Edit: Mavis Clay
Kể từ lần trước có cảm giác bị ai đó quan sát, Vân Phong trở nên nhạy cảm hơn, bất kể là ở đâu, trong hoàn cảnh nào, đều đề cao cảnh giác gấp mấy lần, trong lòng cứ luôn có cảm giác trong tháp Niết Bàn này có người khác nữa.
“Nha đầu này đề phòng mạnh thật, ta chỉ lỡ một chút thôi mà lại khiến nàng cảnh giác như thế.” Trong bóng tối một người cười ha hả, duy trì khoảng cách nhất định bí mật quan sát hành động của Vân Phong, nhìn vẻ mặt đa nghi của nàng, ánh mắt vui vẻ.
Bóng bên cạnh không nói gì, chỉ trừng mắt với người vừa nói, mắt nhìn về phía Vân Phong ở trong, trong lòng cũng không khỏi cảm thán vài câu, sự cảnh giác của cô gái này thực sự rất mạnh, gió lay cỏ động cũng không bỏ qua, sự nhạy cảm với ngoại cảnh tăng cao tới mức khiến người khác khó tin.
“Đợi đi, nha đầu này sớm muộn gì cũng sẽ tới chỗ của chúng ta.” Bóng kia cười híp mắt nói, người nói chuyện vung tay lên biến mất, người bên cạnh nhíu mày, “Sao lại không quan sát nữa?”
“Mệt rồi, đi ngủ, được chưa?” Người kia khoát tay đi bừa sang một bên, người ở lại lắc đầu cười, xoay người cũng đi làm chuyện của mình.
Vân Phong nghi hoặc nhìn vào không gian, đột nhiên bay lên trời cẩn thận nhìn vào một vùng không gian, không có xảy ra bất kỳ dị thường nào, cảm giác bị quan sát lần trước có phải là thật không? Nếu là thật vậy thì là ai quan sát nàng? Có phải là người trong tháp Niết Bàn này không?
Là các trưởng giả của Nạp Khê tộc hay là mấy lão gia hoả cao hơn? Vân Phong khẽ nhíu mày, cuối cùng cười khổ, nàng có để ý tới đối phương thì họ cũng mạnh hơn nàng quá nhiều, cho dù có phát hiện ra thì sao? Nếu thật sự muốn hại nàng thì đã sớm xuống tay ngay lúc đầu rồi, nàng cơ bản không có sức chống lại.
“Phù!” Thỏ nhẹ ra một hơi, Vân Phong nhìn nước biển đen ngòm dưới lòng bàn chân mình, tối tăm mặt mũi, lần này là Vô Tận Hải… Xem ra nàng sẽ gặp được ma thú hệ thuỷ của mình ở đây.
“Vèo!” Nàng lao thẳng xuống mặt biển đen nhánh, làm dậy lên bọt sóng uốn lượn như chiếc đuôi cá, trở lại biển cả là bắt đầu thêm một hành trình mới.
Cuộc tu luyện trong tháp Niết Bàn vẫn tiếp tục, Vân Phong ở trong cơ bản không thể nào tính được thời gian trôi đi, bất giác đã qua hơn ba tháng, thế giới bên ngoài tháp từ lần Huyết Hồn đánh úp hai gia tộc thì không còn làm gì nữa, xem ra chúng muốn lặng xuống một khoảng thời gian.
Bặc Nguyên gia và Hiên gia trải qua lần đánh úp tổn thất nghiêm trọng, trong ba tháng ngắn ngủi cơ bản không thể xây dựng lại được gì, cũng may căn cơ của gia tộc vẫn còn, nếu không thật sự là đã mất hết.
Mặc dù Huyết Hồn đánh bất ngờ, nhưng sức chống cự của hai đại gia tộc cũng rất cường hãn, Huyết Hồn chỉ có thể mò được một phần chỗ tốt, muốn đẩy ngã được hai đại gia tộc là không thể nào.
Tứ Đại Gia Tộc kết thành đồng minh, địa vị của Nạp Khê tộc là cao nhất, Bặc Nguyên gia và Hiên gia đề nghị người lãnh đạo nên tìm một cơ hội để gặp mặt trực tiếp, nếu không kết minh cũng chỉ là một hình thức, muốn đối kháng với Huyết Hồn hiển nhiên phải thương lượng tìm ra biện pháp cụ thể mới được.
Tộc trưởng Nạp Khê cũng nghĩ như thế, nếu Tứ Đại Gia Tộc đã kết minh thì phải đối mặt nhau để thương nghị, ông biết thái độ của Bặc Nguyên gia và Hiên gia, hai nhà kia xem thường Vân gia, muốn mượn cơ hội này châm chọc hạ thấp Vân gia , tộc trưởng Nạp Khê tộc cười lạnh, từ lúc nào tầm mắt Tứ Đại Gia Tộc lại nông cạn và chỉ so đo lợi ích như thế?
