình thường, hơn nữa thực lực cũng như bình thường.
“Các vị là…?” Một người Vương gia đi tới tò mò quan sát ba người Vân Phong, nàng cười, “Vương gia chủ có đó không? Chúng ta tới để nói chuyện làm ăn.”
“Nói chuyện làm ăn?” Lại một người nữa của Vương gia đi tới, ánh mắt nghi ngờ quan sát Vân Phong, “Các ngươi là người phương nào? Vương gia chúng ta có mối hàng cố định cả rồi, không cần nói chuyện làm ăn thêm với người ngoài nữa, gia chủ không có ở đây, các ngươi có thể đi được rồi.”
Khúc Lam Y cười nhìn lướt vào trong, người nói chuyện cảnh giác dùng cơ thể che lại ánh mắt của hắn, ánh mắt Khúc Lam Y hơi tối đi, “Buôn bán thôi mà, chúng ta thành tâm mà tới.”
“Gia chủ thực sự không có ở đây, các ngươi có thể đi được rồi.” Rất khoogn khách khí đuổi người, “Nếu gia chủ đã