Chiếc xế hộp đen dừng trước thảm đỏ trải dài để đi vào trong tòa khách sạn xa hoa lộng lẫy ở cách đó không xa.
Rất nhiều người có địa vị cao quý thì hôm nay cũng đến đây để có thể chào hỏi nhau hay đơn giản là vì muốn tìm thêm mối làm ăn mới.
Davin đi xuống mở cửa xe bên phía Zane ngồi.
Anh chỉnh lại bộ suit rồi đưa tay về phía Kaylin.
Kaylin nhìn anh đến ngây người mà chẳng hiểu chuyện gì, đến khi Davin nhắc nhở thì mới nhớ lễ nghi trước đó.
Đưa tay nắm lấy tay anh rồi bước xuống.
Mọi người cũng chú ý tới hai vợ chồng “chênh lệch” lúc này.
Điều này làm Kaylin sợ hãi mà hơi nép sau Zane.
Cũng đúng thôi.
Cô bị anh bắt ở nhà không được giao tiếp với nhiều người, thế giới xung quanh cô đều chỉ có thể là sự hiện diện của Zane.
Những gì anh cho phép thì là những thứ quá đỗi bình thường.
Khi này được nhìn thấy nhiều người, được tham dự bữa tiệc làm cô có phần không thích nghi kịp.
- Đừng để tôi nhìn thấy vẻ hèn hạ này của cô.
- Zane vẫn bước đi, giọng nói trầm đủ để cho hai người nghe được.
Kaylin mím môi gật nhẹ đầu coi như đã hiểu.
Cứ nghĩ ở ngoài đã đông rồi, vậy mà ở trong sảnh đón tiếp khách còn đông hơn.
Đã vậy ánh mắt họ nhìn về cô chính là phán xét vì cô lần đầu xuất hiện với tư cách là vợ của Zane.
Từng ánh mắt đều làm cho Kaylin có dự cảm không tốt, da cô còn nổi gai ốc vì rùng mình.
Khi này đã có người đàn ông trung niên đi đến để bắt tay với Zane - đây cũng chính là người tổ chức bữa tiệc hôm nay.
Ông nhìn Zane rồi nhìn sang Kaylin với ánh mắt đang rè rụt cúi đầu thì cười cười, nói:
- Cảm ơn hai vợ chồng hôm nay đến dự bữa tiệc của tôi.
Không nghĩ bữa tiệc nhỏ như vậy lại được cô vợ trẻ của cậu để mắt tới.
- Davin.
- Zane lên tiếng gọi Davin đang đứng gần đó.
Vừa nghe hiệu lệnh thì Davin liền gật đầu mang quà vào cho ông.
- Chà, hai người đến đây là tôi thấy vinh hạnh lắm rồi.
Quà cáp làm gì cho nặng nhọc ra.
- Là vợ tôi tự tay chuẩn bị.
Phải không? - Zane giữ eo Kaylin, ép cô gần hơn làm Kaylin giật mình nhìn hai người mà gật đầu.
Vì thấy Kaylin không được tự nhiên lắm nên ông cũng tự biết ý chào hỏi vài câu rồi rời đi.
Thế nhưng ông rời đi thì cũng có người khác đến để chào hỏi Zane.
Bữa tiệc này vốn dĩ là để các ông lớn gặp mặt chào hỏi nhau.
Kaylin đứng bên cạnh Zane đương nhiên sẽ phải chịu nhiều ánh mắt đang dòm ngó rồi.
Tuy vậy thì hôm nay cô cũng rất đẹp, nếu không đi cùng Zane thì họ sẽ để ý vì nhan sắc của cô chứ không phải chú ý vì cô là vợ của Zane nữa.
Chiếc váy hai dây nhưng không hề hở hang để có thể che cho Kaylin những phần không mấy đầy đặn của cô.
Thế nhưng nó lại quá lộng lẫy, kiêu sa như nữ hàng mà Kaylin thì lại có vẻ đẹp của một công chúa hơn.
Màu đen điểm thêm kim tuyến làm làn da đã trắng của Kaylin bây giờ còn trắng phát sáng giữa đám người nơi đây.
Dù là thế thì chiếc váy lại rất hợp đôi với bộ suit hôm nay Zane mặc.
Khiến cho cả hai có phần ăn nhập hơn ngày thường.
Một số người cũng cầm ly rượu đi đến mà chào hỏi Zane.
- Không biết ngài Zane đây có thể uống với tôi một ly không? - Người đàn ông da trắng tươi cười nói.
Không chỉ có mình người đàn ông này mời rượu mà có kha khá người cũng vậy.
Zane thì vẫn nhàn nhạt cầm ly lên.
Nhưng sau đó liền lạnh giọng nói bên tai Kaylin:
- Vợ tôi có sức chịu đựng cũng không tồi.
Hai từ “vợ tôi” được thoát ra từ miệng Zane làm Kaylin càng lạnh người hơn.
Cô ngước lên nhìn anh, ánh mắt còn dè chừng trước biểu cảm như vậy của anh.
Thế nhưng đối diện với cô, xung quanh là nơi hội tụ của những kẻ máu lạnh, cô có thể không uống được chắc? Đưa tay cầm lấy ly rượu, màu hổ phách bị sóng sánh vì tay cô đang run lên.
Từ từ đưa ly rượu chạm vào môi, sau đó liền nhắm mắt uống hết một lượt.
Mùi vị hiện tại của rượu làm cô bị tê liệt vài giây.
Chất cồn nồng nặc, cổ họng cay rát không thể tả được.
Cô ho sặc sụa chảy cả nước mắt.
Mấy người gần đó thấy thế cũng hỏi:
- Phu nhân đây có ổn không?
Vì phải chịu đựng ảnh mắt đang uy hiếp của Zane, Kaylin sợ hãi siết tay vào váy của mình mà lắc đầu.
Cứ tưởng vậy sẽ xong, nhưng những ly rượu khác Zane