Tộc trưởng Nạp Khê tộc đưa lời mời Tứ Đại Gia tộc gặp mặt nhau ở Nạp Khê tộc, Nạp Khê tộc là nơi an toàn nhất, sau lần hai nhà kia bị Huyết Hồn đánh bất ngờ Tộc trưởng Nạp Khê tộc đã nhắc nhở Vân gia tăng cường đề phòng, dù sao Huyết Hồn cũng rất để ý tới huyết mạch Triệu Hồi Sư của Vân gia, cung mau Trung Đại Lục đã sớm nằm trong tay Vân gia, một khi Huyết Hồn có dấu vết ở Trung Đại Lục, Vân gia sẽ biết trước tiên, bây giờ Vân gia với sự trợ giúp của Kim Đỉnh Dịch, mặc dù lực huyết mạch vẫn bị áp chế, nhưng thực lực vẫn tiến bộ, các phương diện phát triển đều không tồi, thực lực chung cao hơn gấp mấy lần so với trước đây.
Không bao giờ để người khác chèn ép Vân gia như trước đây nữa.
Mặc dù thực lực bị thương nên hơi kém ba đại gia tộc kia, ba gia tộc kia đều có trưởng giả trưởng lão trấn giữ các kiểu, Vân gia thì đã hoàn toàn đứt mạch, nhưng Phong Thanh Huyền tham gia đã trở thành một trợ lực lớn cho Vân gia, hơn nữa còn có Vân Khải thức tỉnh năng lực, vì thế đã điền vào rất nhiều vào chỗ trống này.
Ba vị trưởng lão Vân gia nhận được lời mời của Tộc trưởng Nạp Khê tộc lập tức tới Nạp Khê tộc ngay, quan hệ qua lại của Nạp Khê tộc với Vân gia vốn bắt nguồn từ rất lâu, bây giờ lại vì quan hệ của Vân Phong và Khúc Lam Y mà hai nhà lại càng thêm gắn bó hơn, ba vị trưởng lão Vân gia và Tộc trưởng Nạp Khê gặp nhau không hề cảm thấy xa lạ chút nào, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
“Thì ra là người Vân gia tới.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên, Tộc trưởng Nạp Khê đang nói chuyện vui vẻ với ba vị trưởng lão ngẩng đầu lên, thấy có mấy bóng người mặt mày căng cứng đi vào, Tộc trưởng Bặc Nguyên gia và Hiên gia cũng tới.
“Các ngươi đã tới rồi.” Tộc trưởng Nạp Khê tộc lạnh nhạt lên tiếng, ngón tay chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh, “Ngồi đi.”
Tộc trưởng Bặc Nguyên gia và Hiên gia có chút bất mãn, nhíu mày ngồi xuống, “Người của Vân gia thấy chúng ta mà không chào hỏi gì sao? Phái đoàn lớn đấy.” Tộc trưởng Hiên gia lên tiếng, châm chọc nhìn ba vị trưởng lão Vân gia, “Chỉ là cấp bậc Thần Vương mà cũng được đứng cạnh Tộc trưởng Nạp Khê tộc?”
Ba vị trưởng lão Vân gia im lặng, Bặc Nguyên gia và Vân gia không thiện cảm với Vân gia họ đã dự liệu được, Tộc trưởng Nạp Khê nói, “Thực lực thế nào không quan trọng, hai vị Tộc trưởng nếu thành tâm tới thương thảo việc đối kháng với Huyết Hồn thì bớt nói những lời không đáng đi.”
Tộc trưởng Bặc Nguyên gia hừ lạnh, “Tộc trưởng Nạp Khê đã lên tiếng rồi thì thôi vậy, Tứ Đại Gia Tộc… chỉ là danh hiệu mà thôi, đừng cho rằng bây giờ chúng ta vẫn có thể ngồi ngang hàng với nhau.”
Ba vị trưởng lão khẽ nhíu mày, Tam Trưởng Lão nói, “Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, Vân gia hiển nhiên không thể cùng hàng với Bặc Nguyên gia và Hiên gia rồi, sự phóng khoáng này Vân gia không thể sánh bằng được.”
Sắc mặt Tộc trưởng Bặc Nguyên gia giận dữ.
Vẻ mặt Tộc trưởng Hiên gia cũng âm u, hai người muốn làm khó dễ tiếp thì Tộc trưởng Nạp Khê nói, “Nếu chúng ta đã gặp mặt nhau thì nên bàn về chuyện kết minh thôi, quan trọng nhất là phải làm sao để đối chọi với Huyết Hồn.”
Hai Tộc trưởng Bặc Nguyên gia và Hiên gia thấy Tộc trưởng Nạp Khê đứng về phía Vân gia đành phải thôi không nói nữa, quan hệ giữa Nạp Khê tộc và Vân gia gắn bó, trong lúc vô tình hai nhà Bặc Nguyên và Hiên cũng tiến lại gần nhau hơn.
Nếu hai tộc này không bị Huyết Hồn đánh bất ngờ mà gia nhập kết minh, e là đã trăm phương ngàn kế muốn làm hại Vân gia, cho dù có ngăn trở không được cũng phải tìm cách lăng mạ Vân gia.
