Mỗi ngày trôi qua đều như thế, cho đến khi tất cả mọi việc đã chuẩn bị xong.
Nó và Eva cùng San Chi sẽ trở về nước theo kế hoạch tham dự cuộc thi do Mayza tổ chức.
Và tất cả mọi chuyện ở Lucky đều do Angus và Otis quản lí.
Cả nhà bác hai đều có mặt tại sân bay để tiễn nó và Eva, San Chi đã vào trong từ trước chỉ còn nó và Eva chưa vào.
- Tử An à\, con đang mang thai lại phải làm việc\, con nên nhớ giữ sức khoẻ cho con và đứa bé nữa biết không? Chỉ còn vài tháng nữa là con sinh em bé rồi đấy nên giai đoạn này phải đặc biệt cẩn thận biết không.
- Bà Thuỵ lo lắng nắm lấy hai tay nó nói.
Nó vâng vâng dạ dạ cho mọi người yên tâm.
Angus thì ôm chặt lấy Eva\, luyến tiếc vì lần này anh không thể theo cùng\, đành phải ở lại Lucky làm việc.
Chỉ duy nhất mình anh - Otis\, một thân sơ mi trắng quần âu cho tay vào túi không nói câu nào.
- Đến giờ rồi\, chúng con đi nhé.
- Eva buông Angus ra khi nghe tiếng thông báo\, mái tóc ngắn được cô buộc đuôi gà phía sau.
Cô khoác lên người bộ comple trắng\, áo sơ mi cũng trắng nốt\, giày cao gót đen.
Nó bỗng nhìn Otis thật lâu, Otis cũng nhìn nó, anh cảm thấy ánh mắt của nó rất phức tạp ẩn chứa điều gì đó không thể nói ra được.
Nó ra hiệu tạm biệt sau đó mang kính vào và xoay người rời đi.
Ánh mắt phức tạp có chút đượm buồn được che lấp bởi chiếc kính đen to bản.
"Otis, không lâu nữa tôi sẽ trao trả lại tất cả cho anh, kể cả LUCKY." Nó nghĩ thầm, cuộc đời của nó không muốn tranh giành với ai, cũng không muốn gây cho ai bất kỳ tổn thương nào.
Nó chỉ muốn đòi lại công bằng cho gia đình nó, muốn đưa những tội ác ra ngoài ánh sáng, muốn họ phải trả giá.
Việc nó quản lí LUCKY, nó cũng không hề mong muốn trở thành người thừa kế, chỉ là nó muốn thực hiện theo di nguyện của ba nuôi nó.
Nhưng chính tối hôm qua, nó đã vô tình biết được một sự thật mà chính nó cũng không thể ngờ tới.
....................
"Tại sao con mua ngôi nhà đó lại không cho Tử An biết? - Triệu Tuấn nói
Đó không phải chuyện của ông.
- Otis lạnh nhạt nói.
Thái độ của anh quả thật khác xa thường ngày, bây giờ trong anh rất lãnh khốc, đôi mắt chứa đầy sự căm phẫn.
Tôi hỏi ông, tại sao ông lại trở về....
Ngày giỗ của Chấn Nam, dù gì ta cũng nên.......
Ông còn mặt mũi đứng trước ba tôi sao? Có người anh trai nào như ông không?? Vì lợi ích mà ép buộc mẹ tôi phải lấy ông, mặc dù ông biết mẹ tôi đã mang thai tôi, sau khi mẹ tôi sinh tôi ra thì ông lại lấy bà ta, còn mẹ tôi lại đuổi bà ấy ra khỏi nhà...còn tôi thì cho đi "du học",ông vì lợi ích mà đạp đổ hạnh phúc của em trai mình.
Ông chờ đó, ông và cả bà ta nữa sẽ phải dằn dặt suốt cuộc đời này.
- Otis cực kì phẫn nộ.
Ba anh, Triệu Chấn Nam, đến khi anh biết được sự thật và quay trở về thì ba anh đã mất, điều quan trọng là ba anh chưa từng biết có người con trai này.
Bởi thế người thừa kế Triệu Chấn Nam đã trao lại cho con gái nuôi của mình.
Anh sống trong căn nhà này, ngoài mặt thì hoà đồng nhưng thực chất anh căm hận đến xương tuỷ.
Triệu Tuấn cùng vợ hiện tại của mình đã biết lỗi lầm mình mắc phải và rất ân hận, vì thế họ luôn sợ anh, luôn tránh né ánh mắt nhìn thẳng của anh.
..............................................................
Dường như thông tin nó Eva và San Chi trở về nước được bảo mật.
Cả ba đều ở tại nhà mà lúc trước nó và bà Thuỵ sinh sống.
Cho đến hôm nay cả 3 cùng đến khán phòng rộng lớn, nơi tổ chức cuộc thi khiến mọi người đều bất ngờ.
Khi MC đang chuẩn bị bắt đầu ổn định mọi người có mặt trong khán phòng thì cánh cửa mở ra.
Cả ba người cùng bước vào.
Hắn ngồi cạnh Tử Anh, Aran và Cent cũng có mặt tại ghế đại biểu.
Khi thấy nó, Eva cùng San Chi bước vào người đứng lên đầu tiên chính là hắn, kế tiếp chính là Cent.
Aran vẫn còn đủ bình tĩnh khi thấy nó, riêng Tử Anh, hai tay để dưới bàn nắm chặt lại, không phải vì thấy mà chính là cô gái với mái tóc đỏ đứng cạnh nó.
"Khưu San Chi, tại sao lại có mặt ở đây?" Tử Anh tức giận nhưng vẫn chưa làm được gì.
Tử Anh ra hiệu cho Mc dừng một chút.
Cent nhanh chóng ngồi xuống sau cái kéo áo nhẹ của em trai, anh vừa ngồi xuống đã nói nhỏ Aran.
"Tại sao Minh Vy lại về cùng với San Chi...không phải San Chi đã hại Vy sao?"
"Có người còn nóng lòng hơn chúng ta...." Aran vờ sửa lại cavat nói nhỏ, anh nhếch môi