Hôm nay là chủ nhật, cả trường được nghỉ ngơi sau 1 tuần làm việc mệt mỏi, nhưng Triệu Tử An, hắn và anh phải vào trường để cùng nhau luyện tập.
Hắn tất bật với những bản nhạc dài đằng đẵng, nhìn Triệu Tử An say mê bên cây violin hắn cũng cố gắng hết sức với cây piano trước mắt.
Anh cũng thế, nhưng anh vừa quay sang thấy Triệu Tử An trong bộ dáng hai mắt nhắm nghiền say sưa kéo đàn.
Anh nhìn Triệu Tử An bằng ánh mắt dịu dàng cùng bao nhớ nhung, mọi thứ anh đều thấy giống nhưng chỉ khác đôi mắt ấy, Minh Vy của anh có đôi mắt màu hổ phách lạnh lẽo nhưng người con gái trước mắt anh không như thế??
Bỗng đâu một tiếng đàn lạc điệu vang lên chói tay làm tất cả các hoạt động phải dừng lại, anh quay sang hắn, Triệu Tử An cũng ngưng kéo, mở mắt ra thấy bóng hắn vừa khuất cánh cửa.
- có chuyện gì thế? Sau cậu ta lại đột nhiên như vậy?
Triệu Tử An buông đàn xuống hỏi.
- anh không biết.
đột nhiên cậu ấy như thế.
Triệu Tử An nghe thế liền bỏ đi ra ngoài tìm hắn.
Ngày thi sắp đến, vả lại đây mới chỉ là ngày đầu tiên tập thôi mà đã thế, thế thì thi cử gì nữa..
- Tại sao? tại sao mình lại thế chứ...khó chịu thật…
Hắn ngồi lảm nhảm một mình trên bãi cỏ xanh mướt phía sau trường, thì ra vừa rồi ánh mắt nhu mì của Thế Minh dành cho Triệu Tử An hắn đã thấy nên mới thấy khó chịu đến thế.
- Này....Này....sao đột nhiên cậu lại bỏ ra đây thế?
Triệu Tử An thấy hắn ngồi một mình nên hỏi, hôm nay Triệu Tử An đơn giản và cũng giống hắn với áo phông trắng cùng quần jean đen, giày Nike.
Thật trùng hợp.
- tôi mệt...sao cậu không cùng anh ta tập tiếp đi.
Hắn nhìn Triệu Tử An rồi quay sang hướng khác Triệu Tử nói như đang giận dỗi.
Triệu Tử An ngồi cạnh hắn, dường như thành kiến mà Triệu Tử An đối với hắn dần tan biến đi lúc nào mà Triệu Tử An không biết.
- Nên tập cùng ba người chứ...cậu phải cố gắng hơn để ngang bằng với anh Minh chứ.
đúng không?
Triệu Tử An thong thả nói nhưng chẳng biết người kế bên sắc mặt đã tối đi từ lúc nào.
- Hahaha...tại sao thứ gì cô cũng so sánh tôi với anh ta....phải...thứ gì tôi cũng thua anh ta...ngay cả thích cô....tôi cũng không Triệu Tử nói được…
Hắn bất chợt nói, Triệu Tử An đơ người, nhịp tim của Triệu Tử An đang dần bất ổn.
- Cậu đang Triệu Tử nói nhảm gì vậy…
Triệu Tử An cố chối tai, để nghe một câu khác nhưng.
- Lời tôi Triệu Tử nói là thật...dù cô là Tử An hay Tử Kỳ...Jade...tôi vẫn thích cô…
Hắn nói xong, Triệu Tử An chưa kịp mở lời..liền hôn Triệu Tử An, Triệu Tử An vô cùng bất ngờ..Hắn cũng buông Triệu Tử An ra.
- Tử An...tôi rất khó chịu khi thấy cậu thân thiết với anh ta\, Triệu Tử nói này rất đau.- Hắn nói dùng tay mình để ở ngực trái\, Triệu Tử nói trái tim hắn đang đập mạnh khi vừa hôn Triệu Tử An xong.
- Tôi.......
Triệu Tử An không biết nên Triệu Tử nói gì bởi hai má Triệu Tử An đã đỏ hồng, tim Triệu Tử An đã đập không ổn định từ lâu rồi.
- Tôi biết câu trả lời rồi....tôi xin lỗi..xem những lời....
Hắn chưa kịp nói xong đã bị một ngón tay thon dài của Triệu Tử An chặn lại, Triệu Tử An khẽ gật đầu.
Hắn vui mừng ôm lấy Triệu Tử An, hắn thật sự không biết rằng mình có một ngày hạnh phúc và ấm áp thế này.
Triệu Tử An cũng thế, vòng tay của hắn thật ấm.
Ngoài ba Triệu Tử An ra Triệu Tử An chưa một lần ôm một người khác giới và có cảm giác thế này.
Từ phía xa, Thế Minh đã nhìn thấy tất cả, anh cảm thấy lòng ngực mình như sắp vỡ ra, anh nhìn thẳng vào hai con người kia với ánh mắt đau đớn và đầy hận thù.
Sau đó anh rời đi, cổ áo sơ mi của anh đã bị anh tháo ra một cúc bởi lúc này lòng anh rất đau đớn.
........................
Ngày hôm sau, hắn và Triệu Tử An đến trường cùng một lúc..Ai thấy cũng ngưỡng mộ hắn và Triệu Tử An bởi hai người vô cùng đẹp đôi.
- Ryan\, cậu nghĩ xem\,Sao họ lại bàn tán nhiều như vậy? - Triệu Tử An khó hiểu.
- Em thử vào trang trường xem sao...đã thế sau này nên đổi cách xưng hô đi nhé...-
Hắn nhắc nhở Triệu Tử An, Triệu Tử An buông tay không vịnh lấy balo mà lấy điện thoại ra xem.
Triệu Tử An ngạc nhiên, cái quái gì trước mắt Triệu Tử An thế này, trên mạng có rất nhiều fanpage để hình Triệu Tử An và hắn.
- Thế này là sao?...là cậu post ảnh lên? - Triệu Tử An quay sang hỏi hắn\, hắn chỉ cười cười.
Các nữ sinh như muốn rụng tim vì nụ cười của hắn\, dường như đây là nụ cười đầu tiên tự nhiên nhất mà hắn tự vẽ ra.
Còn Triệu Tử An\, không hề hấn gì mà xách balo tiếp tục lên lớp.
- cha cha.....hai cậu dám đánh lẻ....muốn dấu tụi này đến bao giờ…
Vừa thấy Triệu Tử An cùng hắn vào Ann đã nói, cô cũng cầm điện thoại lắc lắc..
- Người đánh lẻ là cậu và Lucas mới đúng...tính khi nào công khai đây....
Hắn đáp lại, Mike