Nhất là Bặc Nguyên tộc, họ đã làm những gì với Vân gia họ thấy rất rõ, thấy dưới tình trạng như vậy mà Vân gia vẫn phát triển liên tục, trong lòng thực sự rất không ca, hai tộc họ bây giờ tổn thương nguyên khí nặng nề, còn Vân gia thì từ từ đi lên, so sánh với nhau, bọn họ thậm chí ở thế hạ phong.
“Tốc độ Huyết Hồn phát triển nhanh tới mức khó tin, căn cứ chính của chúng tới giờ vẫn chưa có manh mối, mặc dù đã có mấy căn cứ bị phá huỷ, nhưng với Huyết Hồn không có ảnh hưởng gì, năng lực của Huyết Hồn các ngươi cũng đã biết rồi, ta không cần phải nhiều lời, căn cứ hành trình của nha đầu Vân Phong tới giờ quan sát và phỏng đoán, trong tay Huyết Hồn có Huyễn Thú là sự thật.”
“Huyễn Thú?” Hai nhà Bặc Nguyên gia và Hiên gia giật mình, ba vị trưởng lão nhíu mày, những tình huống này họ đã biết được, có Huyến Thú chính là lợi thế lớn nhất trong tay Huyết Hồn.
“Không thể nào! Sao Huyết Hồn lại có Huyễn Thú được, nhất định là do Vân Phong doạ dẫm.
Sợ chúng ta không chịu kết minh mà thôi.” Tộc trưởng Hiên gia nói, Tộc trưởng Nạp Khê nhìn xuống, “Vân Phong không hề suy đoán lung tung chuyện nắm giữ Huyễn Thú đâu.”
“Tộc trưởng Nạp Khê, mặc dù Vân Phong là hậu bối có chút thực lực, nhưng ngài đường đường là tộc trưởng một đời cũng không thể để một tiểu nha đầu xoay vòng như vậy được, nói gì thì tin cái đó.” Tộc trưởng Bặc Nguyên nói, “Nếu Huyết Hồn nắm giữ Huyễn Thú thì sao lại ẩn nấp lâu như vậy mới hành động, bọn chúng có Huyễn Thú, có gì đáng sợ hơn chứ? Chẳng lẽ nha đầu Vân Phong kia sợ tới xuất hiện ảo giác sao? Sợ không ai tới giúp nàng ta?”
“Mặc dù Vân Phong còn trẻ, nhưng kinh nghiệm thế gian uyên bác khó ai bì kịp, nàng đã giao thủ với Huyết Hồn không dưới mấy chục lần.
Nếu hai vị Tộc trưởng cho rằng Vân Phong lập luận lung tung, vậy hai vị có cao kiến gì?” Nhị Trưởng Lão Vân gia nói, ánh mắt ẩn chứa sự tức giận, người vẫn luôn là sự kiêu ngạo của Vân gia há lại để họ làm bẩn như thế?
“Cao kiến? Bọn họ thì có được cao kiến gì, chỉ giao thủ với Huyết Hồn một lần duy nhất mà lại chỉ biết hoảng hốt chạy trốn mà thôi.” Tam Trưởng Lão lạnh lùng nói, dám vu oan nha đầu, ai cũng không được!
Sắc mặt của hai tộc trưởng Bặc Nguyên và Hiên lập tức tối sầm, “vn nói trong tay Huyết Hồn có Huyễn Thú, nàng có gì để chứng minh? Tới lúc đó chúng ta có tính cỡ nào cũng thành công dã tràng.
Tới lúc đó tổn hao tinh lực, nhân lực lẫn thời gian, chúng ta nên tìm ai đền bù đây?”
Tộc trưởng Nạp Khê nhíu mày, hai người kia xem ra nhất định phải đâm tới cùng rồi, thật đúng là phiền phức.
Tới mức này rồi mà vẫn không nhìn rõ được thực tế sao?
“Nếu nói là kinh nghiệm, chúng ta ở đâu có ai có thể bằng được Vân Phong?” Tộc trưởng Nạp Khê nói, hai tộc trưởng Bặc Nguyên gia và Hiên gia bật cười, “Tộc trưởng Nạp Khê hơi thiên vị quá mức rồi đấy, chúng ta không sánh được với một hậu bối? Nực cười!”
Tộc trưởng Nạp Khê lườm tới, “Hử? Như vậy xem ra hai vị có kinh nghiệm giao thiệp với Huyễn Thú?”
“Cái… cái gì?” Hai tộc trưởng lập tức giật mình, giao thiệp với Huyễn Thú? Giao thiệp với ma thú thì nghe còn được… Cho dù bọn họ là Tộc trưởng gia tộc cao quý, cũng chưa từng được nhìn thấy dáng vẻ của Huyễn Thú ra sao, cứ đừng nói là giao thiệp với Huyễn Thú.
“Huyết mạch Triệu Hồi Sư của Vân gia không phải ai cũng có thể vũ nhục.” Đại Trưởng Lão Vân gia